Các linh hồn chi lực và linh hồn bản nguyên ở trong Linh Hồn Trì một thời gian sẽ theo một quy tắc nào đó mà bị nặn thành linh hồn rồi mới được thả ra ngoài đi đầu thai, linh hồn mới tạo ra được gọi linh hồn căn nguyên chưa có hình thái cố định chỉ là một quả cầu linh hồn tròn vo, chỉ khi trải qua luân hồi mới có hình thái. Đây cũng chính là cách tạo ra linh hồn sinh linh.
Có thể nói công đoạn luân hồi là theo hệ thống tự động đã rất hoàn chỉnh không cần Tư Khấu Kình Vũ quan tâm. Việc y cần quan tâm chính là thiết lập trật tự U Minh Giới.
Mà điều đầu tiên chính là U Minh Giới cần người quản lí. Do vậy y dự tính chọn Huyền Nguyệt Ma Quân làm U Minh Chi Chủ.
Đây không phải là do y chọn đại mà là đã trải qua suy tính kĩ lưỡng. Huyền Nguyệt Ma Quân tuy hình tượng thiên về nhân vật đại phản diện nhưng không phải không thể sửa, chỉ cần uốn nắn một chút là tốt rồi. Mà cách uốn nắn tốt nhất chính là ném hắn vào vòng luân hồi, cho hắn một lần nữa định hình thế giới quan.
Nghĩ vậy Tư Khấu Kình Vũ hai mắt phát sáng nhìn Huyền Nguyệt Ma Quân hưng phấn nói. “Ta dự tính cho ngươi làm U Minh Chi Chủ, ngươi thấy sao?”
Huyền Nguyệt Ma Quân mộng.
Chuyện gì?
U Minh Chi Chủ?
Đùa hay thiệt vậy?
Tuy lòng có nghi ngờ nhưng nhìn dáng vẻ của Tư Khấu Kình Vũ không giống như là đùa thì một cảm xúc sung sướng dâng trào lên trong lòng hắn.
U Minh Chi Chủ là ai? Là người nắm giữ sinh tử luân hồi. Chỉ cái này thôi cũng đủ bức cách và oai phong rồi. Bây giờ công việc này lại rơi vào trong tay hắn, hắn có cảm giác bản thân mình như đang nằm mơ. Nhưng linh hồn sao có thể nằm mơ được nên đây chính là sự thật.
Tư Khấu Kình Vũ cười híp mắt gật đầu nói. “Nhưng trước hết ngươi cần nhập luân hồi để tẩy một thân nhân vật đại phản diện này đi đã.”
Lời vừa dứt đã thắc sắc mặt Huyền Nguyệt Ma Quân đen lại, thanh âm kiên định lại hữu lực vang lên. “Ta không muốn.”
Luân hồi cái gì, hắn căm ghét nhất. Khó khăn lắm hắn mới có thể thoát nổi khổ luân hồi vậy mà giờ còn bắt hắn đi luân hồi.
Có chết cũng không tuân. Vừa nghĩ đến vạn lần luân hồi lặp đi lặp lại kia, hắn đã thấy không rét mà run đồng thời có nổi ám ảnh cực lớn với hai từ luân hồi này rồi.
Tư Khấu Kình Vũ nhìn vẻ mặt sợ hãi và tràn đầy ghét bỏ của Huyền Nguyệt Ma Quân, bừng tỉnh hiểu ra nguyên nhân. Xem ra không thể để hắn luân hồi tạo lại thế giới quan rồi, có một chút tiếc nuối nhưng cũng không quan trọng lắm.
Nếu hắn đã ghét luân hồi như vậy thì chắc hẳn sẽ ra sức làm việc, chỉ mong thời gian và trách nhiệm của thể mài mòn tính cách của hắn lại.
“Thôi được rồi, không luân hồi thì thôi. Vậy đến, ngươi tiếp nhận vị trí U Minh Chi Chủ này đi. Sau đó theo ta học tập làm một U Minh Chi Chủ hợp cách.”
Huyền Nguyệt Ma Quân à không, bây giờ phải gọi là U Minh Chi Chủ mặt mày hớn hở gật đầu đồng ý. Quá tri hf nhận chức cũng không có gì rườm rà, chỉ là để U Minh Chi Chủ rót linh hồn bản nguyên vào U Minh Cầu, lại câu thông với Ý Chí Thế Giới. Sau khi đạt được sự đồng thuận của Ý Chí Thế Giới thì sẽ chính thức trở thành U Minh Chi Chủ.
