Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu

Chương 97: Chương 97: Là vu oan giá họa




Sáng sớm Thủy Liên Y mới vừa rời giường, chỉ thấy Tiểu Kinh chạy vào.

"Tiểu thư! Thái hậu cho đòi người vào cung!"

Thái hậu triệu kiến? Thủy Liên Y sửng sốt một chút!

"Tiểu Kinh! Húc vương đâu?"

"Húc vương bị hoàng thượng triệu vào trong cung! Nghe Trình tổng quản nói, giống như có liên quan chuyện tình biên quan!"

"Tiểu Kinh! Tại sao Trình tổng quản chuyện gì cũng nói cho muội biết?" Thủy Liên Y nhướng mày, ranh mãnh hỏi.

Tiểu Kinh lập tức đỏ mặt "Tiểu thư! Người đừng cười người ta được không!"

Thủy Liên Y mang giày xuống đất, "Tiểu Kinh, giúp ta mặc đồ! Ta muốn vào cung gặp Thái hậu!" Thái hậu muốn gặp nàng, có thể là Sở Húc Nhật nói cho Thái hậu nàng có thai rồi?

Nếu nhắc tới biên quan, nhất định liên quan với Sở Mị Dạ, có lẽ có thể thăm dò tin tức Tiểu Dạ!

Thủy Liên Y thay y phục, trang điểm cẩn thận, nhìn người trong gương, nàng cảm thấy rất hài lòng. Mấy ngày nay, vì xương thịt của mình, nàng ăn thật nhiều, sắc mặt không còn tái nhợt, nhìn thấy Thái hậu cũng sẽ không thất lễ. Hi vọng lưu lại ấn tượng tốt cho Thái hậu!

"Tiểu thư!" Tiểu Kinh có chút bận tâm "Lại muốn vào cung? Chờ Húc vương trở lại hãy đi! Chuyện lần trước vào cung vẫn còn làm Tiểu Kinh sợ hãi!"

"Nha đầu ngốc! Như vậy sao được? Húc vương không biết khi nào mới có thể trở lại! Ý chỉ của Thái hậu, cãi lời là muốn chém đầu đấy!"

Tiểu Kinh bắt lấy tay của nàng "Tiểu thư! Không phải cãi lời! Là tối nay đi!"

Thủy Liên Y cười lắc đầu "Nếu như Húc vương không trở lại, ta không phải kháng chỉ sao? Yên tâm! Không có chuyện gì!"

Tiểu Kinh vẫn cảm thấy không yên lòng, suy nghĩ về vết thương Thủy Liên Y bị sau khi vào cung trở lại lần trước, nàng sợ.

"Tiểu thư! Ta và người cùng đi! Vị hoàng hậu nương nương kia không biết còn làm phiền người nữa không? Hơn nữa cũng không biết tính cách Thái hậu như thế nào? Ngộ nhỡ gán một tội cho tiểu thư, thì phải làm sao?"

"Sẽ không! Yên tâm Tiểu Kinh! Húc Vương vào cung rồi! Hắn nói chuyện của ta cho Thái hậu rồi! Thái hậu chỉ muốn gặp ta! Đừng nghĩ đến chuyện xấu!"

Thủy Liên Y đi ra khỏi phòng, lên cỗ kiệu vào cung.

"Nếu như Húc vương về, nói một tiếng với hắn!" Trước khi Thủy Liên Y để màn kiệu xuống đã dặn dò Tiểu Kinh!

"Tiểu thư. . . .!" Tiểu Kinh luôn cảm thấy trong nội tâm bất an. Nhìn cỗ kiệu càng ngày càng xa, nàng càng lúc càng hốt hoảng.

Cỗ kiệu đi rất lâu, Thủy Liên Y bị lắc lư muốn ói, đầu cũng hỗn loạn, cỗ kiệu rốt cuộc ngừng lại.

"Vương phi xin xuống kiệu!" Thủy Liên Y nghe được bên ngoài có thái giám kêu, vén màn kiệu lên đi xuống cỗ kiệu.

"Vương phi mời vào! Thái hậu chờ trong cung!" thái giám ngoài cửa mở cửa ra.

Thủy Liên Y bước vào Từ Ninh cung, phát hiện bên trong rất yên tĩnh.

Tại sao phải an tĩnh như vậy?

Từ Ninh cung to như vậy sao cả một cung nữ cũng không thấy?

Chậm rãi đi vào trong, thấy một phụ nhân xinh đẹp nằm trên giường phượng.

Thấy Thái hậu, Thủy Liên Y nhẹ nhàng quỳ xuống đất, "Thủy Liên Y thỉnh an thái hậu nương nương!"

Thật lâu, không có thanh âm.

"Thủy Liên Y thỉnh an thái hậu nương nương!"

Vẫn yên tĩnh!

"Thủy Liên Y thỉnh an thái hậu nương nương!" Nàng lại gia tăng thanh âm.

Tại sao Thái hậu không lên tiếng? Thủy Liên Y phát giác có cái gì không đúng! Lúc này Từ Ninh cung yên tĩnh đáng sợ, tại sao bên người Thái hậu một cung nữ thái giám cũng không có?

Thủy Liên Y từ từ đứng lên, nhẹ nhàng đi tới bên giường Thái hậu.

"Thái hậu nương nương!" Nàng nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, nhìn mặt tái nhợt của Thái hậu.

"Thái hậu nương nương!" Phát giác có cái gì không đúng, vỗ vỗ bả vai Thái hậu.

