Diệt Tạc Thiên sầm mặt lại không nói. Thằng cha này chết rồi cũng không yên, đến bây giờ vẫn nói chuyện với cái kiểu đó thì bị người đánh chết cũng không lạ. Hắn không liên quan đừng nhìn hắn.
Tư Khấu Kình Vũ đỡ trán cảm thấy cực kì im lặng, nhịn không được cho Huyền Nguyệt Ma Quân một cái tá kèm một ánh mắt cảnh cáo ý bảo hắn im miệng đừng nói chuyện nữa.
Huyền Nguyệt Ma Quân bĩu môi cảm thấy uất ức nhưng cũng biết bản thân lại nói sao. Cái giọng điệu đáng ghét, có phải hắn muốn nói như vậy đâu chỉ là tự dưng lại buộc miệng nói như vậy. Lui lại đằng sau ráng làm một mỹ nam an tĩnh.
Hình tượng vừa nãy của hắn thoả thoả là đại phản diện. Oa huhu, hắn không muốn làm đại phản diện để vận mệnh chi tử ngược hắn như ngược cẩu đâu.
Diệt Tạc Thiên kinh ngạc nhìn Tư Khấu Kình Vũ một mắt, lại nhìn bộ dạng ủy khuất ngoan ngoãn của Huyền Nguyệt Ma Quân lại càng kinh ngạc hơn.
Nam tử kì lạ kia thật lợi hại, đánh Huyền Nguyệt Ma Quân như đánh con cháu. Đã thế tên điên kia còn một bộ không dám phản kháng.
Ban đầu Diệt Tạc Thiên không chú ý Tư Khấu Kình Vũ nhưng sau chuyện này hắn lại có sự tò mò không nhẹ về y hơn. Vả lại nãy giờ hắn luôn quan sát Hoạ Khiết Vũ bởi vì lần này gặp lại hắn cứ thấy Hoạ Khiết Vũ có gì đó khác lạ, linh hồn của y cứ làm cho hắn nghĩ y đã ở U Minh Giới rất lâu, còn cái điệu bộ quen thuộc kiến trúc U Minh Thủ Phủ như đi dạo phủ đệ của mình nữa.
Toàn bộ đều toả ra một cỗ kì lạ khó hiểu. Những người còn lại tất nhiên không mù nên ít nhiều cũng nhận thấy rõ nhưng họ không nói ra miệng chỉ im lặng xem kì biến.
Một đám nhân tinh.
“Hoá ra là vậy. Nếu là vậy thì có phải U Minh Chi Môn có thể thông qua U Minh Cầu này đóng lại không?” Phong Đạt Lôi đánh vỡ sự trầm mặc lên tiếng hỏi ra điều y quan tâm.
Mọi người cũng tập trung tinh thần lại nhìn Hoạ Khiết Vũ nghe câu trả lời.
Hoạ Khiết Vũ cũng không vòng vo gật đầu nói. “Đúng vậy.”
Phong Đạt Lôi và mọi người nghe vậy thì mừng rỡ không thôi.
“A di đà phật, Quá tốt rồi, nếu vậy thì chủ cần mời U Minh Chi Chủ ra mặt là xong.” Tam Thiền Tự Phương Trượng Ngộ Trí tụng niệm một câu phật hiệu và nói.
Những người còn lại cũng phụ hoạ theo. Duy chỉ Phong Đạt Lôi sắc mặt nghi ngờ hỏi.
“Chỉ như vậy là xong sao?” Phong Đạt Lôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần chịu hi sinh, bây giờ lại nghe có cách giải quyết gọn gàng tuy vui mừng nhưng cũng không tránh khỏi có hơi nghi ngờ.
Nếu không cần hi sinh mà vẫn có thể dễ dàng giải quyết mọi thứ thì không còn gì tốt hơn. Nhưng y cứ có cảm giác không chân thật nên sinh lòng nghi ngờ chất vấn.
Những người còn lại cũng căng thẳng lắng nghe.
Hoạ Khiết Vũ lạnh nhạt gật đầu. “Đúng là chỉ đơn giản như vậy.”
Mọi người nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa chờ bọn họ vui mừng thì Hoạ Khiết Vũ đã nói tiếp.
“Nhưng có một vấn đề nhỏ, U Minh Giới hiện không có U Minh Chỉ Chủ. Cho nên về cơ bản thì hiện tại không ai có thể điều khiển U Minh Cầu.”
