1D15 chiếm diện tích
không lớn lắm, nhưng bởi vì nằm ở giao giới hai khu vực cấp D và cấp C,
lại thiết lập hệ thống giao thông bằng tàu con thoi và phương tiện lui
tới, rất nhiều dị năng giả và doanh nhân buôn bán đều lấy nơi này làm
trạm trung chuyển, cho nên dân cư lưu động vẫn rất đông đúc.
Thiên Lý và Tra Nhĩ lập tức chạy đến đại sảnh bán phiếu, mua hai tờ phiếu
thông hành, sau đó liền tìm một gian nhà trọ nghỉ chân. Thời gian cất
cánh của chuyến tiếp theo là sáu giờ sáng ngày mai, Thiên Lý và Tra Nhĩ
đã sớm nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, sau khi thu thập thỏa đáng, hai
người cùng nhau chạy tới cửa khẩu đăng ký. Trước đó Thiên Lý lái Phiêu
phù xa tiến vào bãi đỗ xe tầng dưới cùng của trạm tàu con thoi, sau đó
đi cùng Tra Nhĩ theo dòng người tiến vào tàu. Tàu con thoi có dạng hình
bầu dục, dài chừng hơn sáu trăm mét, có thể chở hơn ba nghìn người một
chuyến, bên trong có thiết lập hệ thống tổng hợp phòng ăn, phòng nghỉ,
phòng tập thể thao cùng với phương tiện giải trí các loại.
Chiếc tàu con thoi này đi theo lộ trình đến 1C01, 1B01, và trạm dừng chân cuối cùng là 2A01.
Thành thị chỗ Bá Ân ở là 3B14, cho nên hai người Thiên Lý trước tiên hạ cánh ở 1B01, sau đó lại lên Phiêu phù xa đi đến mục tiêu.
Khoảng mười
phút sau, tàu con thoi chậm rãi cất cánh, lên đến khoảng cách hơn 5000m
thì bắt đầu bay trên không một cách ổn định. Nếu dựa theo tình huống
thông thường, tàu con thoi phải bay lên tới xấp xỉ mười nghìn mét, nhưng bởi vì từ mấy trăm năm nay, trọc hóa thú phi hành (có thể bay trên
không) cao cấp càng ngày càng nhiều, chúng nó phần lớn có dị năng sóng
âm, có thể trực tiếp phá hư tín hiệu của tàu con thoi, khiến cho chỉ thị bị nhiễu loạn, cuối cùng tạo thành tai nạn tàu rơi xuống và bị hủy
hoại, cho nên sau này tàu con thoi chủ yến chỉ bay trên không tại khoảng cách hơn 5000m so với mặt đất. Rất nhiều lộ tuyến trên không cũng bị
thay đổi, xen vào thêm nhiều đoạn có núi cao và hiểm trở.
Thiên
Lý và Tra Nhĩ đi ngắm nghía một vòng ở trên tàu con thoi, cuối cùng đi
vào phòng ăn số 3. Trong phòng ăn chỉ có khoảng bốn mươi người đến,
trông có chút trống trải.
Bây giờ còn chưa đến giờ cơm, Thiên Lý chỉ gọi hai ly đồ uống và một ít điểm tâm, sau đó tìm một cái bàn ngay gần đó ngồi xuống.
Tra Nhĩ cầm lấy một khối điểm tâm ném vào miệng, theo sau lập tức lộ ra vẻ
mặt ghét bỏ, bưng cốc lên một hơi uống sạch đồ uống, không bao giờ… chạm vào món điểm tâm kia nữa.
Thiên Lý bật cười, đưa cho hắn một gói thịt khô.
Đúng lúc này, bên ngoài phòng ăn lại có thêm 7, 8 dị năng giả đi vào, trang
bị trên người khác nhau, hơi pha tạp, so với đám người Phương Chẩn có
thêm chút khí thế cường đạo.
Tra Nhĩ không thèm đếm xỉa ăn thịt khô, thân thể lại không chút dấu vết căng thẳng.
