Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 79: Chương 79: Phóng hỏa(thượng)




Phóng hỏa là một loại kỹ thuật, đây là lần đầu tiên mình đụng kỹ thuật thế này. Trong lòng Lục Nguyên vui vẻ lạ lùng.

………

Lúc này trong đám người có một người đàn ông đội mũ. Khuôn mặt người đàn ông ẩn dưới mũ chỉ lộ chòm râu dưới cằm, hiển nhiên tuổi tác không nhỏ, ít nhất khoảng ba mươi tuổi.

Người đàn ông đội mũ lầm bầm:

- Kiếm ý, không ngờ là kiếm ý. Ta là đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong Triêu Dương Phong chỉ mới sờ được lằn ranh kiếm ý không lâu, hơn nữa ta đã ba mươi ba tuổi, không ngờ Bắc phong Vân Đài Phong sẽ có một thanh niên tuổi trẻ vậy đã nắm giữ kiếm ý. Rốt cuộc ta là kiếm tông hay hắn là kiếm tông?

Người đàn ông đội mũ lẩm bẩm, hiển nhiên có chút buồn rầu.

Nghe lời gã tự nói thì chắc là đệ nhất đệ tử chân truyền Đông phong Triêu Dương Phong Thạch Triêu Dương, cũng là trong đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong Triêu Dương Phong số rất ít luyện thành kiếm pháp trấn phong Đông phong Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp.

Đông phong Triêu Dương Phong, kiếm pháp trấn phong là Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp.

Nam phong Lạc Nhạn Phong, kiếm pháp trấn phong là Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức.

Bắc phong Vân Đài Phong, kiếm pháp trấn phong là Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm.

Kiếm pháp trấn phong có huyền bí riêng.

Vân Vụ Cung.

Vân Long Điện.

Nơi này cho người ấn tượng là nghiêm túc, sâm nghiêm, yên lặng trang nghiêm.

Nơi này là chỗ Bắc phong cửu đại kiếm tiên xử lý chính sự. Vẫn là cái ao trước Vân Long Điện, trên ao một con chim vàng anh khẽ hót tăng thêm không khí rộn rã cho Vân Long Điện. Nơi khác đều là nghiêm túc, yên lặng, trang nghiêm.

Hộ vệ nơi này ai nấy xụ mặt, đứng thẳng tắp như cây thương.

Trong Vân Long Điện thường chỉ xuất hiện cửu đại tri danh kiếm tiên, như là Bắc phong lục kiếm tiên. Mấy ngày gần đây Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch thì lý do thân thể nên ít đến, Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi thì đến rất thường xuyên, bình thường chỉ là mấy người này.

Ngày hôm nay, trong Vân Long Điện đến khá nhiều người.

Ngồi có bảy vị cửu đại kiếm tiên…Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch, Quân Tử Kiếm Tiên Phương Nho, Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp, Viên Dung Kiếm Tiên Diệp Dương Dung, Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi. Bảy người này đều có mặt, không thiếu một ai. Bây giờ bảy vị tụ tập một chỗ không dễ dàng, đủ cả bảy vị cửu đại kiếm tiên.

Trừ bảy vị cửu đại kiếm tiên ra còn đứng đệ ngũ đệ tử chân truyền Tư Mã Bác, đệ lục đệ tử chân truyền Lục Nguyên, đệ cửu đệ tử chân truyền Diệp Phương, đệ thập đệ tử chân truyền đệ cửu đại trưởng lão trong thập đại đệ tử chân truyền. Đệ tử bình thường Tư Mã Hạo, đệ tử bình thường Tư Đồ Tả, đệ tử bình thường Tư Đồ Hữu. Đệ tử bình thường Tư Mã Ôn, đệ tử bình thường Tư Mã Viêm.

Trừ những người đó ra còn có bốn môn khách Hoa Sơn là Tấn Cầm Nhất, Ngụy Kỳ Nhị, Triệu Thư Tam, Hàn Họa Tứ.

