Nhưng càng trọng yếu hơn là, càng đến gần Thánh thành, linh khí sẽ càng dày đặc, tự nhiên linh mộc có quy tắc cũng sẽ càng nhiều.
Đang lúc suy tư, dụng cụ liên lạc đột nhiên vang lên, là người giám hộ của nàng - Bá Ân.
”Bá Ân tiên sinh, chào buổi sáng.” Thiên Lý tiếp nhận, sau đó chào hỏi một tiếng.
”Chào buổi sáng.” Bá Ân nói, “Gần đây như thế nào rồi? Có gặp được cái khó khăn gì hay không?”
”Không có ạ, cám ơn Bá Ân tiên sinh quan tâm.” Thiên Lý nói.
”Vậy là tốt rồi, nếu có khó khăn, nhất định phải nói cho ta biết.”
”Vâng, con nhất định sẽ nói.”
Bá Ân gật đầu, đột nhiên hỏi: “Chuyện giải thi đấu vũ khí, con đã biết rồi chứ?”
”Vâng.”
”Ta biết rõ con vẫn luôn luôn học tập chế tạo máy móc, đây chính là một cái cơ hội rất tốt, con có muốn đi tìm hiểu một chút không?”
”Tìm hiểu một chút?” Thiên Lý hỏi, “Ý của Bá Ân tiên sinh là?”
”Bên này ta cũng đang có mấy người bạn chuẩn bị tham gia, đang tập hợp đồng đội, nếu như con muốn, có thể lấy thân phận trợ thủ để gia nhập, bọn họ nhất định sẽ chiếu cố con thật tốt.”
Thiên Lý sửng sốt một lúc, không nghĩ tới vị giám hộ này sẽ chu đáo như vậy. Mặc dù giọng nói vẫn lạnh như băng, trước sau như một; nhưng có thể nhìn ra được hắn quả thực rất để tâm đến chuyện của nàng.
Đó là một cơ hội tốt, lấy thân phận trợ thủ tham gia giải thi đấu. Lấy độ tuổi của nàng, ai cũng sẽ không yêu cầu nàng làm điều gì, mà nàng lại có thể quan sát học tập không cố kỵ chút nào.
Đang muốn đáp ứng, lại trong lúc lơ đãng liếc thấy Tra Nhĩ đang ngồi đối diện, Thiên Lý dừng lại, trả lời: “Bá Ân tiên sinh, có thể để con suy nghĩ một chút không?”
”Đương nhiên có thể, nhưng mà thời gian báo danh đã sắp hết hạn rồi, con nhất định phải mau chóng quyết định.”
...
Kết thúc cuộc trò chuyện, Thiên Lý đi đến bên cạnh Tra Nhĩ, nhỏ giọng hỏi:“Tra Nhĩ, tôi muốn đi tham gia giải thi đấu vũ khí, anh có muốn đi cùng tôi không?”
Tra Nhĩ nghiêng đầu, yên lặng nhìn nàng.
Thiên Lý lại nói: “Anh phải biết, càng đến gần Thánh thành, linh khí càng dày đặc, chỗ đó có diện tích rừng rậm bát ngát, linh mộc ngàn năm có thể thấy ở khắp nơi, mặc dù linh khí đối với anh mới là thứ có lợi, nhưng tôi không biết anh có thể chịu được loại thống khổ này hay không.”
Trong mắt Tra Nhĩ lộ ra sự bình tĩnh và trong trẻo, bàn tay nắm chặt lấy tay của Thiên Lý.
Thiên Lý cũng không biết, lúc nắm lấy bàn tay của nàng, mới là lúc Tra Nhĩ thống khổ nhất. Nhưng Tra Nhĩ hắn lại cam tâm tình nguyện chịu loại thống khổ này; sau khi nhẫn nại trải qua nó rồi, bất kỳ đau đớn nào khác đối với hắn mà nói, đều không coi vào đâu.
