Hiệp Nghị 30 Ngày Làm Gay

Chương 55: Chương 55




CHƯƠNG THỨ 55

Phúc Mậu Khải Tư lần đầu tiên kiêu ngạo tổ chức một cuộc triễn lãm thương mại ở nội địa. Công ty rất coi trọng lần này, phòng triễn lãm không những rộng lớn. Những gian hàng cũng được thiết kế mới lạ độc đáo. Ở trước cổng chính được bố trí một sân khấu tráng lệ. Trên sân khấu có một màn ảnh màu trắng thật lớn.

Có rất nhiều thương nhân tới tham dự buổi triễn lãm lần này. Mặc dù Nguỵ Dịch Văn thoạt nhìn có chút không đáng tin cậy. Nhưng cậu ta lại xử lý tốt những mối quan hệ với khách hàng hơn cả dự tính. Vì thế có rất nhiều khách hàng hợp tác trước kia nể mặt câu ta đến đây tham dự. Bên cạnh đó, triễn lãm tham quan lần này dùng để đối ngoại. Nên không ít những đại biểu của những công ty cùng ngành đến tham gia. Trong đó bao gồm cả người của DM Trung Quốc và Huy Đế.

Một thân tây trang sang trọng, Trương Linh Dật khó chịu nhìn một người đang đứng trong đám đông. Vóc dáng gầy thấp của Hứa Quốc Huy dường như đã lưu mờ trong trí nhớ của Trương Linh Dật. Nhưng trong nội tâm của hắn đang không ngừng đấu tranh, có nên đi qua đạp tiểu đệ đệ của cái tên chết tiệt kia không.

Xoắn xuýt cả nửa ngày trời, Trương Linh Dật im lặng thở dài, đưa tầm mắt hướng về phía Vương Nghiễm Ninh, trong bụng thầm nói ”Nhịn!”.

Mặc dù cảm thấy Hứa Quốc Huy là một kẻ bỉ ổi vô liêm sỉ. Không chỗ nào có thể sánh được với khí chất thanh cao của Vương Nghiễm Ninh. Tên này đáng lẽ không có tư cách xuất hiện ở đây. Nhưng vì Phúc Mậu Khải Tư mở triễn lãm tham quan. Trương Linh Dật cũng là nhân viên của Huy Đế, công ty đối thủ của Phúc Mậu. Cho nên ngoại trừ đang điên cuồng oán thầm trong lòng. Cơ bản hắn cũng không có quyền quyết định danh sách khách mời. Vì thế trên mặt chỉ có thể treo lên một nụ cười phong độ.

”Không nghĩ tới ngươi cũng đến ủng hộ cho Vương Nghiễm Ninh!” Hứa Quốc Huy hai tay đút túi quần, đi đến bên cạnh Trương Linh Dật, ”Ta còn tưởng các ngươi như nước với lửa chứ, thật là làm cho người ta bất ngờ quá đi!”

Trương Linh Dật từ trên cao liếc nhìn xuống dưới: ”Thật ngại quá, để cho ngươi thất vọng rồi.”

Hứa Quốc Huy vẫn giống như trước, làm bộ không nghe thấy lời châm chọc trong câu nói của Trương Linh Dật, lẩm bẩm nói: ”Nói tới nói lui, ta thật nhớ đến thời đại học. Tất cả mọi người lúc đó luôn nghĩ các ngươi chán ghét nhau. Nhưng không ngờ ngươi lại giúp Vương Nghiễm Ninh đến mức…” Hắn vĩnh viễn không bao giờ quên được Trương Linh Dật đã cười nhạo hắn như thế nào trên diễn đàn. Cũng bởi vì lần đó, đã để lại trên lưng hắn danh hiệu ’’Đệ nhất ti tiện ở đại học F”. Mãi cho đến khi tốt nghiệp cũng không ngóc đầu lên làm người nổi.

”Ừ, ta cũng không có biện pháp, những người đẹp trai thông minh lúc nào cũng tương thích với nhau cả.” Trương Linh Dật nhún vai, giọng nói vô cùng khách khí, ”Nếu như Vương Nghiễm Ninh giống như ngươi… ta nhất định sẽ không ra mặt giúp cậu ấy.” Lời này của Trương Linh Dật cũng xuất phát từ đáy lòng. Trương Linh Dật cảm thấy, hắn dễ dàng yêu Vương Nghiễm Ninh như vậy. Cũng có liên quan rất lớn đến tính cách và vẻ ngoài của Vương Nghiễm Ninh.

