“Đã lâu không gặp.”
Người đàn ông tự nhiên chào hỏi với Minh Thù, dường như hắn không phải là người đã từng muốn giết cô.
E rằng người ở chỗ tiểu yêu tinh kia đều là da mặt dày như vậy?
Minh Thù đáp lại hắn bằng một nụ cười tươi tắn.
Lạc Yến nghi ngờ cô có ý gì, chợt nghe người đối diện ngây thơ nói: “Phá!”
Khóe miệng Lạc Yến giật một cái: “Tôi còn chưa nói, sao cô có thể không lịch sự như vậy.”
“Tôi không muốn nghe.” Không nghe không nghe tên khốn niệm kinh.
Đả kích bán hàng đa cấp, nhà nhà có trách nhiệm.
“Cô không muốn nghe thử tôi muốn nói gì với cô sao?”
“Không muốn, tạm biệt!” Minh Thù mỉm cười: “Phá đi, chờ hắn phá cậu hả?”
“Ờ ờ ờ.”
Tiểu Trục ở bên cạnh hơi sững sờ, lập tức nhấn nút tấn công.
Vực chủ quen với người này ư?
Không nên đâu…
Tiểu Trục đầy nghi ngờ, nhưng động tác trên tay không dừng lại.
Mặt Lạc Yến nhăn nhó trong màn hình, tiếp theo tin tức đầy mình, khôi phục màn hình trước đó.
Mà tinh hạm trước mặt đang từ từ nổ tung, chìm xuống…
…
Tinh hạm bị phá, còn có chiến hạm và hạm đội hộ vệ của bọn họ, dường như bọn họ bị bao vây ở giữa.
Quyển Mao vất vả trốn ra từ bên trong, liền thấy màn hình đột nhiên lại xuất hiện gương mặt kia.
Sắc mặt Quyển Mao đen thui.
Hắn đột nhiên có chút hiểu người kia, đột nhiên nhìn hắn là có cảm giác gì.
“Quá không đáng yêu rồi!”
Giọng nói của người đàn ông trong màn hình rất tức giận, nhưng nụ cười thần kinh kia không hề biến mất chút nào.
“Phải phải phải anh đáng yêu, anh đáng yêu nhất, anh là đệ nhất đáng yêu vô địch thiên hạ.” Minh Thù không hề có ý khen hắn.
“Cô khen tôi như thế, tôi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Trẫm cần ngươi hạ thủ lưu tình?
Ngươi có bản lĩnh thì đến trước mặt trẫm đây!
Trẫm có đánh chết ngươi không!
Lạc Yến cong khóe miệng, lộ ra một nụ cười kỳ quái: “Tây Dạng vực chủ, trận chiến này, cô cảm thấy ai sẽ thắng.”
Minh Thù “hừ” một tiếng, tự tin lại bình tĩnh: “Vậy còn phải nói, đương nhiên là tôi.”
“Tự tin thế sao?”
“Cũng tạm, tự tin hơn anh một chút.”
“…”
“Dù sao…” Minh Thù cố ý kéo dài giọng: “Anh hiểu mà.”
“…” Sắc mặt Lạc Yến đen lại.
Đánh nhau với một lỗi hệ thống có khả năng sống lại vô hạn, đây đơn giản là ổ voi mà!
Minh Thù bảo Quyển Mao mau để cho tên điên này biến mất, cô không muốn nhìn thấy hắn, thấy hắn chỉ muốn bóp chết hắn.
Sắc mặt Quyển Mao trước nay chưa từng nghiêm túc, cuối cùng vẫn thực sự làm cho tên điên kia biến mất.
Tiểu Trục ném băng vận chuyển năng lượng trong tay.
Quyển Mao: “…”
Chiến hạm của bọn họ, mỗi băng vận chuyển năng lượng đều độc lập, có thể tách ra, cho nên không cần lo lắng rút chiến hạm sẽ chịu ảnh hưởng.
Vì tinh hạm của đối phương bị phá, kiểu gì cũng sẽ chịu chút ảnh hưởng.
Sơn Âm thừa cơ tiến lên, đối phương nhanh chóng ở thế bất lợi.
Nhưng đúng lúc này, đối phương xuất hiện siêu cơ giáp, siêu cơ giáp đối đầu với chiến hạm, nhờ sự linh hoạt của cơ giáp, có thể tự do hành động trong vũ trụ, nhanh chóng đánh tan một chiến hạm.
“Vực chủ, bọn chúng bắt đầu xuất động siêu cơ giáp.”
Minh Thù bình tĩnh như cũ: “Hoảng cái gì, chúng có, không phải chúng ta cũng có sao?”
Sơn Âm có chút lưỡng lự: “Chúng ta không so được với đối phương…”
Minh Thù khẽ lên giọng: “Tấn công tập thể thôi.”
Tiểu Trục nói: “Cái này có phải sẽ để người ta nắm thóp không?”
Minh Thù liếc nhìn hắn một cái, cười đến khoái trá: “Cậu cũng muốn xưng bá vũ trụ còn sợ bị người ta bắt thóp? Thiếu niên, cậu có phải là não bị vào nước rồi không?”
“…”
Được rồi.
Có điều xưng bá vũ trụ là nghiêm túc sao?
…
Lạc Yến biết phía Minh Thù chắc chắn sẽ không ngồi chờ chết, nhưng hắn cảm thấy lần này phần thắng của mình vẫn rất lớn.