Thành thị đối với Tra Nhĩ đã bị trọc hóa 50% mà nói là rất nguy hiểm, đặc biệt là thành thị cấp C trở lên, những chỗ đó tụ tập ngàn vạn dị năng giả, không cẩn thận thì rất có thể sẽ bại lộ thân phận. Tỷ như dị năng giả linh giác đã từng gặp phải - Lê Mục, rõ ràng là hắn có thể ngửi ra trọc khí trên người Tra Nhĩ, mặc dù sau khi tiến hóa, trọc khí trở nên lắng đọng mà bí ẩn, hơn nữa được Kim tiễn hoàn che giấu, người có thể phát giác được trọc khí trong cơ thể Tra Nhĩ chính là vạn người cũng không có một, nhưng dù sao cũng là xâm nhập thủ đô, một khi bị bại lộ, hắn có thể toàn thân mà lui hay không đây?
Nghĩ lại như vậy, Thiên Lý vẫn quyết định buông tha cho cơ hội này. Cho dù không thể quan sát thực tế hiện trường, nhưng qua màn hình máy tính nàng cũng có thể thu thập được một ít số liệu. Nàng có thời gian, có thể từ từ suy nghĩ.
Thiên Lý cười nói: “Quên đi, không đi nữa, chúng ta ở lại cái thành thị này xem trận đấu đi.”
Tra Nhĩ nhìn Thiên Lý, đột nhiên cầm lấy một khối thịt lớn cỡ bàn tay, dùng móng tay cực nhanh cắt vài nhát ở trên khối thịt thành một hình dáng kỳ quái, sau đó đưa cho Thiên Lý. Thiên Lý lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không cần nhận lấy nàng cũng biết, đồ hình mà Tra Nhĩ cắt ra đúng là biểu tượng của giải thi đấu vũ khí.
”Anh... đây là muốn tôi tham gia sao?” Thiên Lý hỏi một cách không chắc chắn.
Tra Nhĩ ôm Thiên Lý ở trên đùi, lại dùng móng tay cắt vài nhát trên một khối thịt khác, lúc này lại cắt thành Phiêu phù xa của Thiên Lý, sau đó lại theo thứ tự cắt ra các loại vũ khí cùng tài liệu kim loại mà Thiên Lý đã từng mua...
Thiên Lý im lặng không nói gì, trong cảm giác, Tra Nhĩ đang vui vẻ tươi cười với nàng, vô cùng hưng phấn biểu diễn với nàng thứ hắn học được ở bên người nàng, nhớ kỹ các loại sự vật.
Thì ra là, ở trong lúc nàng đắm chìm vào nghiên cứu của mình, Tra Nhĩ vẫn luôn luôn lưu ý nhất cử nhất động (mỗi một cử chỉ, hành động) của nàng, ghi nhớ, học tập, lý giải...
Thiên Lý đột nhiên ôm ngang lưng Tra Nhĩ, đầu tựa vào trong ngực hắn, trong lòng không biết tại sao lại có chút cảm giác chua xót.
Tra Nhĩ nhìn đầu nhỏ của nàng một cách kỳ quái, chần chừ vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ.
Thiên Lý rầu rĩ nói: “Tra Nhĩ, anh cũng đừng hối hận, nếu đi với tôi, lúc gặp nguy hiểm tôi sẽ không cứu được anh.”
Tra Nhĩ tựa cằm ở trên đỉnh đầu của nàng, hừ hừ vài tiếng.
Thiên Lý nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay trái một chút, âm thầm quyết định: Ở trong lúc dự thi, nàng nhất định phải tận lực ở cùng với Tra Nhĩ, tuyệt đối không thể để cho hắn gặp bất kỳ nguy hiểm nào!
Tra Nhĩ hiện tại rất đơn thuần, lại vô cùng tin tưởng người thân cận với mình, cho dù Thiên Lý có gọi hắn đi chịu chết, chỉ sợ hắn cũng sẽ không có chút do dự nào. Thiên Lý có thể ích kỷ quyết định bất kỳ chuyện gì của hắn, nhưng đồng thời, nàng cũng phải thừa nhận hậu quả của việc lựa chọn. Nếu như Tra Nhĩ bởi vì vậy mà gặp nguy hiểm, nàng sẽ phải cùng hắn đối mặt với nó.
Thế giới này rất lớn, không đi ra ngoài thì không biết mình nhỏ bé bao nhiêu. Tra Nhĩ cần phải trưởng thành, nàng cũng cần.
