"Ai mà thèm mặc y phục của hắn! Tiểu nhân hèn hạ!" Thủy Liên Y phỉ nhổ!
Như vậy, nữ nhân này thật không có quan hệ với Húc vương, bằng không nhất định sẽ xem Húc vương là cái ô bảo vệ mình! Vương ma ma nắm chắc trong lòng!
"Nếu vào Cánh Luật viện, thì đừng vọng tưởng phản kháng! Nếu không chỉ có ngươi chịu khổ thôi!" Vương ma ma duỗi bàn tay ra bắt nàng.
Thủy Liên Y đá nàng, Vương ma ma không nghĩ tớ nữ nhân nhìn yếu đuối lại có sức chân mạnh như thế. Ngực bị đá, quay ngược lại bốn năm bước, chậm nửa ngày khiến khó chịu trong ngực biến mất.
Che ngực hơi đau, trên mặt đầy dữ tợn của Vương ma ma lộ ra nụ cười gằn.
"Vốn còn có chút bận tâm với ngươi, lúc này, bản ma ma tuyệt sẽ không nương tay! Bắt lấy nàng!" Nàng ra lệnh một tiếng, những ma ma khác đều xông về Thủy Liên Y.
Thủy Liên Y nói thế nào cũng là đai đỏ Teakwondo, tự cảm thấy đối phó mấy lão ma ma vẫn dễ dàng . Nhưng không gồm, bốn ma ma bao gồm cả Vương ma ma trong đó, đều có sức lực cực lớn, tựa hồ còn có công phu. Bị nàng đá phải, không cảm thấy đau, tránh cũng không tránh. Thủy Liên Y có chút tức giận vì thân thể bây giờ của mình, quá mảnh mai rồi, căn bản là không đủ lực lượng!
Vương ma ma một phát bắt được mái tóc của nàng, lôi kéo tóc của nàng xốc xếch xõa xuống.
"Ừ" tóc bị nắm chặt, Thủy Liên Y bị đau vươn tay bảo vệ đầu, khi tóc môt nữ nhân bị hung tàn như vậy bắt được, sức chống cự hoàn toàn không có! Thủy Liên Y cũng chỉ là nữ nhân bình thường, còn chưa đạt tới trình độ chết lặng khi đau!
Bốn ma ma không cần tốn nhiều sức đã trói nàng lại.
Pằng! Vương ma ma hung hăng tát lên gương mặt nàng một cái, "Tiểu tiện nhân!"
Gương mặt tuyệt sắc của Thủy Liên Y lập tức sưng lên. Đầu lưỡi bị hàm răng cắn, máu tươi chảy xuống theo khóe miệng.
"Bà đồng già!" Nàng mắng to. "Khoác da chó! Các ngươi đều không phải người! A. . . . . ."
Vương ma ma tát một cái vào mặt bên kia của nàng, "Tiểu tiện nhân, cho ngươi mắng!"
Hai bên gương mặt Thủy Liên Y sưng đỏ, máu ở khóe miệng chảy ra nhiều hơn, "Đừng tưởng rằng ngươi thay đổi khuôn mặt ta liền không biết ngươi là trư bát giới! Bà đồng già! A. . . . ."
Vương ma ma làm nhiều việc cùng lúc, liên tục tát nàng mười mấy cái, đánh cho đầu nàng choáng váng, gương mặt sưng lên giống như bánh bao thấm máu, đôi môi cũng nứt ra chảy máu.
"Cho ngươi mắng! Tiểu tiện nhân!" Vương ma ma dữ tợn cười, nàng cho tới bây giờ chưa từng thấy có người vào Cánh Luật viện còn dám không biết tốt xấu như thế!
"Bà đồng già! Loại người ghê tởm như ngươi, chỉ có thể diễn vai phân trong phim! Rau cải thúi rữa trong đống rác!" Gương mặt đau rát, Thủy Liên Y đau đến chảy nước mắt, nhưng quyết không cầu xin tha thứ!
"Trói nàng lên! Ta muốn xem xem nàng mạnh miệng tới khi nào!" Vương ma ma bảo ba nữ nhân già khác cột tay Thủy Liên Y lại, đẩy tới một băng ghế dài rộng rãi trước mắt, khiến thân thể nàng dính sát cái băng ghế, bụng vừa đúng áp dọc theo ghế, khiến cho cái mông nàng vểnh lên.
"Các ngươi muốn làm gì?" trong lòng của Thủy Liên Y tràn đầy sợ hãi, không phải họ muốn dụng hình với nàng chứ?
Vương ma ma dữ tợn cười, mấy ngày nay không có cung nữ nô tài phạm sai lầm đưa tới, tay của nàng đã ngứa ngáy.
"Rơi vào Cánh Luật viện, ngươi nói chúng ta muốn làm gì?" Vương ma ma ngay trước mặt Thủy Liên Y, từ trong tay ma ma khác nhận lấy một hèo dài năm thước, rộng hai phân. "Tiểu tiện nhân! Cho ngươi mạnh miệng! Cho ngươi mắng bổn ma ma! Hôm nay để bổn ma ma dạy dỗ ngươi thật tốt!"
Đây là hèo gì? Bà ta muốn làm gì? Thủy Liên Y trợn to cặp mắt, trong lòng đang run rẩy, hai chân lập tức nhũn ra!