[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 392: Chương 392: Kiếp này không buông 5




- -5---#Tiểu Đào Đào.

Uyển Nhi ngẩn người, sinh khí đẩy Triệu Nam Thiên ra.Tiếp theo đó hai người nhanh chóng làm thủ tục xuất viện.

Phía trước cổng bệnh viện, trợ lí đã đợi sẵn từ trước. Triệu Nam Thiên và Uyển Nhi ngồi đằng sau, tình cờ hai người liếc nhìn ánh mắt chạm vào nhau.

Đôi mắt phượng hẹp dài vẫn nhìn Uyển Nhi. Tay đặt lên đầu gối, khẽ rung rung..

“ Nhìn đủ rồi? Lam Uyển Nhi, cô biết hát hay không?

Uyển Nhi hơi khựng lại, nhìn trực diện Triệu Nam Thiên. Cô nhìn ra ánh mắt hắn chỉ là đang thưởng thức một món đồ đẹp đẽ, ngoài ra không có một tia cảm xúc nào khác...

“ Tôi biết:“ Cô dứt khoát trả lời, muốn trả thù Nhã Tuyết Liên, đi theo con đường cũ, ngã ở đâu thì đứng lên ở đó.

Hơn nữa Triệu Nam Thiên là sợi dây nâng đỡ, con đường tới ánh hào quang nhanh nhất. Dù sao trước sau gì, hắn cũng là nam nhân của lão nương..

[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ lại bắt đầu tự luyến? Độ hảo cảm còn chưa tới 10% đâu.

“ Hệ Thống chó chết, mi câm đi một lúc có được hay không?

[ Hệ •Chó Chết • Thống ]: “ Nữ nhân hung dữ, ta cút là được chứ gì??

“ Hừ:“ Uyển Nhi hừ lạnh trong lòng...

Nghe Uyển Nhi nói xong, rốt cuộc sắc mặt Triệu Nam Thiên có chút biến hóa. Hắn lơ đễnh mở miệng nói..

“ Tới nơi, tôi muốn xem cô chơi piano hát ca khúc mà cô yêu thích nhất..

“ Được! Như Triệu Tổng mong muốn..

30 phút sau.

Không nhanh không chậm, nữa đồng hồ đã tới Triệu Gia. Trợ Lí chạy thẳng vào bên trong sân rộng..

Lúc này cô kinh ngạc quan sát xung quanh, vì tất cả nơi đây đều được xây dựng thiết kế theo cách tân tiến nhất. Giống như mọi kĩ thuật đều đi trước thời đại..

Nhìn khung cảnh này, khiến Uyển Nhi nhớ tới lúc bản thân mình xuyên qua thế giơis tinh chủ kia.

Triệu Nam Thiên nhìn Uyển Nhi đang ngây ngốc, hắn còn nghĩ cô không biết dùng vật ở đây. Liền ho nhẹ một tiếng, bước xuống xe...

Lưu loát đạp chân lên băng di chuyền.:“ Khụ~~ Theo tôi:“

Uyển Nhi cũng bắt chước theo động tác của Triệu Nam Thiên, chỉ cần đặt hai chân lên băng di chuyền. Lập tức được đưa tới đại sảnh..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Cô cứ nghĩ chính mình đang ở một thế giới khác, ở trong đại sảnh có đặt một chiếc đàn piano kiểu dáng, trang trí thập phần hút mắt người..

Triệu Nam Thiên ngồi sang ghế sô pha bên cạnh, chân đạp lên tấm thảm ba tư đắt đỏ. Một tay chống cằm, một tay vẫy vẫy ra hiệu cho Uyển Nhi..

“ Ngồi đó, cô có thể bắt đầu...

“ Nghe xong, tôi sẽ xem xét. Xem cô có đủ yêu cầu hay không??

Uyển Nhi ép bản thân mình phải bình tĩnh, cô sợ chính mình nhịn không được. Thật sự ra tay đánh chết nam chủ

- Muốn hoàn thành nhiệm vụ phải yêu thương, sủng nam chủ..

- Muốn hoàn thành nhiệm vụ phải yêu thương, sủng nam chủ..

- Muốn hoàn thành nhiệm vụ phải yêu thương, sủng nam chủ..

Thật lâu sau.

Cô ngồi xuống bên cạnh đàn piano. Mười đầu ngón tay thon dài mảnh khảnh lướt trên phim đàn...

Giai điệu quen tai, du dương vang lên khắp phòng khách. Hai mắt Uyển Nhi nhắm lại hòa làm 1 với tiếng đàn

Trong đầu cố gắng ghi nhớ lại ca khúc đầu tiên do chính nguyên chủ sáng tác. Đồng thời cũng chính ca khúc này khiến Nhã Tuyết Liên một bước lên trời...

Giọng hát ngọt ngào vang lên, Triệu Nam Thiên ban đầu kinh ngạc, sau đó thì hoàn toàn thả hồn vào từng câu hát, từng giai điệu ngân nga của Uyển Nhi..

Chất giọng này quá tuyệt vời, luyến láy kể cả nưt cao. Cũng không thể nào làm khó được cô..

Mơ hồ nghe qua, còn hay hơn cả Nhã Tuyết Liên. Có chất giọng mà hắn muốn tìm kiếm bao lâu nay..

Cho tới khi Uyển Nhi đàn xong, giọng hát không còn vang vọng. Cô khẽ đảo mắt nhìn Triệu Nam Thiên vẫn còn mơ mộng trong bài hát...

“ Triệu Tổng... Triệu Tổng, xong rồi...

Hắn mở mắt ra, câu đầu tiên liền hỏi Uyển Nhi. Khiến cô giật mình không ít..

“ Cô và Nhã Tuyết Liên có quan hệ gì?

Uyển Nhi lấy lại biểu cảm ban đầu, gương mặt vẫn quấn đầy băng gạc, chúa xót khinh thường lên tiếng..

“ Nếu tôi nói, ca khúc này do chính tay tôi sáng tác. Tôi hát thay Nhã Tuyết Liên..

“ Liệu anh có tin không??

Triệu Nam Thiên gõ gõ ngón tay trên đùi mình. Hắn âm trầm mở miệng

“ Cô hát hay hơn cả Nhã Tuyết Liên, hơn nữa cô nói ca khúc này. Chính cô sáng tác?

“ Cô có gì chứng minh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.