Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1108: Chương 1108: Cướp nhà khó phòng.






Khoảng cách giữa thiên đường và địa ngục có xa nhau không? Thật ra cũng không xa, chỉ là khoảng cách của một cuộc điện thoại mà thôi.

Ba ngày trước đó Hạ Thiên không ngờ đang ở vào thiên đường, cuối cùng hắn cũng ăn sạch cảnh sát tỷ tỷ, cùng nàng điên đảo loan phượng, hưởng thụ niềm vui sướng khó nói nên lời.

Nhưng một cuộc điện thoại đã thiếu chút nữa kéo Hạ Thiên xuống địa ngục, Diệp Mộng Oánh đã xảy ra chuyện.

Hạ Thiên còn chưa biết Diệp Mộng Oánh rốt cuộc gặp chuyện không may thế nào, hắn chỉ biết dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến bên cạnh nàng. Vì Diệp Thiếu Hùng nói, Diệp Mộng Oánh bị thương rất nặng, còn đối với Hạ Thiên thì tin tức này là rất tốt, vì bị thương nặng nghĩa là vẫn còn sống, chỉ cần còn sống là hắn còn chữa được.

Khi Hạ Thiên vào Diệp gia và thấy Diệp Mộng Oánh thì nàng đang nằm trên bãi cỏ, bên cạnh nàng có rất nhiều người, có ông nội nàng là Diệp Thiên Nam, có cha mẹ nàng, còn có Diệp Thiếu Hùng và những vệ sĩ của nàng. Lúc này trong không khí tràn ngập một mùi quái dị, mà Hạ Thiên chỉ cần ngửi là biết nơi đây vừa phát sinh một vụ nổ.

Diệp Mộng Oánh đang ở trong trạng thái hôn mê, nàng không bị ngoại thương, quần áo rất chỉnh tề, khóe miệng có sợi máy chảy ra, vẻ mặt xinh đẹp tuyệt vời có vẻ cực kỳ tái nhợt, giống như không có chút huyết sắc.

Hạ Thiên đi đến bên cạnh Diệp Mộng Oánh, hắn bắt lấy cổ tay nàng, một giây sau hắn đã khẽ thở ra, nàng bị thương thật sự nghiêm trọng, nhưng đối với hắn thì không là vấn đề, vì hắn vẫn có thể chữa tốt.

- Hạ Thiên, Mộng Oánh thế nào? Chúng tôi không biết tình huống nên không dám động vào, vì vậy cứ để cho nó nằm đây.

Diệp Thiếu Hùng lúc này vội vàng hỏi.

- Bị nội thương, nhưng không sao, tôi có thể chữa tốt.

Hạ Thiên bế Diệp Mộng Oánh từ dưới mặt đất lên, hắn nhìn căn biệt thự bên cạnh rồi ồ lên:

- Nhà ai kia? Không phải mỹ nữ tỷ tỷ ở bên kia sao?

- Đây là nhà Nhị thúc, Mộng Oánh ở bên kia.

Diệp Thiếu Hùng khẽ hạ giọng:

- Hạ Thiên, sự việc này chút nữa nói sau, trước tiên chuyện quan trọng là cậu nên chữa thương cho Mộng Oánh, sau khi Mộng Oánh không có việc gì thì tôi sẽ nói rõ tình huống cho cậu.

- Được.

Hạ Thiên nói một chữ rồi lách mình đi đến một căn biệt thự cách đó vài trăm mét, cũng chính là nhà của Diệp Mộng Oánh. Thật ra trước kia hắn chưa từng ở đây, nhưng hắn dễ dàng tìm ra phòng ngủ của Mộng Oánh ở lầu hai, hắn đặt nàng lên giường, sau đó dùng ngân châm chữa thương cho nàng.

Diệp Mộng Oánh vừa rồi đã trải qua vụ nổ mạnh, nàng không có ngoại thương, nguyên nhân rất đơn giản, vì trong người nàng có luồng chân khí khủng bố, luồng chân khí này lập tức bảo vệ nàng trong khoảng khắc vụ nổ xảy ra. Nhưng thật ra uy lực của chân khí không đủ lớn với vụ nổ, vì vậy dù nàng không bị ngoại thương nhưng lại bị nội thương.

Đối với những bác sĩ bình thường thì trị nội thương là không dễ, nhưng đối với Hạ Thiên thì đó không phải là vấn đề, hắn có Ngịch Thiên Bát Châm và băng hỏa linh khí, có thể chữa tốt những nội thương này.

Tất nhiên dù tương đối thoải mái nhưng thực tế thì Hạ Thiên cũng mất gần một giờ mới chữa khỏi cho Diệp Mộng Oánh.

- Chồng.

Diệp Mộng Oánh mở cặp mắt đẹp, mặt nàng đã không còn tái nhợt, đã hoàn toàn khôi phục lại, vẫn xinh đẹp như trước, nếu không phải khóe miệng còn vệt máu thì rõ ràng giống như không có gì phát sinh.

