Long Quân nhất tộc, một phần tộc nhân cư trụ tại Giáng Hà chi uyên ở cửu thiên, điều khiển thủy nguyên khắp thiên thượng thiên hạ, số tộc nhân còn lại trấn ở Hãn Hải, chuyên môn trấn thủ tà đạo.
Tà đạo, hay còn gọi là yêu ma đạo, là một đạo nằm ngoài lục đạo.
Bên trong phong ấn đều là đọa yêu trụy nhập yêu ma đạo tự thượng cổ dĩ lai.
Thời thượng cổ, yêu ma hoành hành, chế tạo ra vô số hồng thủy, sơn hỏa, độc chướng ôn dịch, làm nhân gian sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than.
Long Chủ đời trước liên hợp với Chiến thần Thiên giới cùng La hán đấu chiến Phật giới hợp lực trừ ma thu yêu, đem tất cả các yêu ma phong ấn vào Hãn Hãi chi uyên.
Long Chủ đời trước đã tự dùng nội đan của mình xuất ra làm Định Hải Thần Châu, phong khẩu tà đạo trấn tại Hãn Hải, về sau do Long Quân nhất tộc đời đời trấn thủ.
Bình an vô sự, cứ thế mà trôi qua không biết đã bao nhiêu vạn năm, lại chẳng biết tại sao đến năm này, tà đạo phong ấn cư nhiên xuất hiện vết nứt!
========================
Tà đạo phong khẩu được kiến dựng trong tế đường, Lão Long Quân cùng Ngao Kiệt và ba vị Long Quân khác tọa tại năm đĩnh ngũ tinh vây tròn quanh tà đạo phong khẩu, mỗi người đều nhắm mắt ngưng thần, hai tay kết xuất pháp ấn khác nhau, năm đạo quang mang màu sắc khắc nhau từ quanh thân mỗi người lưu chuyển phóng xuất ra, hệt như năm con du long đang bay lượn đan xen vào nhau tại phong khẩu, cùng với thanh âm long ngâm phát ra giống như chuông khánh đang dập dờn, khe nứt trên phong ấn cũng đang dần dần khép nhỏ lại.
Khe nứt trên phong ấn đang dần dần được tu bổ trở lại. . .
Nhưng, quá chậm, cư nhiên tu bổ đã gần bảy ngày.
Hôm nay, Ngao Ly lần thứ hai mươi bảy chạy vào trong tế đường nhìn, cau mày, cắn cắn đầu móng tay.
“Tiểu Ngũ a~~ ngươi sốt ruột cũng vô phương thôi, phải biết phong ấn này là từ thượng cổ do Long Chủ liên hợp với Chiến thần Thiên giới cùng La hán đấu chiến Phật giới, tam nhân chi lực mới phong thượng được, thần lực khủng khiếp cỡ nào a ~~ hêện tại mọi người bổ mới bảy ngày, rất bình thường, rất bình thường ha ~” phía sau truyền tới thanh âm bất khẩn bất mạn của người nào đó, xen giữa còn có cả tiếng uống trà xì xụp.
Ngao Ly quay đầu nheo mắt nhìn, thấy người nào đó ngồi dưới gốc bích lệ san hô thụ trên tế đường, du nhàn hệt như là đến để thưởng hoa dã du vậy, đích thị lão đạo sĩ bất tu, hiện đang loan mặt loan mày
“Ô ~ Lữ đạo trưởng ~ ngươi đương nhiên là cảm thấy thời gian bảy ngày không lâu rồi, tu bổ càng lâu càng tốt ~ như vậy ngươi có thể ở lại lâu hơn một ngày ăn uống chùa nhiều hơn một ngày ~!”
Trong chớp mắt ngồi phịch xuống gốc thụ, gom hết điểm tâm còn lại trên bàn, nhét toàn bộ vào trong miệng.
Bị người ta châm chọc mình ngồi lì ăn chùa uống chùa, Lữ đạo trưởng cũng không có chút đỏ mặt nào, lắc lắc phất trần, tiên phong đạo cốt mà mỉm cười “A nha nha ~ Ngũ Long Quân nói lời này không đúng a, muốn bàn về bản lãnh ăn chùa uống chùa ~ Ngũ Long Quân ngươi nhận thứ hai, ai dám nhận thứ nhất nha ~”
Lữ Đồng Tân đến sớm hơn Ngao Ly, là đi cùng Lão Long Quân.
