Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1555: Chương 1555: Các anh hùng hội tụ




Nay gã tùy tiện ra một thức đã có thần thông vô cùng. Gã càng có chiêu thức cực hạn.

Gã có một trăm năm mươi chiêu thức cực hạn, mặt này cũng nhiều đến kinh người, chiếm hữu vĩnh hằng chi môn rồi mới có được nhiều như thế.

- Lục Nguyên, chẳng phải ngươi có hai trăm năm mươi hai chiêu thức cực hạn ư? Lấy ra đi!

Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười lớn, gã cảm thấy cực kỳ sung sướng. Lục Nguyên đối mặt công kích điên cuồng từ Thái Cổ chủ vĩnh hằng cũng lấy ra chiêu thức cực hạn của mình, không phải hai trăm năm mươi hai chiêu thức cực hạn mà là ba trăm loại chiêu thức cực hạn.

Đây là sau khi hắn có được đạo tự phân thân, đạo tự bao gồm tất cả pháp thiên địa.

Chiêu thức cực hạn cũng là một trong pháp.

Vậy nên bây giờ Lục Nguyên đã đưa chiêu thức cực hạn lên cao đến mức này.

Ba trăm chiêu thức cực hạn! Chiêu thức cực hạn của Lục Nguyên tăng đến mức không hạn độ, đã là gấp mười lần cấp chủ văn minh bình thường, quá khủng khiếp đi.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng mắt sáng ngời nói:

- Không tệ, không tệ, Lục Nguyên, thật sự không tệ, không ngờ có ba trăm chiêu thức cực hạn, mạnh hơn lần trước một chút. Trận chiến này ta có thể đánh đã ghiền!

Mặc dù Lục Nguyên thi triển ra ba trăm chiêu thức cực hạn nhưng đối mặt hai mươi kỷ nguyên chủ vĩnh hằng là Thái Cổ chủ vĩnh hằng thì vẫn rơi vào thế yếu.

Ba chiêu!

Năm chiêu!

Mười chiêu!

Mười lăm chiêu!

Từng chiêu va chạm, mỗi chiêu đều là kinh thiên động địa.

Khi va chạm thì Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười to nói:

- Lục Nguyên, không tệ nhỉ, chẳng những tăng chiêu thức cực hạn lên ba trăm khiến người chấn kinh, ngay cả chất lượng pháp lực cũng cao như vậy. Vĩnh hằng mạnh của ngươi e rằng đã khoảng bảy, tám phần rồi đi? Ta đem vĩnh hằng chi môn phong ấn trong người, không có ta cho phép thì bất cứ ai đều không thể dùng vĩnh hằng chi môn tinh luyện pháp lực, vậy mà ngươi vẫn đem pháp lực bản thân biến mạnh như vậy, thật hiếm gặp. Đặc sắc, quá hấp dẫn rồi. Ngươi làm sao thực hiện được vậy? Toàn thân của ngươi đều là kỳ tích, tiếc rằng kỳ tích này hôm nay sắp bị ta đập nát.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng vừa thốt lời thì những chủ văn minh khác mới biết hóa ra Lục Nguyên đã đem vĩnh hằng mạnh lên tới bảy, tám phần, thật quá mạnh. Chủ văn minh bình thường chỉ khoảng hai, ba phần mà thôi, dù là chủ bất tử văn minh nhờ Thái Cổ chủ vĩnh hằng giúp đỡ chỉ đem vĩnh hằng mạnh tăng lên đến mức năm phần năm. Nhưng Lục Nguyên lại có vĩnh hằng mạnh bảy, tám phần mạnh mẽ, hắn làm sao thực hiện được? Hắn đúng là kỳ tích chi tử.

Hai mươi chiêu!

Ba mươi chiêu!

Đến đây thì Lục Nguyên không còn cách nào, vận đạo tự phân thân.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng giật mình, kêu lên:

- Ồ, ngươi còn có đạo tự phân thân nữa? Thật khiến ta ngoài ý muốn. Năm đó ta không thành công bắt được đạo tự phân thân, không ngờ rơi vào trong tay ngươi, ha ha ha ha, Lục Nguyên, ngươi cho ta quá nhiều vui mừng.

Công kích của gã như sấm chớp bão tố, người bên cạnh giật mình. Không ngờ Lục Nguyên còn có đạo tự chân thân nữa, quá thần kỳ, kỳ tích chi tử a!

Bốn mươi chiêu!

Năm mươi chiêu!

Lục Nguyên vẫn còn tiếp tục ngăn cản.

Vào giây phút này, tất cả chủ văn minh, phó chủ văn minh và người trong Vĩnh Hằng Thiên Cung đều giật mình, Lục Nguyên quá mạnh, đối mặt Thái Cổ chủ vĩnh hằng mà có thể đỡ nhiều chiêu thức như vậy. Năm đó Tổ Long cỡ bốn mươi chiêu đã thua chạy trốn rồi, bây giờ Thái Cổ chủ vĩnh hằng càng mạnh hơn xưa, thế mà Lục Nguyên vẫn chặn được chiêu thức.

Sáu mươi chiêu!

Bảy mươi chiêu!

