Âm thanh cử Hải Đường từ cửa vọng vào, mang theo thập phần vui sướng.
“ Nương nương, người tỉnh rồi, người đã tỉnh rồi.
“ Hải Đường, nương nương hình như mất trí. Không nhớ ra chúng ta.
Thiên Lý ở bên cạnh, bắt lấy tay của Hải Đường mà lay lay. Đôi mắt đã sớm nhiễm hồng, ngập tràn nước mắt.
Hải Đường ngỡ ngàng, vẫn chưa tin lời Thiên Lý. Liền cẩn thận cúi đầu xuống, dò hỏi.
“ Nương Nương em là Hải Đường, người có nhận ra em không?
Uyển Nhi ngước đôi mắt vô hồn nhìn Hải Đường lẫn Thiên Lý, đầu lắc liên hồi. Biểu cảm chân thật đén mức, trong sáng như hài tử.
“ Ngươi là ai? ta đang ở đâu? ta là ai...?
“Sao các ngươi bắt ta, mau mau thả ta ra...
Rứt lời Uyển Nhi động thân dậy, ý muốn rời giường đi ra bên ngoài. Hải Đường nhanh chóng giữ cánh tay lại, vừa than khóc vừa giải thích..
“ Nương nương, người định đi đây? Đây là Yêu Thiên Cung. Người là Tống Uyển Nhi, Yêu Phi.
“ Nương Nương, người thật sự không nhớ ra cái gì?
Uyển Nhi không trả lời,mà nhìn hai người bằng ánh mắt mơ hồ. Sau đó gật đầu, còn nhìn xung quanh tẩm cung, hệt như thứ gì cũng lạ lẫm.
“ Hải Đường, mau mau thỉnh Đường Thái Y quay lại. Bẩm báo cho Hoàng Thượng Biết.... Nương nương của chúng ta thật tội nghiệp...
“ Được,ta đi. Đi liền.. “
Không quá lâu, Đường thái y mới rời đi liền quay lại. Ông chuẩn mạch giúp Uyển Nhi một lần nữa, sau đó lên tiếng nói.
“ Ta đã nói từ trước, mạnh tượng của nương nương quá yếu. Tỉnh lại đã là điều đáng kinh ngạc.
“ Do nương nương tâm tư nặng nề, khiến phía đầu tích tụ máu đông. Tạm thời mất trí nhớ, ta cũng không biết khi nào thì nương nương hoàn toàn nhớ lại.
“ Cái này, còn phụ thuộc vào ý trí của nương nương:“ Đường thái y vừa nói, vừa vuốt chòm dâu dài của mình.
“ Tình hình của nương nương, ta sẽ bẩm báo với Hoàng Thượng. Còn bây giờ ta xin phép.
“ Nương Nương, thần cáo lui “
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB: Phạm My ( Tiểu Đào Đào)
Đợi tới khi Đường Thái Y ra khỏi Yêu Thiên Cung, thì Hải Đường trở về. Hai má còn có dấu tay đỏ hồng, vội vàng lau nước mắt.
“ Hải Đường, ngươi làm sao vậy, đã bẩm với Hoàng Thượng chưa?:“ Thiên Lý lo âu hỏi.
“ Chưa, giữa đường ta gặp Thục Phi, thấy ta liền ngăn cản... còn sai cung nữ bên cạnh tát ta 20 bạt tai..
“ Hừ... lại là Thục Phi, nương nương của chúng ta đúng là số khổ.:“
Hải Đường và Thiên Lý ôm nhau khóc. Lúc này Uyển Nhi nghe sơ qua cũng sôi máu, nếu cô còn sức chắb chắn sẽ chém nữ chủ kia thành tám khúc, đem đi nướng từ lâu rồi.
“ Ta đói “
Uyển Nhi nhịn không được mà xoa bụng, ngữ điệu lạnh lùng xa cách với Hải Đường lẫn Thiên Lý.
“ Phải rồi, nương nương còn chưa ăn gì. Ta liền đi nấu bát cháo khác...
- -------Ngự Thư Phòng.
Lúc này Nam Cung Hàn đang xem tấu chương, Công công thân cận, đứng bên cạnh mang vẻ mặt bối dối, do dự một hồi lâu.
Nam Cung Hàn dừng động tác lật tấu chương lại. Cất giọng trầm thấp, không kém phần thị uy.
“ Có việc “
Công Công hít vào một hơi, sau đó cung kính mở miệng.
“ Bẩm Hoàng Thượng, bên ngoài có Đường Thái Y cầu kiến. Có nói rằng, Yêu Phi đã tỉnh nhưng không nhớ ra chuyện gì.
“ Hơn nữa..... “
Nam Cung Hàn nhíu chặt mày, lãnh đạm hỏi.:“ Hơn nữa sao?
“ Hơn nữa Yêu Phi đã bị huy dung, dù lành cũng không thể xóa mất sẹo.
Công công nói xong, cẩn thận liếc nhìn biểu cảm của Nam Cung Hàn.
“ Ừm --” Trẫm đã biết.
“ Đã điều tra ra, là ai hành thích Yêu Phi chưa?
“ Bẩm Hoàng Thượng, phía bên bộ hình đã tìm ra hai tên thích khách. Chỉ là chưa hỏi cung, thích khách liền tự vẫn.
“ Râm --”
“ Tra, tiếp tục điều tra cho Trẫm:“ Nam Cung Hàn quăng tấu chương xuống đất, mặt rồng giận dữ, gầm lên.
“ Bộp “
Công Công kinh sợ quỳ xuống, đầu dập liên hồi. Run giọng đáp lại.
“ Nô tài đã rõ “
“ Đã rõ sao còn không làm ngay, còn quỳ làm gì?
Nghe được như vậy, công công sợ hãi đi lùi ra khỏi thư phòng.
Nam Cung Hàn không còn tâm trạng xử lý tấu chương, hắn đứng phất dậy khoác qua long bào.
“ Bãi giá Yêu Thiên Cung:“
Sắc mặt Nam Cung Hàn không mấy tốt, hắn muốn xem xem có phải Uyển Nhi đang giả bộ để muốn gặp hắn hay không. Nếu thật sự giả bộ thì đừng trách Bậc Đế Vương vô tình.
Còn nếu thật sự mất trí, thì hắn sẽ cho Uyển Nhi một cuộc sống nhàn hạ trong hậu cung. Không phải lo lắng phòng bị giặc trong thù ngoài.
Nữa canh giờ sau, hắn đến Yêu Thiên Cung. Chỉ khi hănd đối mặt với Uyển Nhi, thì lúc này hắn thật sự ngây người.
Bời vì bây giờ Uyển Nhi băng một bên má, sắc mặt ngây thơ thuần khiết, có nét lạnh lùng xa cách. Đôi mắt trong veo linh động như hài tử mới sinh.
“ Nương Nương, người nhìn thử xem. Có nhận ra đây là ai không? :“ Hải Đường hơi e dè, hướng Uyển Nhi chỉ vào Nam Cung Hàn.
Nghe được Hải Đường hỏi, cô vẫn giữ nét mặt lạnh lùng xa cách. Đảo đôi con ngươi linh động nhìn vị nam chủ trước mặt.
Vài giây sau, giọng nói êm dịu phát ra.:“ Người này là ai? Ta không biết hắn?
Uyển Nhi dùng ngữ điệu như nói với người xa lạ. Sắc mặt lại lạnh lùng xa cách. Nhìn thật giống như người mất trí.