Mọi người nghe lời này thì hai mặt nhìn nhau. Đây là vấn đề nhỏ? Là vấn đề lớn có được hay không?
À mà khoan, Hoạ Phong Chủ nói vấn đề nhỏ có phải là vì đã có cách giải quyết.
Mọi người càng nghĩ càng có khả năng liền vội nói.
“Hoạ Phong Chủ nói vậy có phải là đã có cách giải quyết.” Chu Thừa Thiên hai mắt phát sáng tràn đầy chờ mong nhìn Hoạ Khiết Vũ.
Người khác không hiểu rõ chứ lão thì biết rõ. Vị Hoạ Phong Chủ không nghi ngờ cùng Tiên Nhân có rất lớn mối quan hệ, năm đó Thiên Môn mở ra, khởi tử hồi sinh. Cái nào không phải là chuyện kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ.
Nếu nói ai có khả năng làm chuyên chỉ có Tiên Nhân làm được thì cũng chỉ có vị này mà thôi.
Hoạ Khiết Vũ sớm nhìn quen cảnh này nên chỉ lạnh nhạt gật đầu. “Không có U Minh Chi Chủ nhưng có Tư Khấu công tử có thể trợ giúp. Chuyện khác mọi người không cần hỏi thăm.”
Mọi người vừa nghe Hoạ Khiết Vũ nói thì giật nãy mình nhìn Tư Khấu Kình Vũ. U Minh Cầu chỉ có U Minh Chi Chủ mới có thể toàn diện khống chế, nhưng vị nam tử kì lạ này lại có thể làm được. Chẳng lẻ thân phận của y còn cao hơn U Minh Chi Chủ.
Mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, quá đáng sợ. Có thể chưởng khống sinh tử luân hồi làm sao không đáng sợ. Tuy mọi người có nhiều nghi cấn nhưng hiển nhiên Hoạ Khiết Vũ không muốn nhiều lời cho nên bọn họ chỉ có thể thức thời im miệng.
Tư Khấu Kình Vũ nhàm chán nhìn đám này một phen đối thoại rốt cục cảm thấy bản thân có thể ra tay liền tiến tới U Minh Cầu, lạnh nhạt nói.
“Ta đến.”
Bàn tay đặt lên U Minh Cầu, không cần y làm gì U Minh Cầu cũng đã tự phát sáng. Trước mắt y xuất hiện U Minh Chi Môn kia, ý niệm khẽ động đóng lại. Chỉ thấy U Minh Chi Môn liền dần dần khéo lại chỉ để lại một mảnh đất tràn đầy tử khí tại Kì Trân Linh Lung nơi U Minh Chi Môn xuất hiện.
Làm xong hết thảy y thả tay ra. Cùng lúc đó mọi người cũng có thể cảm nhận được U Minh Chi Môn đã đóng lại. Nhất thời vui vẻ nhìn nhau cười.
Tư Khấu Kình Vũ nhàn nhạt nói. “Hiện U Minh Chi Môn đã đóng, nhiệm vụ của chư vị cũng đã hoàn thành. Ta đưa mọi người trở về dương gian vậy. Chúc chư vị sau này mọi chuyện suôn sẻ.”
Mọi người vậy nhao nhao bái tạ. Hoạ Khiết Vũ gật đầu cung kính vái chào tạm biệt.
Tư Khấu Kình Vũ phất tay một cái vận dụng U Minh Cầu chi lực đưa tất cả hoàn dương chỉ còn Huyền Nguyệt Ma Quân.
Huyền Nguyệt Ma Quân thấy mọi người hoàn dương cũng lộ vẻ khát vọng nhìn Tư Khấu Kình Vũ. Yếu ớt nói. “Vậy còn ta thì sao?”
Tư Khấu Kình Vũ nhìn hắn một trận trầm mặc. Y không phải muốn giữ hắn lại mà là vì ở dương gian Huyền Nguyệt Ma Quân đã không có nhục thể, trở về cũng là làm cô hồn giả quỷ tồn tại mấy ngày thì sẽ hồn phi phách tán.
Tuy tên này một bộ hình tượng nhân vật đại phản diện nhưng cũng là do ảnh hưởng dưới ngòi bút y viết mà ra. Nên dù thế nào cũng không thể bỏ mặc hắn.
Nghĩ nghĩ y bỗng có một ý tưởng. Chẳng phải hiện tại U Minh Giới chưa có người quản lí sao? Tuy vẫn có thể vận hành bình thường nhưng nếu có xảy ra chuyện vẫn cần người quản lí lo liệu.