Vừa thấy siêu cơ giáp đã phá hủy mấy chiến hạm, tâm trạng của hắn càng tuyệt vời hơn.
Nhưng tâm trạng tuyệt vời như vậy cũng không kéo dài được bao lâu.
“Thượng tướng, đối phương cũng có siêu cơ giáp.”
Lạc Yến không để ý cho lắm: “Siêu cơ giáp của Kỷ gia không phải là thứ mà cơ giáp siêu năng bình thường có thể đối phó được.”
“Không phải, rất nhiều…” Binh sĩ bẩm báo truyền cho Lạc Yến hình ảnh mới nhất.
Lạc Yến nheo mắt lại, nhìn hình ảnh trên màn hình.
Những siêu cơ giáp giống nhau như đúc trượt ra từ chiến hạm, lơ lửng trong không trung.
Cơ giáp của bọn họ hoàn toàn bị bao vây.
Từ hình ảnh nhìn thấy, năng lực của những cơ giáp này quả thực kém hơn nhiều so với phía hắn, nhưng số lượng thì hơn bọn hắn nhiều.
Thành phố Khoa Học Kỹ Thuật không có siêu cơ giáp mới phải…
Mấy thứ này từ đâu đến?
Binh sĩ chỉ cảm thấy không khí đột nhiên ngưng lại, hắn thở cũng khó, lúc thượng tướng tức giận thật đáng sợ.
Lạc Yến tắt hình ảnh đi, đứng dậy ra ngoài.
“Thượng… thượng tướng…” Binh sĩ lĩ nhí gọi hắn.
Lạc Yến không để ý tới, trực tiếp đi mở siêu cơ giáp của mình.
Lạc Yến muốn đích thân ra sân, những người còn lại đều có chút kinh hãi, nghiêm trọng đến mức độ thượng tướng tự mình ra sân rồi sao?
Minh Thù bên này nghe nói Lạc Yến tự mình ra sân, lập tức bảo Lạp Tháp Nam chuẩn bị trước, lát nữa nổ hắn cho ngon lành.
“Vực chủ… Việc này không ổn đâu.” Khóe miệng Sơn Âm co giật: “Trên tinh hệ không có chuyện như vậy…”
Nào có chuyện người ta dùng siêu cơ giáp, cô dùng vũ khí để nổ?
Trọng điểm là vũ khí của cô là phi pháp!
“Sau này sẽ có.” Minh Thù vỗ vai Sơn Âm: “Quy tắc do người thắng cuộc định ra.”
“…”
Sơn Âm giãy dụa không có kết quả.
Sau này e là tinh vực Sao Chổi cũng bị người ta hận đến ngứa răng.
Cơ giáp của Lạc Yến vừa xuất hiện liền bị tấn công, sóng năng lượng trực tiếp hất bay một hàng chiến hạm phía sau hắn.
Tình cảnh đó muốn có bao nhiêu khôi hài thì có bấy nhiêu khôi hài.
Lạc Yến tức giận gửi chất vấn cho Minh Thù.
Nhưng cũng không được trả lời, chỉ có tấn công càng ngày càng dày đặc.
Lạc Yến hơi chật vật trở lại đội ngũ.
Lạc Yến muốn liên lạc với những tinh vực khác khiển trách bọn họ sử dụng vũ khí phi pháp, nhưng bên hắn chưa liên hệ xong, phía tinh vực Arlos đột nhiên phái quân đội qua.
Mặc dù không tiếp cận đội ngũ của tinh vực Sao Chổi, nhưng từ vị trí này của hắn nhìn qua, rõ ràng là thiên vị bọn họ.
Tinh vực Arlos đang đánh nhau với tinh vực Hoa Hạ, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Minh Thù lại không cần tinh vực Hoa Hạ, rất dễ dàng nhận được sự đồng thuận của tinh vực Arlos.
Thành phố Khoa Học Kỹ Thuật không ngừng đưa tới những vũ khí phi pháp vào chiến trường chủ đạo.
Minh Thù rất rộng lượng, chia cho tinh vực Arlos không ít.
Sơn Âm cảm thấy dụng tâm của vực chủ nhà mình thật hung hiểm, sau này nếu thực sự bị lên án, tinh vực Arlos cũng không chạy thoát.
Cho dù bên phía tinh vực Hoa Hạ có siêu cơ giáp, dường như cũng không có đất dụng võ.
Minh Thù biết tìm đồng minh, bọn họ cũng biết tìm.
Có điều đồng minh giữa các tinh vực không dễ đạt thành như vậy, hơn nữa ở đây còn là tình huống không ít tinh vực đều mơ ước tinh vực Hoa Hạ.
Tình hình chiến đấu càng ngày càng quái dị, Lạc Yến ra sân mấy lần đều bị đánh trở về.
Lạc Yến tức đến mức gửi tin nhắn riêng vào máy chủ của Minh Thù.
Cô có dám đánh chính diện với tôi không!
Tôi biết cô nhìn thấy.
Bên phía Minh Thù rất lâu mới trả lời một câu.
Tôi không thích đánh chính diện với anh, tôi cứ thích đánh như vậy đấy, anh có thể làm gì? Đánh tôi? Anh đánh không lại.
Không biết có phải Lạc Yến bị tức đến điên hay không, rất lâu không trả lời.