Sau khi phong ấn xuất hiệt khe nứt, các trưởng lão của Long tộc một mặt hợp lực duy trì cho khe nứt không lan rộng ra nữa, một mặt phái người ra ngoài tìm Lão Long Quân cùng Ngao Kiệt trở về.
Thời điểm đó, Ngao Kiệt đang cùng Hồ Thập Bát dạo chơi khắp thiên nam địa bắc, còn Lão Long Quân thì bị tiểu cửu Long gia, phát hiện đang ở chỗ của Lữ Đồng Tân.
Lúc tìm được Lão Long Quân, đôi mi lão Long Quân nhăn thành cái xuyên tự, đang cùng Lữ Đồng Tân đánh cờ, vừa thấy Cửu nhi tử mặt than của mình lù lù tiến vào bảo tà đạo phong ấn trong tộc xuất hiện vết nứt, ngay lập tức khẩn trương nhảy dựng lên sẵn tiện lật luôn cái bàn cờ, một mặt hét to một tiếng “Cái gì!?” rồi liền sau đó lao nhanh ra ngoài.
Lữ Đồng Tân cười hồ hồ một phen kéo tay Lão Long Quân lại nói, hảo hữu a ~~~ ngươi đừng có đang thua cờ mà thừa dịp chơi xấu a ~~ chiêu này ngươi xài nhiều lần quá rồi.
Dùng cái mỹ kỳ danh là đợi hảo hữu bổ hoàn phong ấn xong là ngay lập tức có thể cùng mình hạ hoàn kỳ cục kia, chứ kỳ thật là đến Long tộc ăn uống chùa, Lữ Đồng Tân một lèo ở luôn bảy ngày tại Long tộc.
Ngao Ly trở về bốn ngày trước, vừa về đã thấy trong năm người thiết pháp cư nhiên có đại ca tối bất tài của mình, ngay lập tức xắn tay áo lên nói, để ta vào thế chỗ hắn! Nếu đang phong ấn mà bất cẩn làm khe nứt to ra thêm, ta cá gì cũng cá chắc chắn là vì có hắn ở trong đó!
Lúc ấy, các trưởng lão cùng Lữ Đồng Tân lôi kéo Ngũ Long Quân lại khuyên bảo, Đại Long Quân năng lực tu vi đúng là có kém chút. . .lúc ấy lôi hắn lên sàn diễn cũng vì là bất đắc dĩ, trong tộc không còn người nào khác, nhưng hiện tại pháp ấn của năm người bọn họ đã kết thành, đạt đến mức cân bằng của sức mạnh, nếu như bây giờ mà thay đổi người, sức mạnh mất cân bằng càng dễ dàng gặp sự cố rủi ro a~~
Thế là, mấy ngày nay tình cảnh chính là như trước mắt đây, Ngũ Long Quân gấp đến độ xoay mòng mòng cùng Lữ Đồng Tân ăn ăn uống uống chờ đợi phong ấn bổ hảo.
Hai người đang ta một câu ngươi một câu với nhau, đột nhiên từ trong tế đường truyền ra một một tiếng ầm vang lên như chuông chấn, toàn bộ Hãn Hãi đều chấn động vì thanh âm kia.
Ngao Ly cùng Lữ Đồng Tân nhất tề nhìn về phía bên trong tế đường, chỉ thấy ngũ thải quang mang lưu chuyển lúc nãy đang dần dần mờ đi, dần dần trở lại như bình thường.
“Bổ xong rồi!” Ngao Ly mừng rỗ, vội vàng chạy về phía tế đường môn khẩu.
Vài vị trưởng lão Long tộc cùng Lão Long Quân đứng trước phong khẩu, không biết đang nói việc gì đó.
Ngao Kiệt vuốt mồ hôi trên trán, đứng dậy vừa định bước ra ngoài liền trông thấy Ngao Ly, ngay lập tức hai mắt mở to lên “Tại sao ngươi lại trở về?! Thập Bát. . .”