Hứa Quốc Huy gương mặt tối sầm, nhưng vẻ mặt hèn hạ chợt loé lên: ”Ha hả, thông minh tương thích? Ta thật muốn xem đó… Bất quá các người hiện giờ đều đang đứng ở đỉnh cao. Cái mới mẻ thời thượng nào cũng muốn trải nghiệm, một lòng muốn có được. Thật là làm cho ta… xem thế là đủ rồi ah’!” Nói đến phần sau, sắc mặt của Hứa Quốc Huy liền biến thành vẻ mặt xem kịch vui, không ngừng cười nhạo.

Trương Linh Dật trong lòng nhất thời có dự cảm xấu: ”Lời này của ngươi có ý gì?”

Hứa Quốc Huy cười lạnh nói: ”Dám làm thì đừng có sợ người ta biết, Trương Linh Dật, lúc ngươi cùng Vương Nghiễm Ninh làm những chuyện xấu xa như vậy, chắc không nghĩ tới một ngày bị phát hiện đi?”

Trương Linh Dật trên mặt lạnh lẽo: ”Hứa Quốc Huy, làm người nên một vừa hai phải thôi!”

Ánh mắt Hứa Quốc Huy càng lạnh đi: ”Chính các ngươi đã khiêu khích ta trước!”

Trương Linh Dật còn muốn nói gì đó. Nhưng hội trường đã vang lên một tiếng nhạc êm tai. Sau đó một cô gái mặc chiếc áo đầm ngang đầu gối, dáng người cao gầy xinh đẹp, mỉm cười đi lên sân khấu. Cô nhìn những người bên dưới sân khấu nói: ”Hoan nghênh mọi người đã đến tham dự buổi triễn lãm sản phẩn đầu tiên ở Trung Quốc của Phúc Mậu Khải Tư. Hiện tại tôi xin mời tổng tài Chu lên sân khấu đọc diễn văn.”

Tiếng vỗ tay dưới sân khấu vang lên, lão Chu vẻ mặt tươi cười đi lên sân khấu. Lão Chu là một thương nhân tiêu biểu ở Đài Loan. Tuổi trên năm mười, có chút mập mạp, thoạt nhìn rất hiền lành. Tiếng phổ thông cũng không quá chuẩn, vẫn còn mang chút âm điệu của người Đài Loan. Một số người lớn tuổi ở hội trường dường như cảm thấy khinh xuất. Cũng có một số cô gái thường xem phim thần tượng Đài Loan không nhịn được cười khi nghe phát âm tương đối nặng này. Nhưng hôm nay lão Chu tâm tình rất tốt, mặc dù buổi triễn lãm chỉ mới bắt đầu. Nhưng nhìn bố trí hội trường cùng không khí ôn hoà của những người tham gia dự. Rõ ràng cảm thấy buổi triễn lãm rất thành công. Vì vậy đối với những người thỉnh thoảng vang lên tiếng cười khẽ kia, ông hoàn toàn không để ở trong lòng.

Ông nói không bao lâu thì đến lượt Vương Nghiễm bước lên sân khấu giới thiệu sản phẩm của công ty, và một chút về hình thức kinh doanh trong tương lai.

Vương Nghiễm Ninh chỉnh lý mọi thứ vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, giàu kinh nghiệm. Một thân hơi thở tinh anh, y tuỳ ý đứng trên sân khấu. Vừa chuyên nghiệp, nhưng lại không lộ ra vẻ cứng nhắc. Trợ lý ở một bên điều chỉnh những thước phim trên màn hình. Những thước phim này là do Vương Nghiễm Ninh làm, nội dung đơn giản dễ hiểu. Y phối hợp với những thước phim được chiếu, thong thả lưu loát giới thiệu đặc điểm của những sản phẩm ở Phúc Mậu Khải Tư, cùng với tình hình thị trường hiện tại..vv.v… Y nói ngắn gọn, phát âm tiêu chuẩn. Thỉnh thoảng đưa ra những bằng chứng thiết thực. Dẫn chứng những bản hợp đồng đã từng hợp tác qua với khách hàng, làm cho nội dung càng thêm sinh động hơn.

Mọi người đều bị phần giới thiệu của y hấp dẫn, tập trung tinh thần nghe. Trương Linh Dật lại càng thưởng thức, đồng thời cũng có cảm giác vừa kiêu ngạo vừa vinh quang.

Người xuất sắc tự tin đứng trên sân khấu kia chính là người yêu của hắn.