"A. . . ." Thủy Liên Y hét lên một tiếng, thiếu chút nữa ngã xuống! Da Thái hậu tái nhợt, mặt không có chút máu! Toàn thân đã cứng ngắc.

Nàng run rẩy đặt ngón trỏ dưới mũi Thái hậu, không khỏi hít vào một hơi, sợ tới mức ngồi dưới đất, ngực kịch liệt phập phồng! Hô hấp cũng cảm thấy khó khăn! Thái hậu đã không có hơi thở! Chết. . . . Rồi!

"Thái hậu nương nương!" Nàng hô to, hoảng sợ đứng dậy từ dưới đất, lật người Thái hậu qua, mặt hướng lên. Có lẽ còn có thể cứu?

Dùng đôi tay đè tim của thái hậu, không biết hữu dụng không, các biện pháp cấp cứu nàng chỉ biết một ít, đè tim là mấu chốt hồi phục trái tim. Có lẽ còn có thể cứu! Thái hậu! Thủy Liên Y vừa đè vừa vội vàng nhìn mặt tái nhợt của Thái hậu. Đây là mẫu thân Tiểu Dạ, nàng sẽ không để cho mẫu thân Tiểu Dạ chết như vậy!

"Tiện tỳ lớn mật!" Đột nhiên truyền đến tiếng la lớn, Thủy Liên Y quay đầu lại, phát hiện hoàng hậu Ngọc Linh Nhi đứng trước cửa cung!

Ngọc Linh Nhi nhanh chóng chạy đến trước giường, bắt lấy cánh tay Thủy Liên Y, quăng nàng lên đất. Nhìn Thái hậu trên giường, "Ngươi dám mưu sát Thái hậu?" Ngọc Linh Nhi cắn răng nghiến lợi, mặt sát ý nhìn nàng.

Thủy Liên Y che cánh tay bị đau, lắc đầu kêu to, "Ta không có! Không phải là ta mưu sát! Ta vừa tới mà thôi, thái giám phía ngoài có thể làm chứng! Ta tới đây, Thái hậu đã như vậy!"

Ngọc Linh Nhi đi tới trước mặt nàng bắt lấy cổ tay của nàng, hung hăng cho nàng một cái tát "Tiện tỳ! Còn dám phủ nhận! Ngươi vừa làm gì trên người thái hậu? Còn không thừa nhận ngươi giết Thái hậu!"

Vô duyên vô cớ bị nàng tát một cái, Thủy Liên Y trợn tròn cặp mắt, "Không phải ta làm! Thái hậu triệu kiến ta! Ta sao lại giết nàng!"

"Tiện tỳ! Mạnh miệng! Người đâu! Bắt nàng lại cho Bổn cung!" Ngọc Linh Nhi gọi thị vệ hoàng cung tới. "Tiện tỳ này giết Thái hậu! Lập tức giam nàng lại!"

Thủy Liên Y bị bắt chặt, trên mặt lộ ra tức giận bất bình, không ngừng giãy giụa. "Không phải ta làm! Ta bị oan!" Đây rõ ràng là vu oan giá họa! Nàng bị người hãm hại rồi!

"Nhanh đi thông báo hoàng thượng!" Ngọc Linh Nhi nổi điên! "Thái hậu!" Nàng kêu khóc nhào tới trước mặt của Thái hậu.

Thủy Liên Y bị bọn thị vệ trong cung giữ, tâm đã nguội nửa phần! Hôm nay bị người bắt quả tang, cả một nhân chứng cũng không có, nàng làm sao giải hiềm nghi?

Rất nhanh, Sở Thánh Hạo chạy tới với đám thị vệ.

"Mẫu hậu!" Sở Thánh Hạo bịch quỳ gối trước giường Thái hậu, nắm tay Thái hậu, thấy Thái hậu đã không có hô hấp, không khỏi chảy nước mắt xuống.

Sở Thánh Hạo bảo người tìm đến ngự y, mấy ngự y chẩn đoán bệnh cho Thái hậu, đều bịch bịch ngã quỵ.

Thái hậu về cõi tiên!

Tất cả cung nữ, thái giám, thị vệ toàn bộ quỳ xuống đất.

Thủy Liên Y nghĩ vừa rồi cái bóng cũng không thấy, lúc này nên tới không nên tới đều xuất hiện! Khiến cho nàng có cảm giác bị tính kế!

Nhìn Thái hậu không có hơi thở trên giường, mặc dù mới gặp mặt lần thứ hai, nhưng trong lòng của nàng rất khó chịu. Phụ nhân xinh đẹp này là mẫu thân Sở Mị Dạ, coi như là mẹ chồng nàng, hơn nữa đối với nàng cũng không hà khắc! Nếu Tiểu Dạ ở chiến trường phía xa biết mẫu thân lên trời, nhất định đau đến không muốn sống!

Hốc mắt hơi nóng lên, chảy xuống một dòng nước mắt.

Sở Thánh Hạo xuống thánh chỉ, Hoàng thái hậu lên trời, cả nước bi thương!

"Mẫu hậu. . ." Bên ngoài cung truyền đến tiếng kêu to của Sở Húc Nhật. Một bóng lam xông vào Từ Ninh cung, thấy Thái hậu hoàn toàn không còn hơi thở trên giường, Sở Húc Nhật trợn to hai mắt, quỳ gối trước giường, gương mặt không dám tin!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.