Trên chiếc tàu con thoi này chở hơn một nghìn khách, xuất hiện mấy chục thậm chí là một trăm dị năng giả cũng chẳng có gì lạ, nhưng thứ khiến Thiên
Lý khá để ý là trong đám người bọn họ có năm người đều thủ sẵn một cái
hộp vuông nhỏ bên hông. Loại hộp vuông này không biết là được chế thành
từ tài liệu kim loại gì, vậy mà lại hoàn toàn không có dao động của năng lượng. Nếu như nói đây chính là kim loại phổ thông, Thiên Lý tuyệt đối
không tin, bởi vì nó gây cho người ta một loại cảm giác nặng nề khó có
thể diễn tả được bằng lời, dường như cất dấu một lực lượng âm u nào đó.
Tám người kia gọi một bữa cơm ngon, đồng loạt ngồi vào cái bàn cách sau lưng Thiên Lý không xa.
Thiên Lý rảnh đến không có việc gì làm, dùng cảm giác thẩm tách kết cấu dị
năng của từng người một trong bọn họ, đặc biệt chú ý cái loại hộp vuông
nhỏ thần bí này thêm một chút. Đột nhiên, vẻ mặt của nàng khẽ thay đổi,
ném miếng điểm tâm chỉ mới ăn được một nửa trong tay xuống, lập tức đứng lên giữ chặt tay Tra Nhĩ, gấp gáp chạy ra đằng sau một vật che chắn.
Vừa tránh vào góc tường, chợt nghe được tiếng nổ ầm ầm ở phía sau, cái bàn
cũng bay ra bên ngoài, tiếng thét chói tai trong phòng ăn nổi lên bốn
phía.
”Sao lại thế này?” Không biết là ai kinh hãi thét lên một tiếng.
Sự cố phát sinh cực nhanh, chỉ trong thời gian có 5, 6 giây. Chờ mọi người hồi phục lại tinh thần, bốn phía đã là một mảnh hỗn loạn. Trung tâm của sự cố đúng là chỗ của tám dị năng giả vừa rồi kia. Trong số bọn họ có
một người không biết vì nguyên nhân gì, thân thể đột nhiên nổ tung, máu
thịt tung tóe, lực công kích cực mạnh, khiến cho mấy người xung quanh
đều bị bay ngược ra mấy mét.
”Là tự bạo* sao?” Một người ôm miệng vết thương hổn hển hỏi.
*tự bạo: tự khiến chính mình nổ tung
Những người khác đều còn bị vây trong trạng thái mờ mịt, làm sao có thể trả lời vấn đề của hắn?
Ở đây có lẽ chỉ có Thiên Lý hiểu rõ sự tình từ đầu đến cuối, ngay lúc vừa rồi thẩm tách kết cấu dị năng trên người mấy người kia, nàng đột nhiên
cảm thấy được một cỗ năng lượng trọc khí hỗn loạn không ổn định, dường
như sắp không khống chế được vậy, cho nên nàng mới quyết định kéo Tra
Nhĩ chạy đi thật nhanh.
Mà sau đó, quả nhiên như nàng dự đoán, cỗ năng lượng hỗn loạn kia rất nhanh đã nổ mạnh. Nhưng khiến người ta cảm
thấy kỳ quái đó là, cỗ năng lượng kia không phải đến từ trên thân thể
của tên dị năng giả đó, mà là đến từ cái hộp bên hông hắn. Trước lúc bọn họ tiến vào phòng ăn cho đến khi họ ngồi vào phía sau nàng, Thiên Lý
đều không có phát hiện dao động của năng lượng đó. Cho nên nàng đoán
rằng, cái hộp bọn họ cài ở bên hông này có khả năng có tác dụng che giấu trọc khí và năng lượng.
Trong không khí tràn ngập trọc khí và
mùi máu tươi nhàn nhạt, đây dường như là kết quả sau vụ nổ mạnh do năng
lượng hỗn loạn của sinh vật trọc hóa gây nên. Chẳng lẽ trong cái hộp kia có một sinh vật trọc hóa nào đó? Bởi vì năng lượng bị hỗn loạn, khiến
cho sinh vật tự bạo, kết quả là phát sinh một màn máu tanh trước mắt?