Lục Nguyên vẫn còn tiếp tục ngăn cản.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười dài nói:

- Lục Nguyên à Lục Nguyên, không tệ không tệ nha. Bảy mươi chiêu, ngươi vẫn đỡ được, ngươi là người chặn được nhiều chiêu nhất từ khi ta trở thành Thái Cổ chủ vĩnh hằng. Năm đó chủ sát na văn minh chỉ hai mươi lăm chiêu đã thua, Tổ Long lợi hại hơn nhiều, đã cản được bốn mươi chiêu. Bây giờ ngươi đỡ được bảy mươi chiêu, không tệ lắm đâu, ngươi quá mạnh, cường đến khiến ta giật mình. Giết chết ngươi sẽ là trận chiến sảng khoái nhất vô số kỷ nguyên của ta. Có thể tưởng tượng sau này qua ba ngàn kỷ nguyên e rằng không thể sinh ra cg như ngươi được nữa.

- Nhưng mà ngươi cuối cùng vẫn phải chết thôi, hãy để ta hưởng thủ trận chiến mạnh mẽ cuối cùng này đi.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng đánh ra không chiêu nào yếu cả, mỗi một chiêu đều là tấn công mạnh nhất. Gã phải dùng lực lượng mạnh nhất chiến đấu vui sướng đầm đìa, bởi vì sau này dù qua ba ngàn kỷ nguyên thì e rằng không thể tìm thấy người mạnh bằng Lục Nguyên.

Lúc này Lục Nguyên đang tức điên lên!

Lục Nguyên không tức được sao? Trước khi chiến đấu hắn dốc hết thực lực, cái gì ba trăm chiêu thức cực hạn, cái gì lực lượng pháp lực tương đương bảy, tám phần vĩnh hằng mạnh, cái gì cửu đại thiết tắc, cái gì sáu phần vận mệnh thiết tắt, cái gì đạo tự phân thân, tất cả đều dốc túi hết nhưng dù có thế thì vẫn hoàn toàn ở và thế yếu, bị Thái Cổ chủ vĩnh hằng đè đầu đánh.

Trong đời lần đầu tiên điên tiết như vậy. Sau năm trăm năm tái xuất giang hồ lần đầu tiên khó chịu đến vậy.

Nhưng dù có tức ói máu cũng phải đánh.

Bởi vì mình nhất định phải chiến!

Vì bảo vệ bản thân, bảo vệ thân nhân, bảo vệ người yêu, bảo vệ bằng hữu, bảo vệ sư môn, bảo vệ thiên thiên vạn vạn ức ức người bị thái cổ vương triều chính sách độc tài khống chế, vì bảo vệ người trong thiên hạ, mình phải chiến đấu.

Tuyệt đối không thể thua!

Đây chính là niềm tin của mình.

Thái Cổ chủ vĩnh hằng ầm ầm tấn công, mỗi một đao đều là cuối cùng thiên địa bá đạo.

Gã rống lên:

- Lục Nguyên, ngươi đang bảo vệ người trong thiên hạ, tín niệm thủ hộ của rất cường đại, nhưng không có một ai thủ hộ ngươi cả.

Lục Nguyên cười lạnh, nói:

- Thái Cổ đầu trọc, ngươi muốn dao động tâm thần ta hả?

- Một mình anh dũng chiến đấu, còn dám mạnh miệng?

Thái Cổ chủ vĩnh hằng cười khẩy nói:

- Ngươi chính là đâm vào ngõ cụt, phía trước vực sâu, đi chết cho ta!

Gã lại đánh ra chiêu thức, là chiêu thứ bảy mươi mốt.

- Ai nói Lục Nguyên một mình anh dũng chiến đấu?

Phía đông vang lên một giọng nói, không biết từ khi nào hướng đó xuất hiện một người đàn ông trung niên tay áo phất phơ. Người đàn ông trung niên dường như đạo tận ảo diệu pháp thuật, đấy chính là chủ pháp cổ văn minh.

- Lục Nguyên tiến hành cuộc chiến cuối cùng, đương nhiên chúng ta sẽ không rảnh rỗi.

Một gã đàn ông lưng cõng hòm đứng đó, là chủ võ cổ văn minh mười tám kỷ nguyên.

- Nếu có khó khăn dĩ nhiên chúng ta cùng chia xẻ.

Thường Nga được chủ sát na văn minh truyền cong lực xuất hiện ở gốc tây nam. Nàng ngồi trên cây quế, nhẹ đung đưa đôi chân trắng nõn.

- Hừ, đều đến rồi hả.

Người đàn ông trung niên áo trắng như tuyết, ngạo khí như thiên kiếm khí như thiên chắp tay sau lưng đứng. Yến Thương Thiên đã đến, hơn nữa thực lực hiện giờ đã tới mười tám kỷ nguyên.

- Đương nhiên phải tính thêm ta nữa.

Đây là chủ phượng cổ văn minh mười tám kỷ nguyên. Phượng cổ văn minh chỉ đứng đó đã có khí thế mẫu nghi thiên địa.

- Chiến đấu kịch liệt như vậy nếu ta không đến thì nghe không lọt tai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.