”…Ở trên chính là những tuyến sản phẩm của Phúc Mậu Khải Tư. Những sản phẩm đặc biệt và tình hình thị trường tôi đã giới thiệu qua. Phần kế tiếp là đặt câu hỏi, nếu như mọi người đối với phần giới thiệu của tôi lúc nãy vẫn chưa rõ ràng. Hoặc là muốn tìm hiểu sâu hơn về nội dung, cũng có thể hỏi tôi ở hội trường này.” Vương Nghiễm Ninh mỉm cười nhìn dưới sân khấu.

Những thương nhân đều nhằm vào chất lượng của sản phẩm. Nên đoàn người cũng hỏi không ít vấn đề, Vương Nghiễm Ninh đều kiên nhẫn nhất nhất giải đáp.

”Còn ai muốn hỏi thêm vấn đề nào không?” Vương Nghiễm Ninh trả lời xong những vấn đề của các nhà thương nghiệp, tiếp tục mỉm cười hỏi bên dưới sân khấu.

Hứa Quốc Huy giơ tay lên.

Nhân viên làm việc trong hội trường chậm rãi đi đến đưa cho hắn mircophone.        

Hứa Quốc Huy là quản lý marketing của DM Trung Quốc. Nên hội trường có rất nhiều người biết đến hắn. Nói như vậy, công nhân viên của đối thủ cạnh tranh cũng nhân cơ hội này đến tham quan triển lãm. Có lẽ bọn họ đến tham dự vì muốn hỏi những vấn đề bên trong.

Vì vậy mọi người khi nhìn thấy Hứa Quốc Huy giơ tay lên đều nhìn qua.

”Tôi muốn hỏi Vương quản lý một vấn đề lúc trước. Tôi nghĩ có lẽ mọi người trước đó cũng đã từng nghe qua…” Hứa Quốc Huy cười đến sởn tóc gáy, ”Tôi muốn mượn màn hình của quý công ty một chút.” Hứa Quốc Huy hỏi mượn, nhưng cũng không đợi nhân viên của Phúc Mậu Khải Tư đồng ý hay không. Ở trước mặt bao nhiêu người, hắn thẳng thừng đi đến chỗ điều khiển trên sân khấu. Lấy ra một cái USB cắm vào máy tính của trợ lý Vương Nghiễm Ninh, dùng con chuột mở ra một tập văn kiện.

Trên màn hình lớn nhảy ra một tập văn kiện không có tên. Hứa Quốc Huy nhấn mạnh tay mở tập văn kiện kia. Bên trong văn kiện là một vài tấm hình, hắn phóng lớn một tấm hình ra.

Hình ảnh vừa hiện lên, cả hội trường đều ồ lên.

Đó là tấm hình Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật đứng trên đường hôn nhau.

Mọi người trong hội trường đều nhìn về phía Vương Nghiễm Ninh trên sân khấu, ánh mắt mập mờ. Vừa xoay lại nhìn Trương Linh Dật dưới sân khấu, không ngừng bàn luận xôn xao.

Lão Chu vốn cười đến híp mắt, nhất thời cả khuôn mặt cũng đen lại. Những vụ bê bối gièm pha này đối với công ty, nhất là trong thời điểm đặc biệt này của Phúc Mậu Khải Tư, có thể nói là một chuyện đả kích trí mạng.

Vương Nghiễm Ninh không hề dự liệu được tình hình bất ngờ biến hoá. Nhất thời chỉ đứng sững sờ tại chỗ.

Mặc dù lúc nãy Trương Linh Dật  nói chuyện với Hứa Quốc Huy đã mơ hồ cảm thấy có cái gì đó không đúng. Nhưng không thể nghĩ tới Hứa Quốc Huy lại có thể phái người theo dõi, chụp lén bọn họ. Trong lúc nhất thời cũng khiếp sợ, sau đó mắt hắn đỏ lên, tức giận định xông lên sân khấu đánh Hứa Quốc Huy: ”Ngươi!! Tên vương bát đản này!”

”Ai ai ai~~.” Hứa Quốc Huy cầm mircophone hướng về phía hắn nói, : ”Trương quản lý không phải là người chơi như vậy chứ!” Trong giọng nói của hắn mơ hồ lộ ra sự đắc ý.

Thanh âm của hắn theo microphone truyền khắp hội trường.

Trương Linh Dật bình tĩnh đứng lại, nhịn xuống. Tất cả mọi người ở hội trường đều đang nhìn, đều nghe thấy. Nếu bây giờ hắn động thủ với Hứa Quốc Huy, chỉ làm cho tình cảnh của Vương Nghiễm Ninh thêm khó khăn.