Hạ Thiên khẽ lau vệt máu trên miệng Diệp Mộng Oánh, sau đó hắn mở miệng nói:

- Mỹ nữ tỷ tỷ, nói cho tôi biết, là tên ngốc nào muốn gài bom chị vậy?

- Tôi cũng không biết.

Diệp Mộng Oánh khẽ lắc đầu:

- Chồng, không nói trước về điều này nữa, tôi đi rửa mặt, cậu nói với ông nội và đại ca là tôi không sao, để bọn họ khỏi lo lắng.

- Được.

Hạ Thiên đồng ý, hắn nhanh chóng đi xuống lầu, mà Diệp Thiên Nam và Diệp Thiếu Hùng lại đang chờ ở phòng khách.

Khi thấy Hạ Thiên đi xuống thì Diệp Thiếu Hùng hỏi ngay:

- Mộng Oánh thế nào rồi?

- Không có gì, cô ấy đang đi rửa mặt, sẽ xuống ngay.

Hạ Thiên hời hợt trả lời.

- Vậy thì tốt rồi.

Diệp Thiếu Hùng thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn đặt mông ngồi lên ghế sa lông:

- Cuối cùng cũng có thể yên tâm, đúng là đề phòng vạn dặm, cướp nhà khó lường.

- Thiếu Hùng, thôi bỏ, bọn họ đều chết hết, ông thấy sự việc lần này chưa chắc do bọn họ làm ra.

Diệp Thiên Nam ở bên cạnh nói.

- Không phải bọn họ làm ra thì là ai?

Diệp Thiếu Hùng tức giận nói:

- Bọn họ đều đổ lỗi tất cả cho Mộng Oánh, lần này bọn họ muốn nổ chết Mộng Oánh.

Diệp Thiên Nam có chút trầm mặc, sau đó lão thở dài:

- Điều này cũng phải trách ông, nếu không cho Mộng Oánh đến chúc năm mới thì sẽ không có việc này, cũng mày Mộng Oánh không việc gì, nếu không ông thật sự không biết... ....

- Ông nội, ông đừng nói như vậy, sự việc này sao có thể trách ông được.

Âm thanh của Diệp Mộng Oánh từ trên lầu truyền xuống:

- Sự việc này cũng không ai ngờ được.

Khi thấy Diệp Mộng Oánh bình yên vô sự đi xuống thì mọi người cũng thở ra nhẹ nhõm, đám vệ sĩ cũng cảm thấy sung sướng, nếu Diệp Mộng Oánh thật sự có vấn đề, bọn họ cũng không biết sẽ phải nói với Hạ Thiên thế nào.

- Mỹ nữ tỷ tỷ, cuối cùng có chuyện gì xảy ra?

Hạ Thiên lại có chút mơ hồ.

Diệp Mộng Oánh đến bên cạnh kéo tay Hạ Thiên cùng ngồi xuống ghế sa lông, sau đó nàng bắt đầu kể ra sự việc hôm nay, mà Diệp Mộng Oánh nghe xong thì cũng hiểu vì sao Diệp Thiếu Hùng lại nói cướp nhà khó phòng.

Thật ra bây giờ công tác bảo vệ an toàn cho Diệp Mộng Oánh được làm khá tốt, Diệp Thiếu Hùng vốn nghĩ rằng Diệp Mộng Oánh sẽ chẳng thể nào gặp chuyện không may, nhưng tính toán chi li thì Diệp Thiếu Hùng cũng không ngờ đến một việc, đó là Nhị thúc của hắn, Diệp Chí Nghĩa.

Diệp Chí Nghĩa bây giờ sống rất khó khăn, không những mất đi phần lớn tài sản, còn mất con, nhưng Diệp Thiếu Hùng lại không đồng tình với ôn ta, ngược lại Diệp Thiên Nam lại không đành lòng, dù sao thì cũng là con của ông. Vì thế mà ông mới đưa ra đề nghị để Diệp Mộng Oánh đến chúc tết Diệp Chí Nghĩa, dù là thế nào thì nhà bên này rất lạnh, không có chút nhân khí.

Diệp Mộng Oánh dù không có hảo cảm gì với Nhị thúc nhưng Diệp Thiên Nam nói vậy thì cũng đồng ý, vì nàng thấy đây căn bản không phải chuyện gì lớn, vì vậy nàng mới đi đến nhà Diệp Chí Nghĩa một chuyến. Cũng không ngờ lần này nàng đến và phát sinh một vụ nổ.

Thật ra những vệ sĩ bên cạnh Diệp Mộng Oánh rất quan tâm đến những vụ nổ bom, mỗi ngày đều kiểm tra xe của nàng, còn kiểm tra khắp các văn phòng xem có bom hay không. Bọn họ chỉ kiểm tra những nơi mà Diệp Mộng Oánh đến và công tác, nhưng bọn họ không ngờ trong nhà Diệp Chí Nghĩa lại có bom chờ sẵn.

