Hôm nay, đột Nhiên Tên Gian Thần lại cho cô Lâm triều. Cô ngồi lên Long Ỷ, Gian Thần Phó Minh Viễn ngồi ghế bên cạnh.
Chúng quần thần nhìn Tiểu Hoàng Đế. Đây là lần đầu Hoàng Đế Lâm Triều. Nên quần thần không thể không nắm bắt cơ hội này, mà đạp ngã Thái Phó.
“ Hoàng Thượng vạn Tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Uyển nhi ra vẻ. Ngực ưởn thẳng lưng phất tay.
“ Chúng ái khanh bình thân “
“ Tạ ơn hoàng thượng “
“ Các khanh có chuyện gì cứ bẩm tấu, còn không thì bãi triều.
An Vương Gia liếc mắt với Ngự Sử. Ngự Sử liền từ hàng thẳng mà bước ra, chắp tay hành lễ.
“ Bẩm Hoàng Thượng. Nay người đã trưởng thành việc lập hậu và con cháu nối dòng là không thể thiếu.
“ Uyển nhi liếc mắt, thấy Thái Phó bên cạnh cả người tỏa dấm chua. Cô nén nhịn cười..
“ Uyển nhi “ Ái Khanh, nói phải... Vậy khanh xem cô nương nhà nào xứng ngồi lên hậu vị?
“ Ngự Sử “: Thần cảm thấy. Con gái Tô Nguyệt Nga của Thừa tướng đại nhân. Đã qua tuổi cập kê thích hợp với hậu vị. Giúp đại sở khai chi tán diệp.
Phó Minh Viễn, bàn tay nắm chặt. Muốn băm nát đám quần thần này.
Uyển nhi cảm thấy cổ sát khí tỏa ra từ Gian Thần. Cô nhịn không được không dám chêu Ghẹo nữa.
“ Trẫm tuy đã mười bảy, nhưng trong triều còn nhờ Thái Phó đại chỉ dạy việc này...Trẫm... Không vội.”
Toàn thể quần thần quỳ xuống. Từng bước áp chế Uyển nhi, như thể hôm nay cô không lấy vợ, thì không còn xác ở nơi này mà đi ra.
“ Hoàng Thượng tuy không vội, nhưng chúng thần nóng vội. Quy định đại sở mườii Lăm phải lập hậu. Cầu xin hoàng thượng đừng nghe lời yêu ngôn hoặc chúng mà bỏ bê Triều Chính.
“ Câu này là Ám chỉ Gian Thần Phó Minh Viễn. Lão nương hiểu rõ và thông cảm cho mấy lão quan già đó.
“ Rất không may, lão nương còn là cá trên thớt muốn vùng vẫy còn không xong. Tâm trí nào mà lập hậu với lấy vợ... Trừ khi muốn chết.
“ Uyển Nhi mắt thấy. Không thể nào thoát ra được áp chế này liền đập bàn đứng dậy Gầm to.
“ Trẫm Nay công việc bộn bề. Tâm trí nào lập hậu. Đây là trẫm Lập hậu hay chúng ai khanh thay trẫm lập hậu?
“ Việc nhà các khanh lập thê lấy thiếp trẫm đâu có sen vào?
“ Lâm triều tới đây.. Không có chuyện gì bãi Triều.
Uyển nhi, đứng dậy xoay lưng rời đi. Trước con mắt ngạc nhiên của Phó Minh Viễn và quần thần....
“ Hôm nay hoàng thượng thật Uy vũ “
- - Uyển nhi ra tới đại điện thì bước chân nhũn xuống. Có gắng hít một hơi dài... Cảm giác như trốn thoát ra khỏi địa ngục.
“ Lão nương, xém nữa tè ra quần.
“ Đám lão già kia thật nhiều chuyện.
“ Lão nương không có tiểu JJ lập hậu chỉ khổ cô nương nhà người ta. Còn chưa tính nếu lão nương lập hậu.
Tên Gian Thần kia, lập tức sẽ giết lão nương.
[...] Tỷ xinh đẹp. Đừng lo lắng, Lúc nãy tỷ thật ngầu.
“ Ừ” Lão nương biết.....
[...].......?? tỷ xinh đẹp bị dọa hư não rồi phải không??
•••••••••••••°••••••••••
Phó Minh Viễn hạ lệnh, không được ai quấy rầy hay làm phiền Hoàng Thượng kể cả An Vương Gia.
An Vương Gia nhiều lần muốn tìm gặp hòang thượng, nhưng đều không gặp được. Hắn làm liều, nhân cơ hội Thái Phó xử lí tấu chương. Đêm hôm đột nhập vào tẩm cung của Hoàng Thượng.