Nhìn thì dễ nhưng lại rất khó. U Minh Cầu chỉ cần rót vào linh hồn bản nguyên nhưng muốn nó nhận chủ thì cần Ý Chí Thế Giới chấp thuận đây mới là việc khó khăn. Cũng may nhờ có Tư Khấu Kình Vũ và hệ thống làm cầu nối nên quy trình xét duyệt cũng dễ làm.
Sau khi trở thành U Minh Chi Chủ, Huyền Nguyệt Ma Quân cũng nhận được tên mới. Tư Khấu Kình Vũ lấy họ Diêm cho hắn lại chọn Luân làm tên, gọi Diêm Luân. Luân trong luân hồi ngụ ý nhắc nhở hắn nếu làm không tốt sẽ bị ném vào vòng luân hồi. Vừa nghe vậy Diêm Luân mặt trắng bệch không còn màu sắc luôn miệng hứa sẽ làm tốt không phụ kì vọng của y.
Tư Khấu Kình Vũ nhìn mà thầm buồn cười, xem ra cái tên này là thật sự sợ luân hồi đây mà. Như vậy cũng tốt, có kính sợ mới đi đường đúng đắn.
Cùng lúc đó trong thiên địa âm dương nhị giới tất cả sinh linh như có cảm ứng, dù là sống hay chết đều hiểu rõ một chuyện. U Minh Chi Chủ xuất hiện, U Minh Giới thiết lập trật tự.
U Minh Chi Chủ đã chọn xong, giờ đến nhân viên U Minh Giới. Quỷ sai thì dễ chọn, cứ nhằm linh hồn có độ tinh khiết cao mà mời chào cho họ cơ hội thoát nổi khổ luân hồi và một cơ duyên mới. Những linh hồn hắc khí tràn lan định chắc khi còn sống làm việc ác bất tận, những kẻ này thì không cần suy xét, để chúng làm quỷ sai chỉ khiến chúng có cơ hội tiếp tục làm ác chẳng khác nào nối giáo cho giặc. Đây là chuyện không thể nào.
Tư Khấu Kình Vũ cùng Diêm Luân bận trước bận sau làm công tác đăng kí, thống kê và phân công công việc. Bận đến rối tinh rối mù.
Mà ở dương thế.
Đám người Hoạ Khiết Vũ thuận lợi hoàn dương, U Minh Chi Môn giải quyết gọn gàng mà không ai hi sinh thật là đáng mừng. Hàn huyên đôi câu liền mạnh ai nấy rời đi trở về tông môn báo tin mừng.
Năm người Hoạ Khiết Vũ cũng lên đường về Phục Lâm Tông.
Hoạ Khiết Vũ nhìn thấy Dực Kì Thiên áp lực cũng rất lớn, nhưng nghĩ đến số phận của mọi người đều giống nhau nên cũng không nói năng gì, Tô Phục tuy biết kết cục của sư tôn là đã định sẵn nhưng gã cũng không thể nào xem như chưa có chuyện gì xảy ra nên cứ một khuôn mặt thúi nhìn Dực Kì Thiên.
Dực Kì Thiên lúc nhìn thấy Hoạ Khiết Vũ cũng biết người kia đã đi rồi, chính chủ trở về nhưng cũng không mấy để tâm. Vẫn cứ hờ hửng như thường.
Lục Huyền khỏi phải nói, hắn mừng đến suýt khóc. Cứ nghĩ là tử cục ai ngờ lại kết thúc suôn sẻ như vậy. Chỉ cần sư tôn không sao thì hắn đã an lòng, những chuyện khác không quan tâm cũng được.
Phong Đạt Lôi thì chỉ trầm mặc suy nghĩ. Y vẫn cảm thấy Hoạ Khiết Vũ bây không giống như lúc trước nhưng lại thấy bây giờ mới là Hoạ Khiết Vũ thực sự. Còn vị Tư Khấu công tử kia, càng nghĩ càng thấy có cảm giác quen thuộc và thân thiết khó hiểu. Thật không thể nào nghĩ rõ ràng, muốn hỏi Hoạ Khiết nhưng lại không dám.
Nhịn rồi lại nhịn, lông mày xinh đẹp nhíu chặt. Cuối cùng không thể nhịn được nữa đành hỏi ra miệng.
“Hoạ Phong Chủ, người kia, cái vị Tư Khấu công tử ấy là ai?”
Hoạ Khiết Vũ trầm mặc không vội giải đáp. Cũng cùng lúc đó trong thiên địa có sự thay đổi huyền diệu. Mọi người đồng loạt cảm nhân được Thiên Đạo truyền xuống ý chỉ.
U Minh Giới xuất hiện U Minh Chi Chủ Diêm Luân.
Mà chỉ những người đã đi một chuyến đến U Minh Giới rồi trở về thì trong đầu họ không tự chủ được xuất hiện hình ảnh Huyền Nguyệt Ma Quân.