Nửa người của tên dị năng giả kia đã bị nổ vỡ, dĩ nhiên là đã chết.
Qua một lúc lâu sau đó, đồng bọn của hắn mới đi lên vây quanh thi thể hắn, nhìn nhau không nói gì.
Lúc này, trưởng tàu nghe tin cũng đã tới, theo sau còn có vài nhân viên chữa bệnh và bảo vệ.
”Có chuyện gì xảy ra?” Trưởng tàu nhìn hiện trường, sắc mặt nghiêm trọng
hỏi vài tên dị năng giả kia. Cất cánh mới chỉ có nửa ngày, trên tàu con
thoi liền phát sinh loại sự tình nổ mạnh không rõ vì nguyên nhân gì này, làm trưởng tàu vô cùng giận dữ.
Vài tên dị năng giả đưa mắt nhìn nhau, trong đó một người trả lời: “Chúng tôi cũng không biết tại sao
lại xảy ra chuyện này, vừa rồi lúc đang dùng bữa cơm, hắn lại đột nhiên
tự bạo.”
”Đây không phải tự bạo.” Sau khi bảo vệ kiểm tra, nói,“Nếu là dị năng giả tự bạo, uy lực tuyệt đối sẽ không nhỏ như vậy, hơn
nữa hắn chỉ có nửa người bị nổ vỡ, điều này cũng không hợp với tình
huống tự bạo thông thường.”
Trưởng tàu nghiêm khắc hỏi: “Chẳng lẽ các cậu mang theo cái vật phẩm nguy hiểm gì trên tàu con thoi sao?”
Mấy người đều lắc đầu phủ nhận.
Trưởng tàu cũng cảm thấy không có khả năng, cửa khẩu lên tàu có máy móc kiểm
tra, hàng cấm tuyệt đối không có khả năng có thể lừa gạt máy quét hình.
Ông lại hỏi bảo vệ: “Cậu còn tìm được manh mối gì không?”
Bảo vệ nhìn bốn phía, trả lời: “Trong không khí có trọc khí còn sót lại,
điều này giống như tình cảnh sau khi sinh vật trọc hoá tự bạo.”
Nghe được bốn chữ “sinh vật trọc hóa”, sắc mặt của mấy tên dị năng giả kia
khẽ thay đổi, trong đó có bốn người còn theo bản năng sờ cái hộp bên
hông.
”A? Hộp đá của tôi đâu?” Một người hô nhỏ một tiếng, hấp dẫn hết lực chú ý của mọi người.
”Hộp đá gì?” Trưởng tàu hỏi.
Người nọ không có trả lời, mà là nhìn khắp phía xung quanh tìm kiếm, rất
nhanh đã tìm được cái hộp của mình ở một góc, nhưng lúc hắn chuẩn bị
nhặt nó lên, biểu cảm đột nhiên biến đổi.
”Sao vậy?” Đồng bọn của hắn đi tới nhẹ giọng hỏi.
”Thứ bên trong không thấy đâu.” Người nọ sắc mặt khó coi trả lời.
”Đến cùng là cái gì vậy?” Nhĩ lực trưởng tàu quả hơn người, ông nhìn thấy vẻ mặt mấy người này kỳ lạ, lời nói úp úp mở mở, chỉ biết tình huống không đơn giản như vậy.
Mấy tên dị năng giả kia lại không trả lời.
Trưởng tàu cả giận nói: “Các cậu còn không nói thật? Nếu bởi vậy mà thương tổn đến người vô tội, cho dù các cậu là dị năng giả, tôi cũng muốn đem các
cậu lên kiện trên toà án.”
Mấy tên dị năng giả lộ ra biểu cảm hơi khinh thường, bọn hắn đúng là không sợ bị kiện.
