Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi, ở sau núi nướng linh thú, vừa tính thời gian. Nếu như không lầm Nhan Doãn Vân thời gian này sắp Gặp được Tiêu Nhiễm.
Cô rất Lười Quản Nhan Doãn Vân, Từ Khi kèm chặt Nhan Doãn Vân, bạc của Cô cứ vậy mà bay mất. Việc ăn uống cũng không phóng đãng như trước.
Tốt nhất vẫn nên Để Tiêu Nhiễm Quản Nhan Doãn Vân. Nói liền Làm Uyển Nhi cầm theo Thịt Linh thú nướng, xuất Ra Kiếm Phi hành, Bay Theo Bản Đồ siêu cấp chỉ điểm.
Phát hiện hai người là ở bên nhau, hơn nữa chỉ có hai người bọn họ, còn ở một rất hẻo lánh.
Trong đầu Uyển Nhi,lóe lên một kế Hoạch, độ Thành công tương đối cao. Nghĩ một hồi đành phải nhịn xuống từ từ ra tay.
Tuy cô là Sư Tổ cao lãnh, Cao Cao tại thượng. Vậy mà lúc này phải rình mò đệ tử của mình ở một chỗ nướng Gà ăn. Nước miếng không hẹn mà nhiễu ra.
Tiêu Nhiễm, Lúc Này đang nói chuyện cùng Nhan Doãn Vân, hắn ép khí tức ma Tu lại, nên không ai có thể nhận biết hắn là ma Tu, người nhìn vào hắn, chỉ giống một người bình thường thôi.
Uyển Nhi chưa Lại gần Tiêu Nhiễm. Hắn đã nhận ra có người tới, Hắn làm bộ không biết vẫn thong dong cùng Nhan Doãn Vân nói chuyện.
Tới khi Uyển Nhi tới gần, còn chưa kịp lên tiếng. Nhan Doãn Vân giật mình nhảy dựng lên, vứt luôn Gà Nướng trên tay xuống đất.
“ S... S.. ư.. T.. ổ, Người Sao lại tới đây? Nhan Doãn Vân, cúi mặt sát xuống, Thấp thỏm nhìn dáng vẻ Băng Lãnh của Uyển Nhi.
Uyển Nhi không để ý đến Nhan Doãn Vân mà là nhìn con gà nướng bị quăng xuống đất. Cô Lại liếc nhìn quan sát Tiêu Nhiễm.
Tiêu Nhiễm rất đẹp, phải là Đặc Biệt đẹp. Gương mặt tinh xảo, Đôi mắt đào hoa, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mê người. Khắp người hắn tỏa ra khí chất Đại Nam tử, khó ai mà sánh kịp.
Lúc này, Tiêu Nhiễm cũng Âm Thầm đánh giá Uyển Nhi, hắn rất to mò vị cô nương này còn trẻ, mà tu vi cao thâm không thể thấu.
Uyển Nhi rũ mí mắt xuống, nhìn khổng ra cảm xúc gì. Thái độ nhàn nhạt nhìn hai người.
Nhan Doãn Vân thấy Uyển Nhi không đáp lại mình, lại nhìn Tiêu Nhiễm với con mắt Sắc lạnh, khiến cô càng hoảng sợ, hít lấy Một hơi giải thích.
“ Sư Tổ, đây là bằng hữu con mới quen được, không phải như Sư tổ nghĩ đâu. “ nói rồi Nhan Doãn Vân cúi mặt e thẹn.
Uyển Nhi trầm sắc mặt, vẻ mặt ngưng trọng. “ Vi Sư Có ý định gì? Con nói thử ta nghe.
Nhan Doãn Vân, đỏ mặt tới lợi hại, cô sợ Uyển Nhi hiểu Lầm mình có tình Cảm với Tiêu Nhiễm này, đành phải giải Thích.
“ Con sợ Sư Tổ, hiểu Lầm con là có tình cảm không đúng với Vị Bằng Hữu này.”
