Phương án chiếu trên màn hình không hề hoành tráng, cũng không chứa nhiều đồ họa, chỉ là một bản PowerPoint, nhưng bố cục đơn giản đó lại cho người ta cảm giác dễ chịu.
Lúc mọi người còn đang nghĩ xem là chuyện gì thì giọng nói nhẹ nhàng của Trang Nại Nại đã vang lên qua micro, từ từ truyền vào tai bọn họ.
“Đây là bản thiết kế của tôi, với chủ đề là…”
Giọng điệu của cô không nhanh không chậm, khiến người ta bình tĩnh lại. Bầu không khí rối loạn từ từ được giọng nói của cô xoa dịu.
Tiêu lão khó hiểu nhìn về phía phương án đang được trình chiếu, rồi chợt quay ngoắt lại, bỗng nhìn thấy người mà ông không ngờ được đang ngồi ở hàng dưới cùng.
Trang Nại Nại cầm loa phóng thanh chẳng biết lấy trộm được từ đâu, bình tĩnh nhìn lên màn chiếu, từ tốn thuyết trình về ý tưởng, cách thức và chủ đề bản thiết kế của cô.
Tất cả mọi người trong phòng họp yên lặng ngồi xuống vị trí của mình, theo dõi nội dung trên màn chiếu. Dường như bọn họ đều quên hỏi tại sao bỗng nhiên lại có một người như vậy xuất hiện.
Sau thời gian thuyết trình kéo dài khoảng nửa tiếng, kiểu dáng thiết kế chính cũng đã được chiếu lên. Tuy nó không lộng lẫy như của Tiêu Thái Bạch nhưng lại đơn giản, thích hợp với sự chú trọng sự thoải mái và dễ chịu của người Bắc Kinh.
Trang Nại Nại trình bày xong thì chốt lại bằng một câu, “Tôi đã nói xong rồi, cảm ơn mọi người.”
Tiểu Loan ngồi bên cạnh gõ phím vài cái, đèn trong phòng họp tự động sáng lên. Trên màn hình vẫn để nguyên trang PowerPoint cuối cùng.
Mọi người đồng loạt nhìn Trang Nại Nại.
“Cô là ai? Sao lại cho chúng tôi xem phương án thiết kế này?”
Trang Nại Nại còn chưa trả lời thì Thôi Tinh Tước đã hào hứng đứng lên nói: “Đây là phương án hai của Tiêu tiểu thư. Sao nào? Không cho chúng tôi có phương án dự phòng sao?”
“Dự phòng? Lần đầu tiên tôi nghe thấy thi đấu mà còn được chuẩn bị phương án dự phòng đấy! Phương án thiết kế này không tính!”
Thôi Tinh Tước sa sầm mặt, “Sao lại không tính? Đây cũng là bản thiết kế của phe Tiêu tiểu thư, sao lại không tính?”
“Vì nếu là bản thiết kế của Tiêu tiểu thư thì phải do chính cô ta mang đến. Người khác đưa lên thế này không tính! Mọi người đã phân thắng bại cho bọn họ rồi, các người đột nhiên đưa bản thiết kế khác ra thế này, rất vô lý!”
Thôi Tinh Tước còn định cãi tiếp nhưng Trang Nại Nại đã ngăn lại. Cô đứng lên, gật đầu với Thôi Tinh Tước, ra hiệu cho ông ngồi xuống rồi bước từng bước về phía trước. Cô đi qua các cổ đông, lưng càng lúc càng thẳng.
Nếu đã phải đối mặt thì nên dũng cảm đối mặt!
Trang Nại Nại đi lên bục, đứng từ trên nhìn xuống mọi người ngồi phía dưới, bình tĩnh nói: “Đây là bản thiết kế của tôi, không liên quan đến Mino. Mặt khác, bản thiết kế của Thái Bạch tiểu thư vẫn còn đôi chỗ thiếu sót, tôi xin phép được bổ sung.”