Vừa nãy y có nhận được hệ thống chính thức thông báo nhiệm vụ.
Nhiệm vụ U Minh Giới.
Miêu Tả: U Minh Giới hiện không có chủ nhân, hệ thống vận hành còn thiếu xót đề nghị kí chủ bổ sung hoàn thiện.
Phần thưởng: 10 vạn Tích phân, công đức 2 vạn điểm, tín ngưỡng lực tùy hoàn cảnh sẽ ra số liệu.
Nhìn cái phần thưởng mê người hết sức. Tuy không biết có thể cụ thể làm gì nhưng gom nhiều không phải là tội.
Tín ngưỡng lực sinh ra từ các loại cảm xúc kính ngưỡng, tôn thờ, thần tượng, kính trọng vân vân. Cho nên đợi sau khi y hoàn thành nhiệm vụ mới dựa vào thái độ mọi người đối với y mà phán xử.
Đây cũng là lí do tại sao y lại nhanh chóng và gọn lẹ giải quyết chuyện U Minh Chi Môn rồi đuổi cả đám người kia hoàn dương. Bởi vì y có việc nha, y phải kiếm cơm thế thôi.
Y cũng thông qua thông tin tư liệu mà hệ thống cung cấp cũng hiểu cơ bản tình trạng hiện tại của U Minh Giới.
U Minh Giới trong thiết lập cũ chỉ nhắc vài câu, tuy Ý Chí Thế Giới có thể dựa chính văn để tự hoàn thiện bản thân nhưng có giới hạn. Cho nên lúc tạo dựng U Minh Giới chỉ có thể tạo dựng một nửa. Một số chi tiết tinh tế thì lại làm không được nên mới cần y đến bổ sung hoàn thiện.
U Minh Giới hiện tại nhân viên chỉ có một Mạnh Bà nấu canh Vong Ưu và Hách Liên Uyển Vi làm công tác giải quyết khúc mắc. Linh hồn khi nhập U Minh Giới không trải qua hội thẩm nhưng cũng không thể rời U Minh Giới, khi nào muốn đầu thai thì bước qua cầu Nại Hà uống Mạnh Bà Thang quên hết quá khứ kiếp này lại lội Vong Xuyên Hà rửa sạch trọc khí trần gian, thanh tẩy thất tình lục dục và oán khí. Hoàn thành hết mọi thứ mới có thể nhập luân hồi.
Sinh linh ở dương gian sau khi chết sẽ bị hấp thu vào U Minh Giới tiếp tục một vòng luân hồi mới.
Khi còn sống là thiện hay ác sẽ hiển hiện ở linh hồn, linh hồn trông càng tinh khiết thì là thiện nhân, linh hồn càng đen thì tội ác càng nhiều cũng chịu thanh lọc nhiều. Vong xuyên Hà dựa vào công sức thanh lọc linh hồn mà rút đi một phần linh hồn chi lực hoặc linh hồn bản nguyên khiến linh hồn mạnh hay yếu, linh hồn mạnh yếu sẽ là tính chất quyết định kiếp sau đầu thai vào Lục Đạo Luân Hồi nào.
Linh hồn trông càng tinh khiết thì bị rút linh hồn chi lực càng ít hoặc có khả được Vong Xuyên Hà ban tặng linh hồn chi lực để đầu thai làm người kiếp sau có cuộc sống thuận lợi, linh hồn càng nhiễm ô trọc nhiều thì cần tốn sức thanh lọc lâu dẫn đến linh hồn chi lực hoặc linh hồn bản nguyên bị rút ra càng nhiều có thể sẽ khiến linh hồn yếu đến kiếp sau chỉ có thể làm súc sinh.
Linh hồn bản nguyên là căn nguyên của một linh hồn nên không thể bổ sung, linh hồn chi lực có thể dựa vào tu luyện hay làm nhiều việc thiện mà có.
Có nơi luân hồi cũng sẽ có nguồn gốc tạo linh hồn và đó là Linh Hồn Trì.
Vong Xuyên Hà thu hoạch linh hồn chi lực và linh hồn bản nguyên sẽ được chuyển vào Linh Hồn Trì. Hoặc trong U Minh Giới hay dương gian cũng thường hay xảy ra tình trạng các tranh đấu rơi vào kết cục hồn phi phách tán, các mảnh vỡ linh hồn sẽ bị Vong Xuyên Hà dần thu thập thanh lọc thành linh hồn chi lực và linh hồn bản nguyên chuyển đến Linh Hồn Trì.