Hiệp Nghị 30 Ngày Làm Gay

Chương 11: Chương 11




CHƯƠNG THỨ 11

Làm gay ngày thứ 8

[Cùng nhau đi tới thư viện đọc sách, lúc mệt mỏi ngẩng đầu ôn nhu nhìn đối phương]

Sáng sớm ký túc xá của Trương Linh Dật đã có tiếng gõ cửa. Đám bạn cùng phòng của hắn đã đi ra ngoài ôn tập, chỉ còn mỗi hắn nằm trên giường.

”Đến đây.” Trương hot boy đầu như ổ quạ, mặt còn buồn ngủ. Sống không bằng chết đi ra mở cửa, cửa vừa mở hắn đã nhìn thấy Vương Nghiễm Ninh đang ôm sách đứng chờ ở bên ngoài.

”Chờ tớ một chút.” Trương Linh Dật tinh thần kích động, vội vàng chạy nhanh vào bên trong phòng, đánh răng, rửa mặt, thay quần áo. Toàn bộ quá trình không vượt quá mười phút, sau đó ngăn nắp đầy loé sáng vọt ra ngoài, trên tay ôm một đống sách, mặt hướng vần thái dương vô cùng phấn chấn tinh thần nói: ”Thụ thụ, chúng ta đi.”

Vương Nghiễm Ninh nội tâm không khỏi cảm thán, không hổ là đội viên của đội điền kinh, tốc độ quả nhiên thật nhanh.

Mặc dù Trương Linh Dật vẫn còn nằm ngủ trên giường, nhưng may mắn Vương Nghiễm Ninh đến sớm tìm hắn. Nên bọn họ vẫn có thể tìm được một chỗ ngồi mặt đối mặt trong thư viện.

Đúng vậy, chính là muốn mặt đối mặt.

Trương Linh Dật đang tưởng tượng tới cảnh hai chàng trai siêu cấp đẹp trai, ngồi bên cửa sổ đối diện nhau. Cúi đầu nghiêm túc đọc sách, ánh nắng chiếu lên người phát ra hào quang. Đây chính là một hình ảnh vô cùng thanh nhã.

Sau đó cả hai có chút mệt mỏi, người kia biếng nhác duỗi lưng. Trùng hợp người đối diện cũng cùng lúc ngẩng đầu, ánh mắt hai người giao nhau, phi thường ăn ý nhìn nhau mỉm cười. 

Như thế thật là quá ấm áp!

Nhưng mà hiện thật thoáng có chút khiếm khuyết, chỗ ngồi của cả hai lại ở trong góc, mà không phải ở bên cửa sổ. Do đó ánh nắng không thể chiếu đến hai người bọn họ.

Trương Linh Dật cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng Vương Nghiễm Ninh đã là người đầu tiên ngồi xuống trước.

Trương Linh Dật cũng vội vàng ngồi đối diện với y, nhìn y thuần thục mở ra sách giáo khoa, bắt đầu đọc sách.

A, chẳng lẽ không nói cái gì làm nền sao?

Trương Linh Dật nhìn bộ dạng bình thường, không quan tâm gì của Vương Nghiễm Ninh, nội tâm có chút thất vọng. Nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn mở sách ra ôn tập.

Mặc dù mục đích là muốn đến thư viện ”Thâm tình nhìn nhau”, nhưng nếu như cứ nhìn chằm chằm nhìn đối phương thì rất ngu ngốc.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng cùng nhau đọc sách ở thư viện. Mọi thứ vẫn như thường lệ không có gì khác biệt, nhưng lại có vẻ gì đó không giống lắm.

Thư viện có người ăn quà vặt, tiếng kêu sàn sạt.

Có người dùng bút viết chữ, kêu xoách xoách.

Có người không coi ai ra gì chơi máy tính, phát ra tiếng đát đát.

Cón có người lại mang giày cao gót đi tới đi lui, nghe cộp cộp.

Rõ ràng rất phiền nhiễu khó chịu, nhưng Trương Linh Dật không hiểu vì sao lại thấy thật yên bình.