Đang muốn phát hỏa, Lão Long Quân bên kia gọi ”Kiệt nhi, qua đây. . .”
Ngao Kiệt hung hăng trừng Ngao Ly một cái, bất tình bất nguyện mà đi qua nghe Lão Long Quân giáo huấn.
Ngao Ly chớp chớp mắt nhìn về phía Ngao Kiệt, đưa tay chỉ chỉ ra ngoài rồi làm một cái khẩu hình, ngụ ý là ta ở ngoài chờ ngươi, sau đó liền bước ra khỏi tế đường.
Ngao Ly đứng ở phía sau bích ngọc san hô thụ ngoài tế đường một hồi sau, Ngao Kiệt mới như một đoàn liệt hỏa nhắm trực tiếp phía này mà bắn qua, ngay lập tức hỏi “Ngươi tại sao lại trở về? Thập Bát đâu?”
Nghe Ngao Ly thuật lại chuyện Hồ Hồng Ngọc làm sao tìm được Thanh Vân Sơn, rồi đề ra những yêu cầu gì, rồi làm sao lôi Thập Bát theo mình. . .
Nói còn chưa dứt lời, Ngao Kiệt đã hướng ra ngoài toan đi, Ngao Ly vội vàng chạy theo “Ngươi muốn làm gì?”
“Đi yêu giới! Tìm Thập Bát!” Ngang ngược quăng lại một câu như vậy, liền chuẩn bị phóng đi.
Ngao Ly nghe xong chỉ muốn đập đầu chết cho rồi “Tiểu Thất, ngươi nghe ta nói đã, vị nhạc mẫu đại nhân kia của ngươi không dễ đối phó đâu! Ngươi lỗ mãng như vậy đến đó chỉ khiến Thập Bát thêm rắc rối a!”
Ngao Kiệt mặt nhăn mày nhó, nương theo gió bay như tên bắn, không biết là có nghe lọt lời nào vào tai hay không, hai tay vỗ vào nhau một cái, thân hình ngay cả hoãn cũng không hoãn một chút, vút một phát không thấy thân ảnh đâu.
“Tiểu Thất a!!!” nếu Ngao Kiệt cứ như vậy mà lao vào yêu giới, giả sử như cùng lão nương thoạt nhìn cứ như ai cũng thiếu nợ mình của Thập Bát đối đầu nhau. . .
Ngao Ly rùng mình một cái, triển khai thân hình rồi vội vã rượt theo.
====================
Ly tượng, Hà Ly tinh, năm nay bốn trăm tám mươi mốt tuổi, hiện là công tượng điêu hoa số một của yêu giới. Năm năm trước cưới được một nữ nhân cùng tộc, sinh ra được bốn đứa nhi tử trắng trẻo tròn trịa, cuộc sống gia đình quả thật vừa có thú lại vừa có vị.
Nhưng, lúc này đây bỗng dưng y cảm thấy, yêu sinh hạnh phúc rực rỡ của mình hôm nay rất có thể đã đi đến đầu cuối rồi. . .
Ô ô ô, sao y lại xui xẻo đến như thế chứ? Dẫn theo tức phụ của mình đến nhân gian bán yên chi thủy phấn, thuận tiện giải khuây một chút, cả hai đang vô cùng cao hứng trở lại yêu giới, chợt nghe trên đầu vù—! một tiếng, gió lớn thổi quá, liền có cảm giác trên đầu có thứ gì đó vừa xẹt qua.
Y cùng lão bà sợ tới run rẩy cả người nói với nhau, vừa rồi là cái gì vậy a, ở trên đầu bay qua một cái. Đang nói nói, gió kia vù một cái thổi trở lại, một đạo bóng trắng hạ xuống trước mặt hai người. Người nọ trừng mắt một cái, y cùng tức phụ mình quỳ rạp xuống mặt đất.
Bạch y thanh niên đứng trước mặt họ không rõ là tiên hay là yêu, khí tức toàn thân tản ra cực khì áp bách, đang bất tri sở thố mà run rẩy cầm cập thì lại nghe bạch y nhân nọ nói “Yêu tinh! Nhà Hồ Thập Bát ở chỗ nào!?”
