Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Chương Tổng xấu hổ, gãi đầu mở miệng trước.
“ Khụ~~khụ! Thần Tổng chúng ta vào chính sự đi.
Lúc này hắn mới đối diện Bắc Thần, gương mặt trở nên rất nghiêm túc.
“ Số Lượng máu loại 0 đều đã nhập đủ số lượng, từ các bệnh viện lớn nhỏ. Thần Tổng yên tâm tất cả đều là máu sạch đã qua kiểm nhiệm.
Uyển Nhi nghe hai người bàn về máu, yết hầu tự giác mà nuốt nước bọt liên hồi. Răng có chút ngứa.
Bắc Thần hơi gõ tay lên mặt bàn, hắn rút ra từ ngực mình một bình sứ, bên ngoài có bao bì là nước dâu tây.
Uyển Nhi đánh hơi được đó là máu thượng phẩm, cô liền cầm chặt lấy bình ngồi hút hút.
Hắn lại liếc mắt nhìn Chương Tổng, lạnh nhạt mở miệng.
“ Vậy còn mấy vụ bị hút khô máu gần đây thì sao? Chương Tổng đã tra ra là ai làm?
“ Việc này vẫn đang tiến hành điều tra, nhưng hai ngày nay ở phía tây thành phố Z.
“ Lại có thêm 4 nạn nhân cũng bị trường hợp tương tự. Đều rút khô máu tới chết.
Đáy mắt Bắc Thần hiện lên tia sát ý, chắc chắn là tên thủ lĩnh của Vampire hoang dã gây ra. Tên thủ lĩnh này là mối đe dọa mấy trăm năm qua của hắn.
Việc này bàn trước mặt Uyển Nhi không tiện hắn đành bảo cô đi dạo trong trang viên.
“ Tiểu Nhi phía sau trang viên, của Chương Tổng có vườn hoa rất đẹp. Tiểu Nhi ra đó đi dạo đi.
“ Ta bàn xong việc sẽ bồi cùng Tiểu Nhi.
Uyển Nhi biết hắn đang đuổi khéo mình, cô cũng ngại ngồi nghe mấy chuyện vớ vẩn này.
Cô gật đầu, theo người hầu ra sau vườn hoa chơi, dù sao trong tay cô có cầm thêm hai bình máu, buồn có thể uống máu giết thời gian.
Tới nơi Uyển Nhi xác thật nơi này rất đẹp, còn có xích đu. Trên bàn còn có mứt và điểm tâm. Chỉ tiếc cô không ăn được, đành sai người hầu đem cất đi.
Đỡ phải tra tấn cô, bằng cái hình thức đau mắt này. Uyển Nhi ngồi vào xích đu, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời đầy sao, ánh mắt cô nhìn từng ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.
Bàn tay nhỏ xinh điểm lên đếm đếm. Cô chỉ vào ngôi sao sáng nhất, không biết tên kiêu ngạo kia đang ở ngôi sao nào?
Hay hắn ở một tinh cầu xa xôi khác. Chỉ tại cô thoát ly quá nhanh, lúc hắn định nói gì đó. Cô nghe không rõ.
“ Chờ lão nương đủ mạnh mẽ, vặn ngược thời gian sẽ đích thân tìm tới hắn.
Uyển Nhi mắng thành tiếng, bởi vì xung quanh không có ai ngoài cô và hoa.
“ Đồ Kiêu Ngạo “
Khóe môi cô hơi cong lên, đôi mắt vẫn liếc nhìn lên bầu trời. Đột nhiên có một cỗ hàn khí xuất hiện, đang tới gần cô.
Uyển Nhi đánh giá cỗ khí này, hình như là cùng chủng tộc với cô. Còn chưa suy nghĩ xong.
Trước mặt cô đã xuất hiện một nam nhân tuấn tú, nhờ ánh trắng chiếu xuống, nhìn hắn càng thêm ma mị.
Cô trợn tròn hai mắt, tay giữa chặt bình máu của mình. Tên này từ đâu chui ra, hắn là muốn cướp máu của cô hay sao?
“ Ngươi là ai?
Nam Nhân nhanh chóng bịt miệng Uyển Nhi lại, hắn cất giọng khàn khàn,
“ Người đẹp đừng lên tiếng, ngồi yên không ta cắn người đẹp nha!
Lúc này Uyển Nhi tức giận hoàn toàn, cô cư nhiên bị một tên vô danh tiểu tốt khinh thường. Hắn còn chọc ghẹo cô.