Ngày hôm sau, Thiên Lý đã cho Bá Ân một câu trả lời thuyết phục.
Bá Ân lập tức đưa một cái địa chỉ cho nàng, là nơi hắn ở ở khu vực cấp B, đồng thời dặn dò nàng cố gắng đến trong vòng mười ngày.
Thiên Lý đáp ứng.
Nếu như chỉ đi Phiêu phù xa, chắc chắn không thể nào đến khu vực cấp B trong vòng mười ngày được, trước hết nàng cần đi tới chỗ giáp giới giữa khu vực cấp D và cấp C, đi trạm tàu con thoi thì trong vòng hai ngày là có thể tới nơi.
Song trước đó, nàng đưa một cái lam tạp (thẻ xanh) cho Tra Nhĩ.
Tinh cầu này có một số ít người làm việc điệu thấp, bình thường bọn họ sẽ không đưa thẻ thân phận của mình ra, mà chọn dùng lam tạp. Lam tạp chỉ chia ra các loại công năng như sau: tồn thủ (chắc là dạng cư trú lâu dài), thông hành, tạm cư; không có quyền lợi tham dự bán đấu giá, công tác hưởng ứng lệnh triệu tập, mua phòng ốc các loại; hơn nữa còn có thời gian hạn chế, thường thì cách một đoạn thời gian sẽ phải trả phí hoặc là làm lại thẻ một lần nữa; giá cả làm ra một cái lam tạp vô cùng đắt đỏ, bình dân bình thường cơ bản không thể tiêu phí nổi, cũng không cần thiết.
Thiên Lý kiếm lời được không ít tiền dựa vào việc bán linh khí, vẫn dư sức làm một cái lam tạp.
Trên lam tạp ghi tên là “Tra Nhĩ”, mười tám tuổi, thân phận là dị năng giả, tin tức cụ thể còn lại không có.
Sau khi lam tạp được gửi tới, Thiên Lý liền chuẩn bị chuẩn bị xuất phát.
Vốn đã gửi không ít linh mộc ở chỗ thuê, vũ khí cùng tài liệu máy móc, Thiên Lý dứt khoát nộp phí tổn thuê một năm, chờ giải đấu kết thúc thì trở về tiếp tục nghiên cứu, dù sao nàng mới chỉ thăm dò một phần khu vực rất nhỏ ở rừng rậm Diêu Nguyệt ngoài thành Tạp Sắt.
Đợi hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng, Thiên Lý và Tra Nhĩ ngồi trên Phiêu phù xa lái ra khỏi thành Tạp Sắt, nhanh chóng đi về chỗ giao giới giữa khu vực cấp D và cấp C.
Ở nơi không có bóng người, Thiên Lý mở ra tốc độ gấp 3 lần tốc độ nhanh nhất của Phiêu phù xa bình thường, trên đường ngoại trừ nghỉ ngơi và bổ sung một chút ở trạm bổ sung năng lượng, thời gian còn lại đều nhanh chóng lên đường. Bá Ân vẫn nghĩ rằng Thiên Lý ở 8D02, khoảng cách lộ trình từ chỗ đó đến chỗ giao giới không đến hai ngày, lại không nghĩ rằng nàng lại ở xa tận thành Tạp Sắt gần biên cảnh.
Tất cả đều rất thuận buồm xuôi gió. Chỉ là Tra Nhĩ trước sau vẫn không ngồi quen trong Phiêu phù xa, thường xuyên nhảy ra khỏi xe đạp gió rong ruổi, trong lúc chạy nhanh đã làm hư bốn năm đôi giày, cuối cùng dứt khoát chân trần mà chạy...
Cho đến khi đến gần chỗ giao giới, hắn mới rõ ràng không tình nguyện ngồi trên Phiêu phù xa, được Thiên Lý chở trên xe đi vào thành thị giao giới giữa khu vực cấp D và cấp C ---- 1D15.
+++
Tác giả có lời muốn nói: Lần này trận đấu hành trình là một lần tiểu bước ngoặc...
Thật sự là đợi lâu -_ -
Cám ơn thân môn mìn ~~
kathy_lulu ném một chỗ lôi
Miễn cưỡng giống như mèo ném một chỗ lôi
Tiểu vũ ném một chỗ lôi