Đây, đây là hỏi đường sao?
Ly tượng len lén định ngẩng đầu nhìn lên phía người nọ, nhưng lại bị khí tức đè áp làm cho cổ hắn răng rắc mọt tiếng, làm y sợ đến mức không dám ngẩng đầu lên nữa, trong lòng thầm nghĩ : Hồ Thập Bát? Không phải là lão nhi tử của Hồ Hồng Ngọc sao. . .
Nói ra cũng khéo, vị Ly tượng này chính là vị công tượng lão đầu trong đám người mà mấy hôm trước Hồng Ngọc thỉnh về để trọng tân toàn bộ nhà cừa, đổi mới lại hoa văn của mọi loại cửa trong nhà mình.
Hiện tại y đang quỳ mọp trên đất mà run rẩy, vừa run vừa nghĩ, Thập Bát ngươi ở bên ngoài trêu ghẹo đến cái loại cừu gia gì đây a, này cũng quá khủng khiếp đi. Mấy ngày trước Hồng Ngọc còn thần thần bí bí nói với mình là Thập Bát sắp thành thân. . . . Vậy vậy vậy sao còn có cừu gia tìm tới cửa nữa chứ?
Ly tượng đã chứng kiến Thập Bát trưởng thành, luôn cảm thấy hài tử Thập Bát kia bộ dáng có hơi khó coi chút, nhưng là yêu thiện lương, tính tình lại hiền hòa, vất vả lắm mới có thể được gả đi vậy mà. . .
Y còn đang ở tại chỗ mà trầm tư, y suy nghĩ còn vị cừu nhân nọ của Hồ Thập Bát– tức Thất Long Quân Ngao Kiệt lại không đủ kiên nhẫn chờ, vung tay áo rầm một phát, đại thụ gần đó đồng loạt ngã “Nói mau!”
Lão bà Ly tượng ngay tức khắc hôn mê bất tỉnh, Ly tượng ôm lão bà khóc rống “Vị đại tiên này. . .Thập Bát, hắn. . .Thập Bát hắn sắp thành thân rồi a. . .Ngài làm ơn, ngài làm ơn bỏ qua cho hắn đi. . .”
Mấy lời mà lão Ly tượng vừa run vừa nói, thanh âm không to lắm, nhưng đến tai Ngao Kiệt thì chẳng khác gì tiếng thiên lôi đánh a!!!
Cái gì?!!! Thành thân???
Hay cho ngươi. . . HỒ THẬP BÁT!!!!!!!
=======================
Lúc Ngao Ly tới nơi chính là chứng kiến đang diễn ra một màn này, Thất đệ đệ của hắn đang khi dễ một lão thực yêu quái tay không tất sắt. . .ân, bên cạnh còn một người té xỉu nữa.
Ngao Kiệt nghe xong mấy lời kia, ngay lập tức nổi điên hô to một tiếng vang trời đất “Hay cho ngươi Hồ Thập Bát!!!” nhiệt diễm toàn thân bạo xuất hóa thành một con cự long, phóng thẳng lên không trung yêu giới.
Ngao Ly trong lúc này gấp đến độ dậm chân kêu gào “Tiểu Thất!! Tiểu Thất!! Này là có hiểu lầm a!!
Nhưng Ngao Kiệt lúc này hỏa nộ sung não, làm sao còn nghe thấy lời y nói chứ, trực tiếp ẩn vào trong mây mù.
Ngao Ly cảm thấy phen này vô phương rồi, ngay lập tức tóm cổ áo Ly tượng “Nói mau! Phất Lai Sơn đi hướng nào?”
“Tây, hướng Tây!” có được câu trả lời, Ngao Ly cũng ngay lập tức vút một phát ẩn vào mây.
Ly tượng há hốc mồm, nhìn về phía Ngao Kiệt lóe lên rồi biết mất, thì thào “Lão, lão bà. . .ta, ta hình như vừa nhìn thấy Long thần. . .”
______________________
cửu thiên : chín tầng trời
Hãn Hải : biển cát
chi uyên : vực sâu