Uyển Nhi nhe răng nanh ra cắn mạnh vào tay hắn, nhân lúc này xoay người cách xa hắn 5m. Cô chống nạnh chu môi mắng.
“ Tên thần kinh này. Ngươi tưởng lão nương chỉ hút máu thôi sao.
“ Lão nương nói cho ngươi biết, ta không những hút máu, còn rất thích ăn thịt.
“ Dám đụng tới ta, ngươi tới số rồi “
Nam nhân kia bị cắn hắn giật mình. Không ngờ người đẹp này là đồng loại, càng kinh ngạc hơn cô gái này rất cá tính.
Dám cắn hắn, còn mắng đòi uống máu ăn thịt hắn. Giỏi lắm, cô thành công gây sự chú ý của hắn rồi.
Hắn nâng đôi mắt đào hoa lên, khóe môi nhếch lên một đường cong.
“ Ài! Ta không ngờ người đẹp cũng giống ta. Nhưng lại có hơi ấm nha, thật hiếm có.
“ Ta là Lãnh Dụ! Thủ lĩnh của Vampire.
Uyển Nhi nhíu mày, tay vẫn ôm chặt bình máu. Cô khinh thường nói.
“ Ta mặc kệ ngươi là Lãnh Dụ Hay Lãnh cung. Bổn cô nương không quan tâm.
“ Ồ “ Nhưng cô thành công khiến ta quan tâm, không bằng theo ca ca sẽ cho cô uống máu thỏa thích.
Cô có hơi xao động. Nhưng lại nghĩ tên này nhìn chỉ đẹp mã thôi, đêm hôm lén vào đây chắc chắn là đi hút trộm máu.
Lấy đây ra mà cho cô uống thỏa thích, dụ con con nít sao? Cô còn lâu mới bị mắc lừa. Lão nương chỉ cắn răng ôn nhu với tên quỷ hút máu kia.
Còn tên này cô mà không ăn tươi nuốt sống hắn, tên cô sẽ viết ngược.
Cô nhanh tay cất đi hai bình máu, chính mình phóng tới chụp lấy một cánh tay của Lãnh Dụ. Dồn sức quăng hắn sang một góc vườn.
Lãnh Dụ bất ngờ bị cô quăng đi, khắp ngươi ê ẩm. Hắn tức giận đứng dậy, đây là lần đầu tiên hắn bị con gái đánh. Còn là đứa con gái nhìn rất là yếu đuối.
“ Ta không ngờ, người đẹp lại mạnh mẽ tới vậy. Lại khiến ta càng thích.
Uyển Nhi mặc kệ hắn nói vớ vẫn, cô phóng người tới định đập cho phát nữa, Nhân tiện hút thử xem máu vampire có ngon hay không.
Lạnh Dụ mắt thấy cô phóng gần tới, hắn lao người lên đứng trên lan can. Uyển Nhi bay lên theo đu bám lấy hắn.
Hai răng nanh chìa ra, tranh thủ hút máu Lãnh Dụ. Hắn bất ngờ bị cô hút Máu, hơi tên một chút.
“ A.. đồ tham ăn này nhả ra. “
Cô mặc kệ hắn nói gì, mình tập trung hút máu, mùi vị cũng không tệ. Tới khi Uyển Nhi cảm ứng được Bắc Thần đang tới gần đây, cô nhã Lãnh Dụ ra. Làm cho chính mình ủy khuất kêu lên
“ Ca Ca cứu em “
Bắc Thần nhìn thấy Uyển Nhi bị một tên nam nhân lạ mặt, ôm lấy còn đứng trên lan can cao.
Hắn nhìn hướng Uyển Nhi, mở miệng trấn an.
“ Tiểu Nhi đừng sợ, ta tới giúp ngay đây.
Lãnh Dụ kinh ngạc trước biểu cảm nhanh như lật sách của cô, hắn nhìn xuống dưới, câu miệng chêu chọc Bắc Thần.
“ Thì ra người đẹp này là em gái của ngươi. Này Người đẹp nếu ta hút máu của ngươi.
“ Liệu ca ca ngươi có tức giận sinh khí hay không đây.?
Uyển Nhi hừ mạnh, cô thì thầm nói rất nhỏ.
“ Đừng để lão nương sinh Khí, hút cạn ngươi trước. Máu của ngươi cũng hợp khẩu vị lắm.
Lãnh Dụ:“....”