[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 234: Chương 234: Công Lược Anh Trai Vampire 8




Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân

Bắc Thần nhìn Uyển Nhi đổ gục trong lồng ngục mà ngủ. Miệng còn vẫn chưa thu răng nanh lại, lúc này nhìn cô cực kì đáng yêu.

Hắn cong môi, mĩm cười ôm Uyển Nhi trực tiếp rời đi khỏi công viên giải trí.

Từ nay về sau Bạch Nhi sẽ không biết tới, sự tồn tại của Vampire. Cô ta chỉ đơn giản nghĩ Uyển và Bắc thân là hai con người đã giúp đỡ cô ta mà thôi.

Sau khi về tới khách sạn, Bắc Thần lấy từ tủ lạnh ra túi máu dự trữ. Hắn đặt Uyển Nhi lên giường.

Uyển Nhi nghe thấy mùi máu thượng phẩm mà tỉnh, hai tay nhỏ nhắn. Cầm chắc tui máu, miệng chu ra hút máu.

“ Ực~~Ực..”

Cô uống liềm hai túi máu, Sau đó mới thỏa mãn xoa bụng nhỏ nhô lên. Miệng cười rạng rỡ nhìn Bắc Thần.

Hắn đang chú ý nhìn Uyển Nhi hút máu. Bất chợt cô cười ngây ngô nhìn hắn. Khiến hắn đứng hình mất mấy giây.

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 40% tiểu tỷ tỷ cố lên nào)

Uyển Nhi mừng như điên, hôm nay mới đó đã xoát được 15%.

Nói không chừng chỉ cần chút thời gian nữa, sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thôi.

Bắc Thần giúp Uyển Nhi thay đồ ngủ, hắn xoa vào đầu và má cô. Ánh mắt quan tâm nhắc nhở.

“ Tiểu Nhi ngủ một chút đi, hôm. Nay đã mệt rồi. Ngủ một chút mới khôi phục lại thể lực.

Cô dụi đỉnh đầu vào bàn tay to lớn của hắn, nhẹ nhàng gật đầu

“ Được! Ca ca thật tốt với em, thân thể đã tốt hơn nhiều. Đều do ca ca chăm sóc.

Bắc Thần nở nụ cười, ôm cô trở lại bồn tắm, sớm đã có người thay đợt máu khác.

Hắn tiện tay cầm hai bịch máu đã hết, bước chân ra ngoài.

Uyển Nhi vừa ngâm mình trong máu, cô càng ngạc nhiên tới quên thở.

Cư nhiên cái tên nam chủ kia, lại cho cô ngâm máu thượng phẩm. Không biết phải lấy bao nhiêu con người, mới đổ đầy bồn máu thượng phẩm này đây?

Trung bình phải 100 người, mới có thể tìm ra một người có máu thượng phẩm.

Không biết tên nam chủ kia lấy đâu ra, nhiều máu thượng phẩm cho cô ngâm minh.

Uyển Nhi cảm thấy bây giờ mới là thiên đường, trên đời này chắc duy nhất một mình cô được tắm máu thượng phẩm.

Ở ngoài kia biết bao vampire còn, không có máu hạ phẩm để uống đâu.

“ Chậc~~ cảm thấy lão nương như phú nhị hào vậy.

Vì được tắm trong máu tươi, cô ngủ liền bảy ngày. Mỗi ngày đều có người hầu tới tay máu, và dĩ nhiên toàn bộ đều là máu thượng phẩm.

Đến tối ngày thứ 7 Bắc Thần đánh thức Uyển Nhi dậy. Giúp cô tắm gội, đây là lần thứ hai hắn giúp cô tắm.

Uyển Nhi cũng tự nhiên không ít, lúc tắm còn cố ý khoe ra. Tới điểm nhảy cảm Bắc Thần hơi nghiêng đầu ra chỗ khác.

“ Ca Ca có phải lát nữa lại đi ra ngoài. Ca ca là bận việc gì?

Bắc Thần đang gội đầu cho Uyển Nhi, nghe thấy cô hỏi. Động tác của hắn hơi dừng lại.

“ Gần đây ta đang truy bắt Vampire hoang dã, chuyên hút máu của đồng loại.

“ Có tin tức đã tra ra hang ổ của chúng, ta tới xem tình hình như thế nào.