Uyển Nhi không nói gì, gương Mặt Càng Băng Lãnh hơn. Sau đó Rút Ra Đại đao không chút khách Khí hướng Tiêu Nhiễm Mà xuống tay.
Uyển Nhi tu vi đã Hóa Thần, xuống tay lại còn xuất quỷ nhập thần. Lúc này Tiêu Nhiễm tu vi mới ở mức Nguyên Anh Hậu kì. Làm sao có thể địch nổi Uyển Nhi đây.
Uyển Nhi tấn công hắn dồn rập không chừa một sơ hở nào. Tiêu Nhiễm vốn tu vi không bằng Uyển Nhi, còn bế khí che dấu thân phận, không xuất ra toàn lực được. Hơn nữa hắn còn muốn sống.
Khó khan lắm hắn mới tranh né được sát Chiêu của Uyển Nhi, kinh hãi hỏi “: Vị cô nương này, vì sao công kích ta?
Lúc này Nhan Doãn Vân mới hồi thần lại, cùng một câu hỏi: “ Sư Tổ, sao người lại vô cớ tấn công người khác? “
Uyển Nhi bá đạo, không tiếc lời mà nói ra.
“ Ta sẽ nói rõ cho ngươi biết, không tới lúc chết ngươi lại không biết lý do gì!
“ Thứ Nhất:“ Ngươi Lấy đồ ăn Dụ dỗ Đồ Nhi của ta.
“ Thứ Hai”: Ta thích giết ngươi.
“ Thứ ba.: Ngươi Là Ma tu, ta càng phải giết ngươi.
Tiêu Nhiễm ngẫn người, trong ba cái lí do, hắn cảm thấy cái lí do thứ Ba là hợp lí nhất Trong hoàn cảnh này. Nhưng mà hắn đã bế khí sao Vị cô nương này lại phát hiện ra?
Nhan Doãn Vân, mở lớn đôi đồng tử Kinh Ngạc Nhìn Tiêu Nhiễm. Cô là tới Thế Giới Tu tiên này gần 100 Năm, đây là lần đầu gặp được ma tu trong truyền thuyết. Nhìn sao cũng rất giống người tu tiên, chỉ có đẹp anh tuấn hơn thôi.
“ Ngươi Là ma tu sao “: Nhân Doãn Vân hồi thần, quay đầu lại hỏi Tiêu Nhiễm.
Tiêu Nhiễm bị Uyển Nhi nhìn ra thân phận thật, hắn cũng không dấu diếm nữa.
Như đã quyết định, Tiêu Nhiễm không Trả lời Nhan Doãn Vân, mà vòng qua người hướng Uyển Nhi mà đánh tới.
Đối với một Nguyên Anh Hậu kì này, Uyển Nhi chỉ cần búng tay là Hắn sẽ chết. Nhưng Mà Cô tiếc dẽ khuôn mặt Yêu Nghiệt kia nha. Rất hợp Khẩu vị của cô, hắn mà chết không phải đáng tiếc sao.
Ngay lúc Này Uyển Nhi định ra sát chiêu lấy mạng Tiêu Nhiễm thì, trong người hắn xuất ra một Miếng ngọc bội đỏ rực như lửa.
Miếng ngọc bay lên không trung, tỏa Ra ánh sáng chói lọi, Tiêu Nhiễm Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhìn miếng ngọc tới hồi thần.
Uyển Nhi cũng đang nhìn Miếng Ngọc bội, trong đầu cô lại đang quy miếng ngọc ra thành Bạc. Cô định sẽ cướp miếng ngọc đem đi bán, rồi xuống núi ăn cho thỏa mãn.
Miếng Ngọc đỏ rực xoay trong Không Trung, bay tới Uyển Nhi, nhập ngay vào thân thể Uyển Nhi.
