W: Để cho nó rong chơi đi, tôi đi ăn thịt rùa trước vậy.
Trương Mộc:???
Rùa? Làm gì con rùa cơ chứ?
Trương Mộc: Bà nó chứ, cô muốn ăn thịt Kim Nguyên Bảo ư?
Trương Mộc biết cô có nuôi một con rùa, hơn nữa còn đặt tên cho nó là Kim Nguyên Bảo.
Kim Nguyên Bảo chính là một con rùa Brazil thông thường, cô dùng mấy đồng tiền mua được nó, sau lại không biết làm sao lại có thể nuôi lớn tới như vậy.
Minh Thù ném Kim Nguyên Bảo đang bò loạn trên mặt đất vào trong ổ của nó, trong nhà có mở lò sưởi, nhiệt độ hiện tại đang là hai mươi sáu độ, ở nhiệt độ này Kim Nguyên Bảo sẽ không ngủ đông, cả ngày sẽ hoạt bát vui vẻ.
Minh Thù chụp hai tấm hình rồi đăng lên weibo hỏi cách nấu thịt rùa.
Ngày Ngày Nhìn Xuống Dưới: Đại thần, Kim Nguyên Bảo đáng yêu như vậy, tại sao lại muốn ăn nó chứ?
Ta Có Thể Biến To Biến Nhỏ: Hức hức, Đại thần đã lâu lắm không có đăng ảnh Kim Nguyên Bảo rồi, lần này Đại thần đăng ảnh lại muốn ăn thịt Kim Nguyên Bảo ư.
Tiểu Mê Muội Uý Nhiên Thành Phong: Kim Nguyên Bảo sống tốt nhé ha ha, Đại thần lại đùa giỡn nữa rồi.
Sao Sáng 35 Của Ngươi: Đại thần đăng cập nhật từ lúc nào vậy? Những cập nhật gần đây thật vui mà.
Nhỏ Bé Nhỏ Bé Nhỏ: Đại thần ngài cập nhật đi, ta sẽ nói cho ngài biết Kim Nguyên Bảo nên ăn như thế nào.
Minh Thù rõ ràng là hỏi cách để ăn thịt rùa, đám người kia đột nhiên kéo tới phần cập nhật của cô để tán gẫu.
Minh Thù nhìn Kim Nguyên Bảo ở bên cạnh đang giương mắt nhìn mình, thở dài, đành quyết định tự lực cánh sinh, đi ra ngoài ăn.
-
Lâm Dư Tâm lướt weibo vừa lúc lướt đến bài đăng lúc nãy của Minh Thù.
Thời gian đăng là mấy chục phút trước rồi.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, cô vẫn còn có tâm trạng làm những việc linh tinh trên weibo sao?
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Lâm Dư Tâm vừa mở phần bình luận ra vừa nói thầm.
Vừa rồi cô ta còn không thèm tự xoá bài đăng kia đi, đây mà là phản ứng của người bình thường sao?
Lâm Dư Tâm càng nghĩ càng thấy kỳ lạ.
-
Minh Thù ở bên ngoài ăn no nê một bữa, lại còn xách túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt trở về.
Cô nằm ở trên ghế sô pha một lúc rồi đứng dậy ngồi vào máy vi tính, chậm rãi viết xong bài đăng của ngày hôm nay rồi đăng lên.
“Đến đây đi tiểu bảo bối, cho ngươi xem đại bảo bối của trẫm.”
-
#Cái đó là của tác giả viết 18X, dĩ nhiên...#
Mọi người nhao nhao nhảy vào bài đăng đến gần như nổ tung, nhưng mà vừa vào xem một chút.
Ở đâu có 18X cơ chứ?
Thật là đồ lừa gạt người khác!
Thế nhưng nhân vật chính trong bài đăng này lại là Lâm Dư Tâm, Tấm Thiệp Sát Vách vô cùng tức giận, đột nhiên bị giả mạo đăng bài lên, thật may là mọi người cũng không trách móc hành động viết ra tiêu đề giật gân của người viết.
Trên đầu bài đăng có viết mấy chữ rất lớn.
Tôi là Úy Nhiên.