Uyển nhi trong bộ đồ ngủ trắng toát, nghe được tiếng bước chân của người biết ngay là An Vương Gia, nên cái gì gặp thì nên gặp một lần cho xong.
“ An Vương Gia đã tới sao còn chưa vào?
An Vương Gia đi vào trực tiếp vào chính sự không thèm hành lễ hay đôi co.
“Hoàng Thượng, Phó Minh Viễn cầm giữ triều cương nhiều năm mưu toan quyền hành đã nhiều năm, thần nguyện trợ giúp Hoàng Thượng một tay dâng lên binh quyền, giúp Hoàng Thượng giệt trừ Gian thần.
Uyển nhi bỉu môi, mắng thầm trong lòng.
“ Hai các ngươi đều là gian thần. Lão nương theo phe nào đều phải chết. Bất quá lão nương có chết thì vẫn muốn chết trong tay mỹ nam. Còn An Vương Gia vừa già vừa xấu.. Lão nương không muốn chết trong tay ông ta “
Uyển nhi lãnh đạm trả lời “ Trẫm làm sao để tin An Vương Gia đây?
“ An vương gia nhanh chóng chấp tay dâng lên Binh Phù “
“ Thần Nguyện ý dâng hết binh phù cho Hoàng Thượng trừng trị Gian thần. Trấn an Thiên hạ.
Uyển nhi, cố tỏ ra kinh ngạc và vui mừng. Ý cười đầy mặt.: “ Thât không ngờ! An Vương Gia lại có ý này. Bất Quá trẫm sẽ suy nghĩ thật kĩ...
An Vương Gia, thân là thúc thúc của Uyển nhi. Nên để lại binh phù trên bàn. Phúc thân rời đi nhanh chóng. Tránh đề phòng tên Gian Thần Phó Minh Viễn thấy.
An Vương Gia vừa rời đi, thì Phó Minh Viễn xuất hiện.
“ An Vương Gia, tới là để quy phục với Hoàng Thượng? Muốn giệt trừ Ta?
Uyển nhi, phe phẩy quạt lười biếng lên tiếng.
“ Thái phó đại nhân biết rõ. Sao còn hỏi Trẫm.
Phó Minh Viễn, treo nụ cười đẹp đến yêu mị “ Thần là lo lắng cho Hòang thượng. Còn thần sao cũng được...
“ Trẫm biết. Thái phó là quan tâm Trẫm đặt trẫm trong lòng. Nên khắp tẫm Cung của Trẫm đều là người của Thái Phó khanh.
“ Trẫm rất an tâm mà dùng. Cái này còn phải cảm ơn Thái Phó Khanh rồi.
Phó Minh Viễn, cũng không kinh ngạc. Việc hắn xếp người bên cạnh Hòang thượng, cái này tiểu Hoàng Thượng đã biết từ lâu. tiểu Hoàng Đế Thông minh hắn cũng đã biết.
Nên Phó Minh Viễn không một chút nào đề phòng với Uyển nhi. Còn hết mực yêu thương và sủng ái... Nếu Hoàng đế là nữ nhân. Hắn đã sớm thú nàng làm Thê.
Nhất Thời, tâm trạng Phó Minh Viễn vui vẻ cất lời “ Sự Việc An Vương Gia. Thần sẽ xử trí. Hoàng thượng không cần lo lắng cho ta.
Uyển nhi, bỉu môi lẩm bẩm.
“ Là Trẫm không thèm quan tâm ngươi đâu?
Phó Minh Viễn nhịn cười “ Được Được là Hoàng Thượng không thèm quan tâm ta.
“ Là Ta mới quan tâm Hoàng Thượng. Đêm đã khuya. Nên đi ngủ~~~
Phó Minh Viễn, bế ngang Uyển nhi lên giường, còn không quên nói lời bất mãn.
“ Đã ăn nhiều như vậy, sao còn không béo lên lạng thịt nào? Cơm đổ đi đâu hết rồi?
“ Uyển nhi bất mãn.. “
“ Lão Nương xưa nay, ăn bao nhiêu cũng không béo.
“ lão nương lại càng ghét thân thể béo tròn.
Tên Gian Thần này, có mắt để trang trí. Thẩm Mĩ cũng kém đi.
“ Lão nương đau lòng quá. Khi biết hắn có mắt mà như bị mù.
[...] tỷ xinh đẹp. Xin tỷ đừng khẩu nghiệp kẻo sau này xuống địa phủ bị rút lưỡi.
“ Em gái hệ thống yên tâm.
“ Diêm Vương ca ca là phu quân của ta. Sao hắn nở rút lưỡi Nương tử của mình.
[...] Tỷ xinh đẹp, thật vô liêm sỉ.
“ oh! Có sao? Liêm sĩ không giúp lão nương no bụng được.