Vương Nghiễm Ninh cúi đầu đọc sách, bộ dáng thật an tĩnh, khiến cho người khác không biết vì lý do gì cảm nhận được một sự mơ hồ thư giãn. Đối với Trương Linh Dật bình thường sôi nổi, có thói quen ầm ĩ lại là một sự thoải mái tự tại nói không nên lời.   

Sau một lúc lâu đắm chìm trong bầu không khí dễ chịu Trương Linh Dật mới nhớ đến chuyện chính sự.

Sau đó Vương Nghiễm Ninh nhìn thấy Trương Linh Dật đẩy một tờ giấy tới.

”Thụ thụ, tớ mệt.”

Vương Nghiễm Ninh không hiểu gì ngẩng đầu, vừa lúc bắt gặp được ánh mắt tự nhận là ”ôn nhu” của Trương Linh Dật.

Trương Linh Dật đôi mắt không lớn, nhưng lại rất sâu. Lúc này hắn lại trợn tròn đôi mắt, cố gắng biểu hiện bộ dáng ôn nhu thâm tình. 

Nhưng vì quá nhập tâm nên kết quả dẫn đến đôi mắt hắn rất dữ tợn.

Vương Nghiêm Ninh cảm thấy mình bị chấn thương.

Trương Linh Dật không hề nghĩ tới Vương Nghiễm Ninh không những không nhiệt tình đáp lại hắn mà ngược lại còn làm vẻ mặt chịu đựng. Trong lòng dâng lên một cảm giác khó chịu, lập tức viết lên giấy đưa về phía y: ”Chú ý ánh mắt! Ôn nhu ah’!!”

Vương Nghiễm Ninh lần này thật sự bị chấn thương, y lặng lẽ giơ cuốn sách che lại mặt mình. Sau đó từ từ di chuyển cuốn sách xuống, cho đến khi lộ ra đôi mắt, y nhìn về phía Trương Linh Dật chớp chớp hai cái. 

Vương Nghiễm Ninh có một đôi mắt phượng một mí rất đẹp, lại chớp chớp nên trông vô cùng đáng yêu, mang theo chút tinh xảo.

Biểu tình cố gắng ”ôn nhu” của Trương Linh Dật thoáng chốc vỡ ra. Rồi ”Bộp” một tiếng gôm sách trên bàn nói:  ”Nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta trở về đi.”  

Vương Nghiễm Ninh nhàn nhã buông cuốn sách xuống: ”Tôi tới đây để ôn tập, không phải đến làm nhiệm vụ, cậu về trước đi.”

Trương Linh Dật trong lòng đầy căm giận dựng thẳng ngón giữa, kiêu ngạo biểu môi nhưng lại ngồi xuống mở sách ra.

Cảm giác ôn tập cùng Vương Nghiễm Ninh thực sự rất thoải mái..

Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận!!

Hai người cả ngày đều ôn tập cùng nhau, cơm trưa cơm chiều cũng đều cùng nhau ăn ở căn tin.

Buổi tối Vương Nghiễm Ninh quay về ký túc xá thì thấy Tôn Tư Dương ngồi trước máy tính, gương mặt hoảng sợ quay đầu nhìn y nói: ” Nghiễm Ninh, cậu lại lên top trang đầu ở diễn đàn kìa.”

Vương Nghiễm Ninh nheo mắt, vội vàng mở máy tính.

Bởi vì bài viết được admin treo ở trang đầu nên nó đã trở thành trung tâm của mọi sự chú ý.

《   Hot boy VS hot boy, nếu cả hai mà là gay thì ta đối với thế giới này tuyệt vọng   》, bài viết này được đăng ngày hôm qua, nhưng đến hôm này mới bắt đầu hot.

Nội dung bài post rất đơn giản:

Chết tiệt ah’! ta bất quá chỉ là đi quán cà phê thư viện ôn tập thôi. Tại sao lại nhìn thấy một màn như vậy????

Trời ơi!! Có ai đó đến nói với ta chuyện gì đang xảy ra không??

Đây không phải là hai hot boy trong truyền thuyết vương không thấy vương đó sao?

Vì sao lại cùng nhau xuất hiện ở quán cà phê?

Càng kinh khủng hơn chính là —— vì sao bọn họ lại cùng nhau uống chung một ly nước uống ah’??

o(>_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.