Phía dưới có để một bức hình, trong đó có ID (1) Tấm Thiệp Sát Vách và ID của Lâm Dư Tâm
Rõ ràng có thể thấy là cùng một ID.
Để chứng minh ID trên ảnh là của Lâm Dư Tâm, Minh Thù còn đào ra ID đăng bài trong quá khứ của Lâm Dư Tâm.
Nói đến việc này thì phải cám ơn thân phận Kỷ Hòa lúc trước, đã cung cấp cho cô kỹ năng ấy.
Xem ra làm học bá vẫn còn có chút hữu ích.
Nhưng mà, Hài Hòa Hiệu đối với việc này lại rất có hứng thú làm
Minh Thù còn đăng cả cuộc nói chuyện với Lâm Dư Tâm xuống dưới.
Cuộc nói chuyện của Lâm Dư Tâm và bạn mình bị phát tán ra ngoài, nhưng bài đăng lại được đăng bởi một người khác, điều kỳ lạ là lại có cùng một ID, người đăng bài kia liệu có phải là kẻ trộm ID hay không?
Minh Thù chỉ viết ba câu.
Người đăng: Tôi cho rằng, giải thưởng diễn viên xuất sắc nhất hẳn phải được trao cho tiểu thư Lâm Dư Tâm đáng yêu của chúng ta rồi. [Đến đoạn này mọi người nên vỗ tay rồi.]
Ta chính là nhằm vào cô ta, mọi người nếu như muốn hỏi lý do, hãy chờ ta nghĩ kỹ rồi sẽ nói cho các bạn biết, còn nếu mọi người khăng khăng muốn biết, hãy coi như ta nhìn không vừa mắt cô ta vậy.
Cuối cùng, các vị đang ngồi ở đây đều là rác rưởi.
Lầu (2) 1: Nhìn thấy tiêu đề liền nhảy tới.
Lầu 2: Giống lầu trên.
Lầu 10: Hôm nay có nhiều tin tức nha.
Lầu 15: Úy Nhiên giọng điệu có phải quá đáng rồi không? Cái gì mà các vị đang ngồi đây đều là rác rưởi? Cô ta đều chửi chúng ta ở đây rồi.
Người đăng: Cảm thấy tức giận rồi sao. Đúng, ngươi nói không sai, ta chính là chửi mắng các ngươi đó, thế nào, muốn đánh ta ư?
Lầu 18: Úy Nhiên đại thần là bị trộm tài khoản ư?
Một cô gái đang yên đang lành, đột nhiên lại thay đổi như vậy, thật khiến cho người khác cảm thấy khó mà thích ứng được.
Trước đây Úy Nhiên nổi tiếng về những tác phẩm, vị tác giả Úy Nhiên này bọn họ thực sự cũng không biết gì nhiều về cô ta, bởi vì không thể tiếp xúc với đại thần như cô.
Lầu 20: Bức hình ở trên có phải đã qua chỉnh sửa rồi không?
Lầu 30: Đã thử kiểm tra rồi, không phải chỉnh sửa, chính là do Lâm Dư Tâm tự biên tự diễn ra.
Lầu 31: Không phải đâu... Có chút lộn xộn nha. Có ai hiểu gì không? Rốt cuộc là do đại thần ỷ thế bắt nạt người khác, hay là do Lâm Dư Tâm tự biên tự diễn?
Lầu 68: Tới đây tới đây, để ta giải thích cho các ngươi hiểu.
Đầu tiên nguyên nhân gây ra là bởi vì bài đăng Lâm Dư Tâm và tác giả Úy Nhiên giống nhau, Lâm Dư Tâm là người đăng trước, cho nên độc giả của cô ta nói Úy Nhiên sao chép văn phong đại thần của bọn họ
Sau đó tác giả Úy Nhiên lên tiếng giải thích, nàng viết quyển sách từ trước đó rất lâu, cũng đã mang ra chứng cứ.
Độc giả của Lâm Dư Tâm không có cách nào khác trực tiếp Lâm Dư Tâm xin lỗi, chỗ này có lời xin lỗi của Lâm Dư Tâm trên weibo.