Là hắn. Hắn thành U Minh Chi Chủ.
Đây là câu nói mà tất cả mọi người đều nói trong lòng, không một ai không kinh ngạc.
Cũng trong lúc này thanh âm lạnh nhạt của Hoạ Khiết Vũ vang lên. “Vô Thần Sinh Thiên.”
Như một cục đá ném vào mặt hồ bình tĩnh tạo nên một cơn chấn động lớn.
Ngoại trừ Tô Phục và Dực Kì Thiên đã biết thì Phong Đạt Lôi và Lục Huyền đều không tránh được một trận kinh ngạc. Một cảm xúc lạ lùng dâng lên trong lòng. Tín ngưỡng lực dần sinh ra.
Ở các phương khác, Luân Không Giáo Giáo Chủ Chu Thừa Thiên, Thiên Cơ Các Các Chủ Thường Viên, Tam Thiền Tự phương trượng Ngộ Trí, Cổ Liên Tự Thiền Hồi, Trận Phong Môn Môn Chủ Quách Nhược Ái, Thần Kiếm Các Các Chủ Giản Y Dư, Trì Kiếm Môn Môn Chủ Lô Túy Kiên, Dược Thiên Đường Đường Chủ Chử Ôn, Ma Đế Diệt Tạc Thiên và Yêu Đế Liễu Như Huyễn cũng nhận được tin tức này, đây là Hoạ Khiết Vũ cố ý truyền tin. Không ai ngoại lệ đều sinh ra chấn động trong lòng.
Tư Khấu công tử lại là Vô Thần Sinh Thiên, mà Vô Thần Sinh Thiên lại chính là người sáng tạo thế giới này.
Mọi người gít sâu một hơi khí lạnh. Quá đáng sợ, quá kinh khủng.
Không ngờ Vô Thần Sinh Thiên thật sư tồn tại, lại còn bị họ trông thấy. Ấy vậy mà lúc nãy họ lại không biết mà đi ôm đùi.
Không sai, là ôm đùi. Bọn họ muốn từ bỏ mặt mũi để đi ôm đùi. Đùi này rất to còn là đùi vàng không ôm thì ai ôm.
Đột nhiên nghĩ đến Hoạ Khiết Vũ biết rõ không báo cho họ biết để họ bỏ lỡ cơ hội lớn thì tức nghiến răng nghiến lợi.
Bọn ta kính ngươi là Tiên Nhân chi tử ngươi lại cố ý không báo cho biết sự xuất hiện của Vô Thần Sinh Thiên là có ý gì? Không chơi xấu như vậy chứ.
Bọn họ thật sự là khóc không ra nước mắt, đấm ngực giậm chân. Mà còn trông quan hề bề ngoài thì thấy Vô Thần Sinh Thiên và Hoạ Khiết Vũ có vẻ quen thân thì chỉ có thể ráng nuốt giận vào tim.
Coi chừng Hoạ Khiết Vũ người ta có quan hệ thân thiết với Vô Thần Sinh Thiên, chọc Hoạ Khiết Vũ không cao hứng y lại đi mách lẻo thì họ có mà tập thể uống gió tây bắc mà sống.
Nên chuyện này chỉ có nhẫn, chờ cơ hội khác. Nhưng không biết có còn cơ hội hay không.
Dực Kì Thiên thì chỉ âm trầm cả khuôn mặt không tỏ vẻ gì cũng chẳng biết đang suy nghĩ gì.
Những người này suy nghĩ ra sao, giày vò ra sao Tư Khấu Kình Vũ cũng không biết. Hiện tại y chỉ biết tài khoản của y bạo trướng.
[Đinh! Sinh linh thế giới tổng cống hiến 5000 tín ngưỡng lực.]
Bảng dữ liệu của y cũng có sự thay đổi.
Tính Danh: Tư Khấu Kình Vũ
Tích Phân: 9250
Công Đức: 300
Tín Ngưỡng Lực: 5010
Đạo cụ: Ngọc Lân Phiến.
Nhìn tài khoản thêm số mà lòng vui rạo rực. Xem ra là Hoạ Khiết Vũ đã giúp y quảng bá thân phận ra ngoài nên mới có. Hiện tại y có thể nằm cười chờ tín ngưỡng lực bạo trướng rồi.
Đây cũng là kế hoạch của y. Nếu ở U Minh Thủ Phủ để họ biết thân phận của y thì chắc chắn sẽ xảy ra cảnh truy tinh cho nên y để Hoạ Khiết Vũ giữ kín thân phận của y, chỉ khi nào hoàn dương mới cáo tri mọi người biết. Như vậy y sẽ có tín ngưỡng lực vào trướng.