”Trưởng tàu, ít quản mấy việc không đâu đi, thu dọn thi thể một chút, làm
chuyện của ông đi thôi!” Một người khoát tay với trưởng tàu, giọng điệu
lạnh lùng miễn cưỡng.
Trưởng tàu tức giận đến không nói ra lời.
Ông cũng không phải là dị năng giả, là một trưởng tàu con thoi cấp thấp, địa vị của ông còn không cao bằng một một dị năng giả bình thường, đối
phương quả thật có thể không thèm nhìn đến yêu cầu của ông.
”Không thể nói như vậy, thứ trên người các anh đã uy hiếp đến an toàn của
người khác, chúng tôi có quyền biết ẩn tình trong đó.” Một dị năng giả
mặc giáp mềm đi tới, thản nhiên nói, “Ở đây nhiều dị năng giả như vậy,
cũng không đến phiên các anh kiêu ngạo, các anh chính mình chủ động khai báo, hay là chúng tôi phải lục soát đây?”
Khi nói chuyện, trong đám người lại đi ra thêm vài dị năng giả, vây bọn họ ở bên trong.
Mấy người kia dựa vào nhau, hơi khẩn trương. Dưới uy áp của mọi người, cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.
Thì ra bọn họ là thành viên dong binh đoàn Hắc Nguyệt, không lâu trước đó
đã tiếp nhận một cái ủy thác, yêu cầu bọn họ thu thập ấu thể* của 1 - 2 loại sinh vật trọc hóa. Trước khi đi, cố chủ kia còn tặng bọn họ năm hộp đá, loại hộp đá này có thể ngăn cách trọc khí, chỉ cần đem
ấu thể đặt vào trong đó, có thể tránh được kiểm tra.
*ấu thể: con non của sinh vật trọc hóa
”Hộp đá?” Đám người trưởng tàu nhận lấy cái hộp mà thành viên Hắc Nguyệt đưa qua, nhíu mày nói, “Ý của các cậu là, đặt vào trong thứ này là ấu thể
của sinh vật trọc hoá?”
”Đúng vậy.”
”Là ấu thể của sinh vật gì?”
”Hấp Huyết Lang Chu (nhện sói hút máu).”
Mọi người biến sắc.
Thành viên Hắc Nguyệt lại vội bổ sung thêm: “Trên thực tế, hẳn là trứng của Hấp Huyết Lang Chu.”
”Như vậy, hiển nhiên là chúng nó đã ấp trứng.” Người mặc giáp mềm kia nhìn
cái hộp đá rơi trên mặt đất kia, chốt mở đã bị phá, bên trong chỉ để lại một chút vết máu và trứng còn sót lại.
Trưởng tàu sắc mặt khó
coi: “Hấp Huyết Lang Chu có độc tính rất mạnh, người bình thường bị cắn
trúng một phát, trong vòng 5 phút sẽ mất mạng, các cậu làm sao có thể
đem thứ này mang lên tàu con thoi? Trong mấy cái hộp kia bao nhiêu con
nhện sói?”
”Năm con.”
Trưởng tàu giậm chân một cái, lập tức gọi người đi gửi thông báo, nhắc nhở mọi người cẩn thận bị nhện sói tập kích.
Dị năng giả mặc giáp mềm kia cũng tổ chức cho các dị năng giả triển khai
hành động, cần phải đem nhện sói tiêu diệt. Song trước đó, hắn yêu cầu
thành viên Hắc Nguyệt phải giải quyết ba con nhện sói còn lại trong hộp
đá.
Mấy người kia lập tức lộ ra biểu cảm do dự, tiền thuê hành động lần này cực cao, bọn họ hiển nhiên không muốn bỏ đi.
”Vụ nổ mạnh vừa rồi các anh cũng thấy được, chắc hẳn là sau khi trứng được
ấp, ấu thể tự ăn đồng loại để lớn lên rồi sau đó khiến cho năng lượng
hỗn loạn.” Dị năng giả mặc giáp mềm cười lạnh nói, “Số trứng còn lại một khi được ấp, tự bạo chỉ sợ cũng là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, các
anh thật sự không sợ chút nào?”