Úy Nhiên cũng đồng ý bỏ qua.
Sau đó trong vòng tổ chức một hội giao lưu, Lâm Dư Tâm không biết làm sao lại xảy ra xung đột với tác giả Úy Nhiên, Úy Nhiên rơi vào bể bơi, sau đó tác giả Úy Nhiên ép Lâm Dư Tâm cũng nhảy vào bể bơi xin lỗi.
Cho đến chuyện ngày hôm nay, Lâm Dư Tâm ở trong nhóm nói mình đã xin lỗi tác giả Úy Nhiên, tác giả Úy Nhiên dường chưa tha thứ cho cô, còn không cẩn thận gửi hình đã bị cắt đi, nhưng cô cũng rút lại rất nhanh rồi.
Thế nhưng ngay sau đó trên diễn đàn xuất hiện bài đăng của Tấm Thiệp Sát Vách.
Lúc này, tác giả Úy Nhiên đăng lên địa chỉ ID, chứng minh đó chính là do Lâm Dư Tâm tự mình gửi đi.
Lầu 68 nói, cơ bản cũng là toàn bộ những gì xảy ra, không có thêm mắm thêm muối cũng không còn thiên vị người nào, chính là kể lại hoàn chỉnh câu chuyện một lần
Khi Lâm Dư Tâm nhìn thấy bài đăng này thì cũng có gần tám mươi người bình luận rồi.
Trước đây luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, bây giờ cô rốt cuộc cũng kịp phản ứng.
Hèn gì cô ta không xóa bỏ bài đăng của mình.
Ở đây chờ cô ta!
Không được...
Lâm Dư Tâm nhìn màn hình, đầu ngón tay vịn chặt vào tay ghế, in hằn lên đó nhiều vết móng tay.
-
Minh Thù chờ xem cách giải quyết của Lâm Dư Tâm.
Chờ cả một buổi tối thật vô vị, Minh Thù ăn đồ ăn vặt đến mức buồn ngủ.
“Tích tích...”
Minh Thù chớp chớp mắt nhìn xuống, vỗ vỗ khuôn mặt cho tỉnh táo lại, di chuyển con chuột cho màn hình sáng lên.
Tin nhắn hiện lên từ một người cô không hề quen biết.
Cá Bạc: [Ảnh]
Đó là một tấm hình cực kỳ khủng bố.
Ôi mẹ ơi, đây là muốn doạ chết trẫm mà, ai sẽ thừa kế đồ ăn vặt của trẫm đây?
Trẫm đây đến quỷ cũng đã từng làm rồi, còn cái gì kinh khủng hơn mà chưa thấy qua cơ chứ, cái này mà doạ được trẫm sao! Thật nực cười!
Tin nhắn được gửi tới thông qua cuộc trò chuyện nhóm, Minh Thù còn tưởng rằng là do tên não tàn Lâm Dư Tâm làm, nhưng khi nhìn lại một lần nữa thì thấy cái tên kia khá quen mắt.
Cô tiện tay tìm hiểu một chút, cũng là một tác giả ngôn tình, danh tiếng không cao không thấp.
W: Ngươi thay mặt cho toàn thể các tác giả thể hiện sự bất mãn với ta sao?
Ngân ngư: [Ảnh]
Bức ảnh cuối cùng gửi đến chính là ảnh chụp bài đăng của Minh Thù.
Các vị đang ngồi đây đều là rác rưởi.
W: Là ta nói đó, thì sao chứ? Ta nói sai ư?
Dũng cảm thừa nhận, mới có giá trị hận thù.
Ngân ngư: Ngươi rất lợi hại đó.
W: Cũng thường, cũng thường thôi! Cũng chỉ lợi hại nhất thế giới thôi mà.
Ngân ngư: Ngươi có tự trọng không vậy?
W: Tự trọng ư? Có thể ăn được không? Tiểu thư à, cả buổi tối ngươi tới đây chỉ để khen ta thôi sao? Ta đây thật ngại quá đi.
Cá bạc:...
***
(1) ID: Tên tài khoản trên mạng.
(2) Lầu: Là cách gọi những người bình luận trong bài đăng trên mạng xã hội.