Cô hồi thần, hoảng hốt xoa xoa khắp người xem Miếng ngọc bội đi đâu rồi. Ngay lúc này Miếng Ngọc Liền biến thành Đóa Bĩ Ngạn Hoa đỏ rực giữ mi tâm của Uyển Nhi.
Tiêu Nhiễm khóe miệng câu lên, vui sướng mà nói lớn “: Tiểu Thư, Ta đã tìm được người rồi.
Lúc này Uyển Nhi còn chưa hiểu cái quái gì đang diễn ra, thứ cô Quan Tâm là miếng ngọc bội nó bay đi đâu rồi?
•••••••••••••••••••••• ( Cốt truyện khóa được mở)
[...] Tự động dung nhập cốt truyện.
Một Lượng Tin tức khá ít, đánh ập vào đầu của Uyển Nhi.
Thân thể này, chính là Nữ nhi của Tông Chủ. Ám Nhân Tông. Là Tông Môn Ma Tu mạnh nhất.
Cha của Nguyên chủ, đứng đầu Ám Nhân Tông, mẹ của Nguyên Chủ là người Ở giới Tu Tiên, Hai người họ trãi qua bao khó khăn, liền ở bên nhau. Sinh ra Nguyên chủ.
Nguyên Chủ sinh ra,đã mang hai nguồn sức mạnh trong người, một tu tiên, một Ma tu.
Hơn 100 Năm trước, giới Tu Tiên Và Ma Tu huyết chiến, tình thế hỗn loạn nên Cha Mẹ nguyên Chủ để Lạc mất Nguyên chủ
Còn Tên Tiêu Nhiễm kia, là cánh tay đắc Lực của cha Nguyên chủ. Nhận mệnh đi tìm Nguyên Chủ. Miếng Ngọc bội đỏ rực đó là để nhận biết Nguyên chủ.
••••••••••••••••••
Uyển Nhi, lúc này Tiếp thu xong thông tin, thở dài. Thân Phận cũng quá trâu bò rồi, mà Cô là Ma Tu làm sao công lược tên Cố Mộ Phong Kia đây?
Tiêu Nhiễm Lên tiếng chúc mừng. “ Chúc Mừng Tiểu Thư đã lên Hóa Thần, Tiểu Thư theo ta về gặp Tông chủ,
Uyển Nhi chưa kịp mở miệng, thì Đại trưởng lão, ở Các Tông môn đã đánh tới. Trong đó Cố Mộ Phong cũng có mặt.
Đại trưởng lão và cố Mộ Phong, phát hiện ra cỗ sức Mạnh Ma tu ở đây, liền ngự kiếm phi hành tới nơi này.
Uyển Nhi lãnh đạm nhẹ nhàng gọi một tiếng: “ Đại Trưởng lão, tới đây là có việc gì?
Uyển Nhi bây giờ, vẫn trấn định như bình thường, khác ở một chỗ là giữa mi, điểm Đóa Bĩ Ngạn Hoa Đỏ rực. Cả người tỏa khí Ma Tu.
Đại Trưởng Lão, tạm thời không chấp nhận được, đành hỏi lại xác thực: “ Thập trưởng Lão, cô như vậy lại là Ma Tu?
Uyển Nhi cũng rất muốn nói là không phải, nhưng nhìn xuống thân Tu Vi Hóa Thần, hòa Nhập với Khí Ma Tu, trên người phát ra nồng đậm.
Tiêu Nhiễm cười cười tà mị “: Đa Tạ Chân Nhân Tông lâu nay nuôi dưỡng Tiểu Thư của chúng ta. Bây giờ xin cáo từ, hẹn không gặp lại.
Uyển Nhi phản ứng kịp thời, kéo Luôn Nha Doãn Vân, ngự kiếm bay mất dạng.
Để lại đại Trưởng lão và Cố Mộ phong đang ngẫn Ngơ chưa kịp hồi thần.
( Ting ---Độ Hào cảm của nam chủ -50% Bây giờ là 10% tiểu tỷ tỷ thật tệ)