Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Chương 35: Chương 35: Cố Uyển Đình, Chỉ Là Một Con Chó!




Từ sau khi gặp lại và biết được chuyện của Lã Thư Di thì Vũ Thần cảm thấy là anh nên bù đắp cho cô ta nhiều hơn?!

Sự việc này không hề có một chút tiếc thương nào cho Cố Uyển Đình hết! Vũ Thần từ nãy đến giờ chỉ lo việc âu yếm Lã Thư Di mà chưa từng nghĩ đến việc trên danh nghĩa cô vẫn là vợ của anh?

Cũng đúng, người gây nên chuyện này khiến cuộc đời Lã Thư Di rơi vào cuộc khủng hoảng tinh thần chính là ba cô.

Cô lại là con gái một của ông ấy đương nhiên Âu Dương Vũ Thần phải tìm hết tất cả mọi cách để trả thù lên người cô rồi, không phải sao? Cái duy nhất mà, Cố Uyển Đình không ngờ tới chính là..

Âu Dương Vũ Thần có thể vô tâm mức như vậy. Ban đầu anh nguyện ý lấy cô, chắc hẳn đã có mục đích rồi. Còn thân cô thì cứ nghĩ có lẽ do anh mệt thôi??.

Cho đến khi Uyển Đình biết được thật sự mọi chuyện ra sao thì cô vẫn nghĩ..

Tình yêu chân thành này của cô sẽ thế mà lay động được trái tim anh, nhưng cô hoàn toàn sai lầm rồi. Cô mãi mãi..

Vẫn không thể xóa bỏ hận thù ở trong lòng anh, kể cả anh cũng không hề lay động trước tình yêu của cô nữa mà a?

Vũ Thần ngang tàn chở Thư Di về biệt thự Lí Cung Nam, mãi đến lúc cùng đi vào biệt thự rồi anh mới sực nhớ ra....

Cố Uyển Đình vẫn đang sinh sống ở tại đây mà? Nhưng mà như vậy có ra sao?

Thư Di của anh bao nhiêu năm vất vả!

Để cô ấy ở đây, bắt buộc Cố Uyển Đình chăm sóc cũng được. Tất cả mọi thứ là khi trước Thư Di mất đi anh là sẽ thay cô ấy lấy lại mọi thứ từ gia tộc họ Cố!.

- Cố Uyển Đình, cô mau xuống đây cho tôi! _ Vừa bước vào nhà, anh chăm sóc chu đáo cho Thư Di ngồi xuống trước.

Sau đó mới quát lớn gọi cô ra bảo, mà đáp lại anh chỉ là một khoảng im lặng.

Lúc này dì Kim quản gia mới từ trong chạy ra, vẻ mặt có chút hoảng hốt một chút: “ Thiếu gia, thiếu phu nhân rằng đi mua đồ một chút từ chiều hôm qua rồi nhưng hôm nay vẫn chưa thấy về”

- Cô ta sống chết ra sao có liên quan gì tới tôi? Cùng lắm vài ngày sẽ về, người đàn bà đó chỉ có mấy ngày đã thiếu cơ thể trai tráng rồi, dơ bẩn. _ Anh khinh miệt nói ra, anh lại không biết rõ toan tính của cô sao? Có tiền thì sẽ lại về....

Dì Kim nghe vậy thì im miệng, chưa gì hết lại nhìn qua cô gái ngồi ở ghế sofa.

Lòng bà giật thót mạnh bạo một cái cô gái đó chính là Lã Thư Di sao? Thật là!

Nhưng mà.. Cô ấy đã chết lâu rồi mà?

Bà cứ cảm thấy mình như bị hoa mắt.

Làm việc ở Lí Cung Dương rồi Lí Cung Nam lâu năm, bà đương nhiên biết rõ người mà thiếu gia yêu là Lã Thư Di a.

“ Hoảng hốt cái gì? Ở Âu Gia vợ tôi chỉ có thể là Thư Di thiếu phu nhân ở đây cũng vậy. Khôn hồn mà ăn nói cho tốt một chút. Về sau trong ngôi nhà này... Cố Uyển Đình chỉ là một con chó, trực tiếp chăm sóc Thư Di tốt hơn nữa đi. “

Lời nói vừa dứt, Vũ Thần là nhẹ nhàng dìu Lã Thư Di lên phòng ở trên tầng....

Anh cảm nhận được người của Lã Thư Di vẫn còn run nhẹ, anh xoa đầu cô ta.

Đối với cô ta, anh lúc nào cũng thế cả! Dịu dàng chăm sóc! Còn đối với riêng cô, lúc nào cũng chỉ có hận thù hết cả!

- Thần, phòng này là của cô ấy với anh mà, để em sang phòng khác cũng ổn...

Giọng của cô ta vừa mềm vừa ngọt hệt như một viên kẹo ngọt khiến lòng anh tan chảy ra, nhưng lúc nào Thư Di vẫn là hiền lành như vậy thì không được!.

- Phòng này chỉ của riêng anh. Nơi mà chỉ một mình tiểu Di được nằm là bên cạnh anh, còn cô ta không là cái thá gì hết! _ Anh âu yếm vuốt lưng Thư Di!!.

Qua bao năm rồi, hôm nay chính là cả ngày hạnh phúc nhất đối với anh, còn ở bên cạnh Cố Uyển Đình, tất cả giống như một sự giả dối. Anh thật sự rất sợ và ghê tởm cô, đó chính là sự thật mà.

Lã Thư Di của anh vất vả bao lâu nay, người cô ấy hốc hác chẳng còn gì nữa.

Anh đương nhiên không thể nào lòng an yên được, Cố Gia, các người lại gan lớn mà đụng vào người của tôi! Nhất định, tôi sẽ trả hết lên con gái của các người? Vốn dĩ nước sống không phạm nước giếng, chó mà phản chủ thì chủ sẽ lấy chó ra mà ăn!

[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.