Trương Linh Dật cho tới bây giờ không ngờ Hứa Quốc Huy lại là tên hèn hạ vô liêm sỉ như vậy. Nhất thời hắn cũng không biết làm sao ứng phó.

Hứa Quốc Huy thấy trong mắt Trương Linh Dật đang đỏ bừng vì tức giận. Nhưng bộ dạng của hắn vẫn chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn đến hết lần này đến lần khác. Trong lòng Hứa Quốc Huy cảm thấy khoái trá một trận.

Ở thời sinh viên, Trương Linh Dật và Vương Nghiễm Ninh vẫn luôn là minh tinh ở đại học F. Nữ sinh cũng chỉ vây quanh bọn họ, những chuyện tốt đẹp cũng bị bọn họ chiếm hết.

Mà người bình thường như hắn, thành tích, thể dục hay tất cả mọi thứ cũng đều như người bình thường, chỉ có thể vĩnh viễn bị lu mờ.

Rõ ràng cũng là sinh viên trường đại học F, tại sao Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật lại là vàng, còn hắn chỉ có thể làm một tảng đá?

Ngay cả đến chuyện nắm được chút tỳ vết của Vương Nghiễm Ninh, viết bài châm chọc hắn trên diễn đàn. Cuối cùng ngược lại chỉ bị đeo lên mình cái danh hiệu ”Đệ nhất ti tiện ở đại học F.”

Những nhục nhã, uất ức bị bọn họ áp chế nhiều năm qua, rốt cuộc cũng có thể trả đủ trong khoảnh khắc này!

Hứa Quốc Huy lúc này cười đến âm hiểm như rắn độc.

”Trước kia tôi từng nghe được một vài lời đồn đãi, nói rằng Vương quản lý đầy danh vọng ở Phúc Mậu Khải Tư thích một người trong bộ phận quản lý sự HR ở Huy Đế quốc tế…” Hứa Quốc Huy nhìn Vương Nghiễm Ninh sững sờ trên sân khấu nói, ”Bất quá dường như mọi người không ai biết người mà Vương quản lý nói là ai. Nhưng hiện giờ lại có kẻ đưa cho tôi vài tấm hình. Không biết kẻ thất đức nào lại chụp được những tấm hình này. Vì vậy hôm nay tôi mang đến đây để cho Vương Nghiễm Ninh cùng mọi người giám định. Xem những tấm hình này có phải là thật hay không! Vương quản lý, cậu cũng nói một chút đi, hình này là thật hay giả?”

Hứa Quốc Huy mặc dù hỏi như thế, nhưng thật ra trong lòng mọi người đều đã rõ ràng. Bất kể Vương Nghiễm Ninh thừa nhận hay phủ nhận. Thì chuyện xấu phấn hồng này nhất định không thể nào tránh được.

Vì vậy bọn họ nhìn về phía Vương Nghiễm Ninh, trong mắt ít nhiều đều có sự mơ hồ hoặc thông cảm.

Thật ra thì những thứ phấn hồng bất hoà này đối với những công ty cao cấp mà nói cũng là chuyện rất bình thường. Nhất là những người trên thương trường, bọn họ đối với những thứ này đã thành thói quen, vốn cũng không coi trọng.

Nhưng nếu như là tai tiếng đồng tính… thật đúng là mới mẻ vừa nóng vừa cay!

Vương Nghiễm Ninh trải qua một thời gian ngắn liền điều chỉnh tinh thần. Y bình tĩnh lại, lẳng lặng nhìn Trương Linh Dật.

Trương Linh Dật cũng một mực nhìn y. Mặc dù bọn họ không nói gì với nhau, thế nhưng lại ngoài ý muốn ngầm hiểu được ý tứ trong ánh mắt của đối phương.

Trương Linh Dật gật đầu, Vương Nghiễm Ninh hít một hơi thật sâu. Nụ cười trên mặt không thay đổi, nhìn những người bên dưới sân khấu nói: ”Mọi người nhìn không sai, tấm ảnh này là thật. Tôi và Trương Linh Dật hiện giờ đang yêu nhau.”

Dưới sân khấu nhất thời xôn xao, còn có tiếng thét lớn chói tai của một vài nữ sinh đang có mặt tại đó.

Lão Chu cảm thấy đầu mình có chút choáng váng, thân thể lại càng lảo đảo muốn ngã xuống.

Mà Trương Linh Dật lúc này, ở trước mặt bao người chậm rãi bước lên sân khấu.

________________________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.