Uyển Nhi xoay người lại, bao nhiêu chỗ nhạy cảm đều bại lộ hết. Cô ngạc nhiên lẫn sùng bái mà cất lên.

“ Vậy là ca ca đi bắt người xấu sao?

Bắc Thần nhìn cô với ánh mắt thâm thuý, ý cười càng sâu hơn. Hắn nhìn cô, càng ngày rất giống sủng vật mà hắn nuôi. Ngoan ngoãn đáng yêu, lại rất nghe lời.

“ Đúng vậy, đa số đều bị ta bắt hết. Chỉ còn lại tên thủ lĩnh trốn thoát được.

“ Thời điểm bắt là ban ngày, nên Tiểu Nhi ngoan ngoãn ở nhà đợi ta về. Sẽ bồi bên Tiểu Nhi chơi có được không?

Uyển Nhi ngoan ngoãn nhẹ nhàng gật đầu, để mặc kệ Bắc Thần tiếp tục tắm rữa cho mình.

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ + 5% bây giờ là 45% tiểu tỷ tỷ quá giỏi)

Uyển Nhi có hơi thở ra, bị coi là sủng vật, còn đỡ hơn là kẻ thù như ban đầu. Chỉ là một đời cao lãnh, lại phải cắn răng làm sủng vật cho tên quỷ hút máu này.

Bắc Thần nghĩ một hồi, lại bế Uyển Nhi ra khỏi cửa. Lần này là cho cô theo hắn,gặp người cung cấp máu.

Không có phải đi chơi, hai người ngồi phía sau xe. Phía sau còn có 2 chiếc xe thủ hạ của Bắc Thần đi theo sau.

Đi tầm 20 phút, qua nhiều đường quanh co khúc khửu. Xe dừng ngay một trang viên được xây theo kiểu châu âu.

Phía sân rất rộng, lại có đài phun nước. Hai bên đều có trồng hoa oải hường cẩm chướng.

Vì trời quá tối, họ có trang trí đèn sáng láp lánh. Nhìn toàn bộ trang viên rất đẹp.

Bắc Thần ôn nhu bé Uyển Nhi xuống xe. Vừa bước tới đã có người dẫn hai người vào trong đại sảnh.

Vào tới thì có một nam nhân trung tuổi, còn có cái bụng to tròn nhô ra. Hấp tấp bước nhanh tới chào hỏi Bắc Thần.

“ Thần tiên sinh ngài tới “

Uyển Nhi có Thể nhìn ra, người đàn ông này rất kiêng bị Bắc Thần.

Bắc Thần lãnh đạm gật đầu, mở miệng. “ Chương Tổng “

Uyển Nhi không muốn làm phiền hai người, cô tự giác trượt xuống lại ghế sofa ngồi.

Bắc Thần thấy hành động tự tiện của cô, hắn nhíu mày không hài lòng. Chính mình lại ra ghế sofa.

Sách cô ngồi trở lại trên đùi mình, bàn tay xoa xoa, mái tóc mềm mượt của cô. Lúc này hắn mới hài lòng, hướng vị Chương Tổng kia bàn chuyện.

Uyển Nhi: “.....”

Chương Tổng nhìn hành động của Bắc Thần, hắn muốn rớt con mắt ra bên ngoài. Vì xưa nay Bắc Thần là người lạnh lùng, ác hơn ma quỷ.

Còn nữ hài kia là ai, khiến cho Bắc Thần đối xử ôn nhu sủng nịch như vậy? Hắn tò mò nhìn Uyển Nhi không chớp mắt.

Cô bị nhìn hơi mất tự nhiên. Nên quay về hướng Chương Tổng nở nụ cười đáng yêu.

“ Chào Chương Tổng “

Hắn nhìn cô cười lại càng kinh ngạc. Nữ hài này khi cười còn xinh đẹp tới kinh diễm. Đây là lần đầu hắn gặp một người xinh đẹp tới mức này.

Bắc Thần sắc mặt trầm lại. Cô cư nhiên lại cười với người khác. Hắn liếc mắt cảnh cáo Chương tổng.

Chương Tổng nhận được ánh mắt cảnh cáo, hắn ta sợ hãi thu tầm mắt lại. Không dám nhìn Uyển Nhi thêm một lần nào nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.