Âu Dương Vũ Thần ngồi ở giữa bàn họp dài, hai tay chắp lại để lên bàn, khuôn mặt lộ rõ ra vẻ mệt mỏi nhưng vẫn gắng sức chăm chú nghe lời góp ý của các cổ đông. Sáng nay đột nhiên lại có hơn mười thành viên nằm trong ban điều hành tập đoàn làm ồn, kiên quyết muốn được mở cuộc họp cổ đông trong tập đoàn. Vừa lúc đó anh cũng mới đến, nên đã chấp nhận lời đề nghị của bọn họ.
- Chủ tịch, chúng tôi biết cậu tài giỏi, nhưng bây giờ hãy nhìn vào bảng đánh giá tháng này đi. Tại sao lại có thêm mười công ty khác đơn phương kết thúc hợp đồng, cũng đã sắp hai mươi công ty.
Một người cổ đông tức giận đứng dậy nói, còn đưa lên máy chiếu lớn cho các vị cổ đông bên dưới xem qua một lượt doanh thu tháng này. Vì vậy mà các lời bàn tán của bọn họ cũng ngày một hơn nữa, đại bộ phận cổ đông của Âu Thị rất nhiều người, hầu hết đều quy tụ những gương mặt lớn ở thành phố Z tại sao mới có sáng sớm thôi mọi người đã tập trung đông đủ hết như vậy được chứ.
- Lợi nhuận ròng của tập đoàn kì này giảm đến sát nút, cậu là người đứng đầu đừng nói là không còn cách giải quyết gì chứ? Chúng tôi là dân kinh doanh, đổ tiền vào đâu cũng đều muốn thu vào lợi nhuận cao cho bản thân. Trên thương trường, đừng nói đến tình nghĩa gì cả, đều vô ích thôi...
Tất cả bọn họ đều rất dồn dập tới tấp hỏi, yêu cầu một câu trả lời thích đáng, người này nói xong thì lại đến người kia nói thêm một câu vào, cứ vậy tạo nên một khung cảnh hỗn độn. Ở tại đây có hơn năm mươi người thì đã có khoảng hai mươi người tham gia vào cuộc cãi lộn ồn ào kia nhưng đa số bọn họ đều là những cổ đông chỉ mới gia nhập vào Âu Thị một vài năm gần đây vào khoảng thời gian tập đoàn đang hưng thịnh nhất. Còn những người khác đều là các bậc trưởng bối, đã có thâm niên rất lâu ở tập đoàn này, Diêu Kì đứng ở bên cạnh cũng chỉ biết giải thích cặn kẽ từng lời
- Bây giờ thế nào đây, tiền của chúng tôi không phải là nước mà cứ trôi đi không có mục đích như vậy được. Cậu có chuyện riêng như thế nào chúng tôi không cần biết, nhưng đừng bỏ bê việc của tập đoàn như vậy. _ Có một vài cổ đông không nhịn nỗi vùng đứng dậy rồi nói vài câu không hay.
- Tất cả những góp ý của mọi người tôi đều ghi nhớ. Nhưng thật sự tình cảnh này, làm cho tôi đột nhiên nhận ra một điều, tinh thần đoàn kết của Âu Thị lại thấp đến như vậy. Là vì vài đồng bạc lẻ hay là vì thứ gì khác câu dẫn ở bên ngoài? _ Đến lúc này Vũ Thần mới rời khỏi ghế đứng dậy nói!
Chỉ một câu nói ngắn như vậy, nhưng dường như nó lại có sát khí rất lớn, làm cho nhiều người có cảm giác e dè chột dạ nên tự động ngồi xuống. Như vậy có được coi như là nội bộ trong tập đoàn thật sự có gì đó lục đục chăng? Một vị trưởng bối ngồi đó gật gù, đồng ý với câu nói của anh: “ Có lẽ tôi là một trong số những người có thâm niên lâu nhất khi làm việc tại đây, từ cái thời mà Lãnh Hiên còn điều hành cho đến con trai ông ấy. Trong suốt ngần ấy năm, mặc dù có bao nhiêu sự cố xảy ra, nhưng mọi người đều đồng hành cùng nhau giải quyết. Bây giờ có việc lớn, tất cả các anh các chị đều đổ dồn vào Vũ Thần, người đã cống hiến hơn mười năm cuộc đời mình cho nơi này? “
Một vài người khác cũng đồng tình với lời nói này của vị trưởng bối kia, vì ông ấy làm việc tại đây đã lâu, nên lời nói thật sự rất có giá trị và sự tin cậy lớn, Vũ Thần lại chỉ lên bảng số liệu trên màn hình lớn, tiếp tục nói: “ Tất cả mọi chỉ số làm việc bên chúng ta vẫn rất bình thường, chẳng có sai sót hay gì cả, đích thân giám đốc Đường đã đi kiểm tra và trao đổi. Về vấn đề bất ổn này, tôi sẽ có biện pháp điều tra và cho mọi người một kết quả tốt nhất vào đại hội cổ đông lần tiếp theo này. “
- Chủ tịch, chúng tôi biết cậu tuổi trẻ tài cao, một lời cậu nói ra đều có sức ảnh hưởng lớn. Nhưng nếu như ở đại hội cổ đông lần sau, kết quả vẫn giữ nguyên, thậm chí còn tệ hơn mức này, thì cậu sẽ tính như thế nào? _ Các cổ đông ngồi đây dường như có một chút bất mãn gì đó đối với anh..
Liên tục kêu anh đưa ra được lí do gì mà mọi người phải tin tưởng vào anh ở sự việc lần này chứ?
- Trên thương trường kinh doanh, đầu tư hay bất kể là mua một món đồ gì đó, hầu như tất cả quý vị đều chỉ nhìn vào lợi ích mà nó mang lại cho mình. Và chưa bao giờ nghĩ tới khi món đồ này trục trặc thì ta sẽ có cách nào để khắc phục được và lý do vì sao ban đầu chúng ta lại chọn lựa để mua nó, có đúng không? Khi mọi người đầu tư, tại sao lại chọn Âu Thị mà không chọn những nơi khác chứ, có phải là vì tập đoàn của tôi có một nền móng bền vững không? Khi đó mọi người đặt niềm tin vào Âu Thị như thế nào để chắc chắn đầu tư vào, thì khi gặp khó khăn tôi mong tất cả sẽ cùng nhau đồng hành để giải quyết vấn đề. Nếu trong đại hội cổ đông lần tới mọi thứ không tiến triển, tôi sẽ rút lui khỏi cương vị này. Âu Dương Vũ Thần tôi thà bắt đầu đi lên từ con số không thêm lần nữa, chứ cũng không muốn phải điều hành một tập đoàn mà ngay sự đoàn kết cũng chẳng có gì!