Bạch Nguyệt hiểu rõ nhất là việc mượn lực để đạt được mục đích. Cô ta không nói quá trình, chỉ nói kết quả.
Mẹ Thi không nghe ra hố trong lời nói của cô ta, còn những người xung quanh lại hiểu lầm.
Phần lớn mọi người tới đây là đều để làm thụ tinh nhân tạo. Vì sao lại làm thụ tinh nhân tạo? Bởi vì thụ thai khó, hoặc là vì không có được con. Cho nên bọn họ rất ngưỡng mộ những người có thể thụ tinh nhân tạo thành công.
Nhất là người đàn ông này, đã mấy năm rồi mà vợ anh ta vẫn không có thai. Vì vậy, khi nghe những lời Bạch Nguyệt nói, anh ta liền trừng mắt nhìn mẹ Thi, “Sao bà có thể làm như vậy? Bà có biết có thai là một việc hạnh phúc đến thế nào không? Khó lắm mới có thai được, sao có thể nói không cần là không cần nữa? Bà phải có trách nhiệm với đứa bé chứ!”
Anh ta vừa dứt lời, những người xung quanh bắt đầu chỉ trích mẹ Thi.
“Đúng vậy, sao lại làm như vậy chứ? Bà ta còn đòi giết người nữa, đó là cháu của bà ta mà bà ta còn xuống tay được. Thật là độc ác!”
“Nhìn bộ dạng của bà ta kìa, làm như là uất ức lắm. Mọi người nhìn cô gái đó đi, bị thương tới như vậy. Mẹ chồng thời nay đều ác độc vậy sao?”
“Cho người đuổi bà ta ra ngoài đi!”
“Bà ta muốn người ta sảy thai cũng phải xem người ta có đồng ý không chứ. Không được mẹ đứa bé đồng ý mà muốn bỏ đứa bé. Đây là giết người!”
“Đúng vậy, báo cảnh sát! Báo cảnh sát ngay!”
Mẹ Thi nghe tiếng chỉ trích thì mờ mịt ngẩng đầu lên. Rõ ràng là Bạch Nguyệt sai, nhưng tại sao đám người đó lại mắng bà? Bà làm gì sai sao? Tại sao lại như vậy?
Mẹ Thi có cảm giác mình nghe lầm. Bà nhìn những người xung quanh, đột nhiên nhớ tới trước đây bà quỷ trước mặt Tư Tĩnh Ngọc, cầu xin cô đồng ý để Bạch Nguyệt sinh con cho Thi Cẩm Ngôn.
Khi đó, bà chỉ biết là Tư Tĩnh Ngọc rất khó xử. Thật không ngờ, bị nhiều người chỉ trích mới là khó xử nhất.
Trái tim bà vô cùng đau đớn.
Lúc này, bà đã biết mình sai ở đâu rồi. Bà hoàn toàn sai rồi!
Nhưng mà, còn kịp không?
Là bà tự tay đẩy Tư Tĩnh Ngọc ra xa! Nếu bà không làm vậy, Tư Tĩnh Ngọc và Thị Cẩm Ngôn cố gắng trong nửa tháng này, có lẽ sẽ có thai?
Tỉ lệ tủy tương thích của con cùng cha khác mẹ không bằng con cùng cha cùng mẹ!
Nếu nhóm máu của đứa con do Bạch Nguyệt sinh ra không thích hợp với Tân Tân thì... Tân Tân sẽ chết, con trai bà sẽ cô đơn cả đời.
Tất cả là do bà gây ra!
Bà là kẻ ác của cả nhà bọn họ!
Bà là tội nhân khiến cả nhà bọn họ sụp đổ!
Nghĩ tới đây, mẹ Thi há miệng, muốn gào khóc lớn hơn, nhưng lại đột nhiên phát hiện bà đã đau lòng đến cực hạn rồi, nên không thể khóc được nữa.
Bà gào khan vài tiếng, rồi bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hung hăng nhìn về phía Bạch Nguyệt.
Là con đàn bà này, là con đàn bà này đầu độc bà!
Lúc này cô ta còn muốn nói đứa bé trong bụng cô ta có thể cứu Tân Tân.
Không phải, không phải, bà sẽ không mắc lừa nữa!
Không biết lấy sức lực từ đầu, Mẹ Thi chợt đứng lên, chạy về phía Bạch Nguyệt.
“A!”