Trang Nại Nại cười nói, “Trưởng bộ phận Mino, thật ra cô đã biết thân phận của tôi từ trước đúng không?”
Bàn tay cầm chuột của Mino hơi khựng lại, cô ta ngẩng đầu lên, “Đúng vậy, trợ lý Quý tuần trước đã nói cho tôi biết thân phận của cô. Bà Tư, đồng thời cũng là Cố Khuynh Nhan của nhà họ Cố. Tôi vẫn luôn thắc mắc tại sao cô phải trộm bản thiết kế, thì ra sự thật là như vậy.”
“Ý tôi là trước đó cô đã biết rồi? Hoặc phải nói là, ngay lúc tôi vào công ty thì cô đã biết?”
Nụ cười trên mặt Mino hơi cứng lại, nhưng lời lẽ của cô ta vẫn hùng hồn: “Tại sao cô lại nói thế?”
Trang Nại Nại nheo mắt lại, “Tôi vừa vào công ty, chẳng hiểu sao mọi người đã biết lai lịch của tôi, vì thế từ đầu đã rất nhường nhịn tôi, ngay cả Trương Siêu Văn cũng không dám động đến tôi. Nhưng chỉ sau một buổi trưa, thái độ của ông ta bỗng nhiên thay đổi, trở nên rất ác liệt. Về sau tôi mới hiểu là vì ông ta lo tôi sẽ cướp vị trí của ông ta. Tôi vẫn luôn không hiểu, rốt cuộc tại sao ông ta cho là như thế? Về sau được đồng nghiệp nhắc nhở, tôi mới biết, thì ra trong công ty đồn đãi tôi được đặc cách tuyển vào. Dù là có suy đoán như vậy nhưng chí ít thì ông ta cũng nên xác minh rồi mới đối phó với tôi chứ, nhưng ông ta lại ra tay luôn, chứng tỏ người khiến ông ta tin tưởng đã nói gì đó, tôi nói không sai chứ, trưởng bộ phận Mino?”
Mino nhếch môi, “Tiếp tục.”
Trang Nại Nại cũng cong môi, “Sau đó là Tả Y Y, tôi nghe Quý Thần nói cô bình thường làm việc rất thỏa đáng, nhưng lần đó cô chưa được Tư Chính Đình đồng ý đã gọi cho Tả Y Y, báo với cô ta rằng cô ta là bạn gái đi cùng Tư Chính Đình trong hôm kỉ niệm, mục đích chính là để cô ta xung đột với tôi! Tôi nói không sai chứ?”
Mino dứt khoát tựa lưng ra sau, ngạo nghễ nhìn cô, “Tiếp tục đi.”
“Chuyện của bộ phận thiết kế sân khấu cô cũng biết, Trương Siêu Văn chèn ép tôi, cô lại không hề nói gì. Mà chuyện bản thiết kế, chỉ có tôi mới có cơ hội tiếp xúc, nên cô đã trộm bản thiết kế, à, không đúng, lúc cô đến tìm Tư Tĩnh Ngọc để bàn bạc gì đó, thấy bản thiết kế của chị ấy, sau đó cô liền thêm các chi tiết thuộc về Tư Tĩnh Ngọc lên bản thiết kế của tôi đưa cho nhà họ Cố. Bởi vì thời gian cô nhìn thấy thành phẩm là sau đó, nhưng chuyện nhỏ như sửa bản thiết kế này thì chắc chắn là cô làm!”
Mino mím môi.
Trang Nại Nại liền nói tiếp, “Cô rất thông minh, nói vài câu lập lờ nước đôi đã khiến mọi người không nghi ngờ cô. Tiếp đó chính là Lý Lệ. Trong USB mà cô đưa cho Lý Lệ hoàn toàn không có bản thiết kế gì, đúng không? Vì thế Lý Lệ mới bỏ hết tâm tư ra để hãm hại tôi. Lúc ấy tôi chỉ đẩy cô ta một cái, nhưng cô ta lại thuận thế đổ canh rau lên người cô ta. Một người yêu đẹp đẽ như Lý Lệ cũng sẽ không bao giờ tự hủy hoại hình tượng mình vì hãm hại tôi, trừ phi là cô ta bị dồn ép đến bước đường cùng. Là cô ép Lý Lệ, đúng không?”
Linh cảm của Trang Nại Nại mách bảo cô rằng tất cả mọi chuyện đều do Mino làm, bởi vì như vậy thì mọi chuyện đều trở nên hợp lý.
Mino nhếch môi, vẻ mặt lạnh lùng chưa từng có từ từ trả lời: “Bà Tư nói gì, tôi không hiểu. Cô muốn đổ mọi chuyện lên đầu tôi thì xin cô đưa bằng chứng ra. Hơn nữa, tất cả vấn đề của cô đưa ra có một bug (lỗi, lỗ hổng) nghiêm trọng, tin tức ngài Tư kết hôn bí mật như vậy, nếu không phải trợ lý Quý tuần trước nói với tôi thì làm sao tôi biết được?”
“Đúng là cũng chỉ có mấy người biết, anh ta chưa nói vậy sao cô biết được?”