- Chồng, lần này không thể trách bọn họ, tôi chỉ muốn vào chúc mừng năm mới, cũng không cho bọn họ vào theo, vì ai ngờ trong nhà Nhị thúc sẽ có bom? Tôi vừa đi vào nói vài câu, sau đó chuẩn bị bỏ đi thì đột nhiên nghe tiếng nổ vang lên, tôi tranh thủ thời gian nhảy qua cửa sổ nhưng vẫn chậm một chút, sóng xung kích đập lên người, sau đó thì hôn mê.

Diệp Mộng Oánh khẽ biện hộ cho đám vệ sĩ, sau đó nàng quay đầu hỏi:

- Đại ca, Nhị thúc và Nhị thẩm thế nào?

- Bọn họ còn thế nào nữa? Đã chết ngay tại chỗ.

Diệp Thiếu Hùng có chút tức giận:

- Bọn họ chết thì không sao, rõ ràng chơi trò chết chung với em, đúng là buồn cười.

- Thật ra cũng không thể khẳng định bọn họ muốn giết chết em, bọn họ thật sự muốn giết chết em cũng không nên tự nổ bom mình chứ?

Diệp Mộng Oánh khẽ nhíu mày:

- Đại ca, anh báo cảnh sát chưa?

- Chưa.

Diệp Thiếu Hùng lắc đầu:

- Bây giờ tôi báo cảnh sát để bọn họ thăm dò hiện trường, kiểm tra gắt gao một chút, có lẽ sẽ tìm ra manh mối.

- Đừng báo cảnh sát.

Hạ Thiên đột nhiên nói.

- Chồng, sao không báo cảnh sát?

Diệp Mộng Oánh dùng giọng kỳ quái hỏi.

- Tôi sẽ tìm người đến điều tra, bọn họ lợi hại hơn so với cảnh sát, tôi nghi ngờ sự việc lần này là có kẻ hướng về tôi, có kẻ muốn trả thù, cũng giống như lần trước tập kích Hinh Hinh và Tiểu Nha vậy.

Hạ Thiên nhanh chóng nói, sau đó hắn rút điện thoại bấm số của Mộc Hàm.

Hạ Thiên không thể tin vào năng lực của cảnh sát, vì vậy hắn quyết định cho Ám tổ điều tra vụ này, tất nhiên Mộc Hàm sẽ không từ chối yêu cầu của hắn, nàng lập tức sắp xếp nhân thủ, để xem có thể tìm ra được kẻ đứng sau màn hay không.

Mười phút sau có một chiếc xe chạy vào Diệp gia, vài tên nhảy xuống thùng xe và xem xét hiện trường.

Hạ Thiên lại điện thoại cho Kiều Tiểu Kiều.

- Chồng, anh về Giang Hải rồi à?

Giọng điệu của Kiều Tiểu Kiều khẽ vang lên.

- Đã trở lại.

Hạ Thiên cũng không giấu diếm, nhưng hắn cũng không nói mình về từ hôm nào:

- Vợ, anh nói với em một chuyện, vài tháng trước có vài tên thừa dịp anh không có mặt ở Giang Hải để ra tay báo thù, mỹ nữ tỷ tỷ vừa gặp phải vụ nổ bom, em báo cho Kiều Đông Hải một tiếng, để anh ấy thông báo cho các vệ sĩ, đặc biệt chú ý một chút.

- Được, em biết rồi.

Kiều Tiểu Kiều trả lời, sau đó nàng ân cần hỏi:

- Chị Mộng Oánh không có việc gì đấy chứ?

- Không có việc gì, anh vừa trị thương cho chị ấy.

Hạ Thiên trả lời.

- Chồng, anh cứ ở lại đấy với chị ấy, em điện thoại cho đại ca.

Kiều Tiểu Kiều dịu dàng nói một câu rồi cúp điện thoại.

Sau khi Hạ Thiên cúp điện thoại thì Diệp Thiên Nam và Diệp Thiếu Hùng cũng bỏ đi, vệ sĩ cũng thức thời rời khỏi biệt thự mà đứng bên ngoài, lúc này trong phòng khách chỉ còn lại Hạ Thiên và Diệp Mộng Oánh.

- Rốt cuộc tên ngốc nào gây khó dễ cho mình? Đợi khi mình tìm được, nhất đinh sẽ cho biết tay.

Tuy Diệp Mộng Oánh không việc gì nhưng tâm tình của Hạ Thiên vẫn không tốt, thậm chí có thể nói là rất tức giận, vì mỹ nữ tỷ tỷ rõ ràng thiếu chút nữa bị nổ chết, đối với hắn thì đó là sự việc hết sức khó tiếp nhận, trong thành phố Giang Hải này không ngờ vẫn còn có kẻ dám động vào vợ hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.