Trợ lý của Tiêu Thái Bạch đứng bật dậy nhưng lại bị Tiêu Thái Bạch quát, “Anh im miệng cho tôi!”
Trợ lý nhìn Tiêu Thái Bạch với vẻ không phục: “Tiêu Tổng, tôi biết cô không muốn làm cô ta mất mặt, nhưng chuyện này liên quan đến công ty, tôi bắt buộc phải nói. Nếu công ty chọn bản thiết kế này của cô ta thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Tiêu Thái Bạch nhìn Tiêu Cốc Vân ngồi ở ghế cổ đông và các lãnh đạo cấp cao với ánh mắt khó xử. Tiêu Cốc Vân nhíu mày nhìn sang Tiêu lão, rồi nói với Tiêu Thái Bạch: “Nếu bản thiết kế của Mino có vấn đề gì thì con cứ nói đi. Đều là vì công ty cả, Mino và ông nội sẽ không trách con. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì khiến công ty phải chịu tổn thất thì đó mới là sai lầm.”
Nghe bọn họ nói như vậy, Mino cực kỳ khó chịu.
Bản thiết kế của cô ta có vấn đề?
Cô ta đã soi kỹ từng chi tiết trên bản thiết kế của mình, có thể nói là hoàn hảo. Rose không hổ là bậc thầy trong giới thiết kế. Bản thiết kế thế này mà Tiêu Thái Bạch còn bới móc được vấn đề gì sao?
Mino lập tức khinh thường nhếch mép, “Tiêu Thái Bạch, cô là nhà thiết kế sao? Cứ tỏ ra thần bí làm cho mọi người đều tưởng bản thiết kế của tôi kém cỏi! Một kẻ không biết gì về thiết kế như cô ngồi đây soi mói cái gì? Bản thiết kế này gần như là bản hoàn hảo nhất mà tôi từng thấy trong sự nghiệp thiết kế của tôi, sao lại có vấn đề được? Cô thấy có vấn đề gì thì cứ nói thẳng ra, đừng có ngồi đó ăn ốc nói mò! Tôi không tin một người xuất thân từ nghề thiết kế như tôi mà lại không nhìn ra vấn đề cô nói!” Tiêu Thái Bạch thở dài, “Mino, chị đã nói thế thì em cũng không khách sáo nữa. Em không biết gì về thiết kế, nên nếu em có nói gì không đúng, kính xin mọi người rộng lòng tha thứ.”
Dáng vẻ khiêm tốn của cô ta khiến nhóm cổ đông gật đầu, bọn họ cảm thấy nhân tài như vậy mới đủ tư cách lãnh đạo công ty. Vô hình chung, Tiêu Thái Bạch lại đè Mino xuống một chút nữa.
Tiêu Thái Bạch đứng dậy, bước lên bục, “Phương án này không có vấn đề, bản kế hoạch rất cũng xuất sắc, nhưng tôi nhìn thấy một vấn đề trong bản thiết kế chính này.”
Cô ta chỉ vào bản thiết kế trên màn hình trình chiếu: “Trong bản thiết kế này, từng chi tiết một trông có vẻ vô cùng hoàn hảo, người ngoài nghề như tôi cũng cảm thấy có lẽ bộ đồ này lúc may lên sẽ rất đẹp. Nhưng mà… không biết mọi người có chú ý không, tất cả các viền của màu đỏ trên bộ trang phục này liền lại thành một hình thì trông giống cái gì?”
Trông giống cái gì?
Mino cười nhạo, nhìn vào bản thiết kế của mình.
Đúng lúc này, thư ký buổi họp lại tắt đèn trong phòng. Mọi người theo lời Tiêu Thái Bạch quan sát kĩ bản thiết kết, sau đó đồng loạt biến sắc mặt!
Mino cau mày, không hiểu gì cả: “Các khối màu đỏ nối lại với nhau chẳng phải là thành một vòng tròn à? Có vấn đề gì sao? Tiêu Thái Bạch, cô đừng kiếm chuyện nữa, chẳng lẽ có quy định không được thêm hình tròn vào bản thiết kế?”