Mấy người này có thế này mới chịu giao hộp đá ra, khởi động chốt mở. Phần lớn trứng bên trong đều đã được ấp, đang từng bước ăn thịt đồng loại, tốc độ trưởng thành vô cùng
nhanh. Sau khi tiêu diệt sạch sẽ mấy thứ này, bọn họ bắt đầu chạy đi tìm kiếm mấy con nhện sói kia. Mà sau khi những người bình thường nghe được radio, đều trở về phòng của mình, không dám tùy tiện ra khỏi cửa.
Thiên Lý nhặt cái hộp đá bị vứt kia lên, ngắm nghía một hồi, tạm thời không
thể phân tích ra chất liệu, trước đó chỉ có thể thu vào trong túi bên
hông.
Vừa rồi sau khi cái hộp bị mở ra, kỳ thật nàng đã cảm thấy
được vài cỗ trọc khí nhỏ dao động, ba con nhện sói từ tron hộp trốn ra,
song chỉ hai ba giây liền tiến vào khe hở trong tường nhanh chóng chạy
đi, nàng hoàn toàn không kịp ngăn cản.
Hơn nữa lúc đó nàng còn
cho rằng kia chỉ là mấy con nhện trọc hóa bình thường, độ dày trọc khí
cực thấp, cho dù là người thường, sau khi bị cắn cũng sẽ chỉ khó chịu
một thời gian thôi, lại không nghĩ rằng đó lại là nhện sói kịch độc, độc tính có thể trong vài phút khiến người mất mạng, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề bị trọc hóa.
Trọc khí của mấy con ấu thể nhện sói
này tuy rằng không dày lắm, nhưng bởi vì là thế hệ bị trọc hóa thứ hai
(tức là đời sau của sinh vật trọc hoá), trời sinh có chứa duệ thạch,
thuộc loại sinh vật không thể tinh lọc, hơn nữa có được tốc độ trưởng
thành nhanh hơn so với sinh vật trọc hóa. Thân thể, dị năng và cả trí
lực đều được cường hóa, loại sinh vật này có một xưng hô thống nhất ——
ma hóa thể (sinh vật bị ma hóa – tức bị trọc hóa nhưng không thể hồi phục).
Ma hóa thể mới sinh có lẽ còn nhỏ yếu, nhưng chúng nó không như sinh vật
trọc hóa sợ hãi linh khí như vậy, chúng nó có thể sinh tồn ở địa phương
dư thừa linh khí trong thời gian rất lâu, một khi đã trưởng thành rồi,
lực sát thương cũng cao gấp mấy lần sinh vật trọc hóa.
Song tỉ lệ sinh đẻ của ma hóa thể cực thấp, dẫn đến tỉ lệ sống sót cũng rất thấp,
rất nhiều ấu thể vừa sinh ra đã bị cơ thể mẹ cắn nuốt, số lượng còn ít
hơn so với dị năng giả trọc hóa.
Không biết người thuê dong binh
đoàn Hắc Nguyệt là ai? Hắn muốn dùng ma hóa thể làm cái thí nghiệm gì?
Quân đội có căn cứ chuyên môn nghiên cứu trọc hóa, hàng năm đều sẽ bắt
một ít sinh vật trọc hóa làm thí nghiệm, nhưng loại thí nghiệm này ở
ngoài chính phủ là nghiêm lệnh cấm đoán. Người này không đi con đường
chính quy, hiển nhiên có mưu đồ gì đó.
Song điều này cũng không
cần Thiên Lý lo lắng, trước mắt quan trọng nhất là phải mau chóng tìm
được mấy con nhện sói kia, ở trên tàu con thoi cấu tạo phức tạp, muốn
tìm một vật còn sống chỉ nhỏ bằng đồng tiền xu, cho dù có cảm giác trợ
giúp, khó khăn cũng vô cùng lớn.
Không chỉ như thế, tính nghiêm
trọng của việc này không phải loại tầm thường, trí lực của nhện sói hơn
xa so với dự đoán của mọi người...