Editor: Nện Nện
Lâm Hi nhi cúp điện thoại, phát bức ảnh ra ngoài.
Trong nháy mắt, mấy tòa soạn quan trọng của thành Bắc Kinh, trong đêm nhận được tin nhắn ngầm, dù cho đã rạng sáng, đám người kia vẫn từ trong chăn chui ra, nhanh chóng tới công ty tăng giờ làm việc !
Tư tiên sinh muốn kết hôn !
Tin tức này nhất định không thể để lại phía sau !
Những tin tức lúc trước vốn là đầu đề, nay tạm thời lui về phía sau, biên tập tăng giờ làm việc viết ra bản thảo mới, sau đó nhanh chóng thêm con dấu, để phòng ngừa ngày hôm sau báo không ra được.
Đây là một đêm không ngủ, thành Bắc Kinh rộng lớn dưới màn đêm, giới kinh doanh chính là đang nổi lên trên báo động.
Ngày hôm sau toàn bộ thành Bắc Kinh đều chấn động rồi !
Bởi vì !
Các tòa soạn báo lớn trang đầu tiên toàn bộ đều là tin tức liên quan đến Tư tiên sinh !
【 Theo tin tức nho nhỏ: Tư tiên sinh sắp kết hôn! 】
【 Kim cương độc thân, hiện tại sẽ thoát khỏi độc thân 】
【 Bạn gái thần bí hiện tại, có người nói đó là đại tiểu thư của Cố thị xí nghiệp 】
【 Tư tiên sinh cùng vợ chưa cưới làm chuyện tình cảm với nhau, hư hư thực thực ngày kết hôn sắp tới 】
Những năm nay, Tư tiên sinh lãnh đạo tập đoàn Đế Hào chạm đến đích, mà Tư tiên sinh là người biết điều lại có bản lĩnh, hình như chưa bao giờ dính tới vụ scandal nào.
Vì lẽ đó lúc trước báo chí đưa tin, cũng chỉ là toàn báo lá cải không đúng sự thật, nhưng mà lần này, tuy rằng người con gái bên cạnh chỉ có thể thấy nửa mặt nhưng Tư Chính Đình vẻ mặt rất là rõ ràng !
Cho nên các tòa soạn báo lớn làm sao có thể bỏ qua cơ hội này ?
Trong nháy mắt, cái tin tức nặng ký này, đem giới kinh doanh đang bình yên, bỗng trở nên khuấy động.
. . . . . . . .
8 giờ sáng ở Cố Gia.
Trong phòng khách, Cố Đức Thọ cùng Lý Ngọc Phượng không thể tin nhìn vào trang đầu của một tờ báo, Này, chuyện gì thế này?
Trang Nại Nại cũng làm bộ kinh ngạc, Chuyện này. . . . rốt cuộc là phóng viên nào, vậy mà cũng chụp chúng ta !
Cố Đức Thọ trầm mặc một chút, an ủi cô, Đừng có gấp, các con đã quyết định kết hôn, những tin tức này cũng không sao. Ba sẽ mau chóng tìm Tư gia để thỏa thuận hôn ước.
Một câu nói, khiến ánh mắt của Trang Nại Nại lấp lánh.
Bây giờ cứ tưởng đôi vợ chồng đó khi nhìn thấy tin tức này, phản ứng đầu tiên sẽ là hưng phấn cùng vui mừng chứ ?
Nhưng bây giờ. . . . . . .Cố Đức Thọ vậy mà lại quan tâm cùng bảo vệ cô.
Trang Nại Nại buông mắt xuống, bĩu môi, lòng tràn đầy sự xem thường.
Bên cạnh Lý Ngọc Phượng sắc mặt nhàn nhạt, thế nhưng đối với Cố Đức Thọ, nói chuyện nhẹ nhàng hơn nhiều, Nếu muốn kết hôn, sính lễ đương nhiên không thể thiếu, Khuynh Nhan, mẹ chỗ này có trữ một ít tài sản , lát nữa thu xếp để đi chọn đồ cưới. Tuy rằng chúng ta cùng tập đoàn Đế Hào chênh lệch nhiều lắm, thế nhưng không thể để con gái nghèo khó như vậy mà gả đi!
Cố Đức Thọ nghe nói như thế, nhất thời gật đầu, Đúng, cổ phần của Cố Thị xí nghiệp, ta nghĩ nên chuyển cho Khuynh Nhan 20%.
20%? !!
Thế nhưng trong lòng cô càng khinh bỉ nhiều hơn. . . .hóa ra, mình cũng sắp trở thành bà chủ.
Nhưng khi bọn họ biết được sự thật. . . . . Ha ha, xem họ có đánh gãy chân cô không !
Trang Nại Nại trực tiếp cắt ngang lời của bọn họ, Ba, vậy năm mươi vạn. . . . .
Ah, trong thẻ này có năm mươi vạn, mật mã là 123456. Cố Đức Thọ thoải mái đưa cho cô tiền, sau đó cùng Lý Ngọc Phượng thương lượng chuyện hôn sự.
Trang Nại Nại nhanh chóng rời đi, mang theo luật sư để giải quyết phiền phức của mẹ cô.
Đợi đối phương đảm bảo sẽ không khởi tố, Trang Nại Nại gọi điện cho Lâm Hi nhi, Hi nhi, cậu nhanh lên một chút, giúp mẹ mình thu dọn đồ đạt, mình sẽ mang theo mẹ cùng rời đi !