Gió đang thét ngoài ngoài cung điện.

Cuồng phong rống gầm.

Yên tĩnh, đây là cảm giác đầu tiên trong Vân Long Điện hiện nay.

Tĩnh như chết.

Trong lặng ngắt như tờ, mắt Nguyên Nguyên Thượng Nhân nửa khép nửa mở. Độc Cô Diệp khóe môi treo nụ cười chẳng biết vì gì. Phương Nho sắc mặt không thay đổi nghiêm nghị. Diệp Dương Dung cười tủm tỉm, vĩnh viễn bộ dạng con buôn hòa khí phát tài. Lý Nguyên Bạch đôi mi trắng rũ xuống, mắt như nhắm. Tư Mã Trường Bạch mặt treo nụ cười nhạt. Sở Phi ngồi ở cuối cùng như không liên quan đến mình, mặt không biểu tình.

Bảy vị cửu đại kiếm tiên đều là hạng kinh nghiệm sóng gió.

Muốn từ trên mặt họ thấy ra suy nghĩ là đang nằm mơ!

Bảy người họ ai không khôn ngoan không thâm sâu.

Bảy người họ có cách nghĩ riêng, chỉ chính họ mới biết.

Đương nhiên kỳ thực bên trong ba người Phương Nho, Độc Cô Diệp, Sở Phi thực ra không nghĩ gì hết. Bởi vì ba người vừa nhận được tin, nói là đệ tử của tmt và đệ tử Lý Nguyên Bạch xảy ra xung đột, khẩn cấp phán xét trong Vân Long Điện cho nên mới vội vàng chạy tới.

Còn bốn người khác, Nguyên Nguyên Thượng Nhân là chủ một phong tất nhiên là biết. Lý Nguyên Bạch, Tư Mã Trường Bạch là sư phụ đương sự cũng biết. Diệp Dương Dung phụ trách tình báo nên phải biết.

Lại nói bây giờ Tư Mã Trường Bạch không chỉ bực thôi, là tức chết được.

Gã không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy. Lục Nguyên, hậu bối kiếm thuật không tệ lại gan to bằng trời, lúc Tư Mã kiếm quán dưới tay gã khai trương dám đến đá quán, đánh bại chủ tướng mười cửa Tư Mã kiếm quán, còn đốt Tư Mã kiếm quán thành tro bụi.

Thật to gan!

Tiểu tử hậu bối bình thường dám tập kích kiếm quán dưới tay mình, đúng là ăn gan hùm mật gấu mà!

Tư Mã Trường Bạch trước nay là người rất bá đạo, nhìn từ danh hiệu của gã thì biết. Đại Nhật Kiếm Tiên, kiếm như mặt trời ban trưa, mặt trời trên cao che giấu tất cả, che chắn mọi thứ. Kiếm của gã bá đạo, công pháp của gã bá đạo, con người gã càng bá đạo, nói mục tiêu cả gã khá lớn.

Mục tiêu của gã là làm chủ Bắc phong, nhận vị trí của Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Theo gã thấy thì Nguyên Nguyên Thượng Nhân đã già rồi, không dùng được, quá bảo thủ, nên là gã tuổi trẻ, bá khí nhận chủ Bắc phong mới là lẽ phải, xem đem Bắc phong đi đến huy hoàng.

Gã bá đạo với Lục Nguyên thể hiện ở chỗ gã luôn cho rằng mình có thể đoạt vị trí đệ tử chân truyền của Lục Nguyên, có thể phái Tây Châu tam cự kiếm đi ám sát hắn. Dù sao điều gaxc làm là đương nhiên, Lục Nguyên dám phản kích gã, dám chủ động tập kích kiếm quán dưới tay gã thì không được.

Cho nên trong lòng gã cực kỳ giận dữ.

Tiểu tử này lại dám không sợ mình, còn chủ động tập kích thế lực dưới tay mình.

Tư Mã Trường Bạch thầm giận trong bụng, cũng cảm giác thuộc hạ toàn đám vô dụng. Lần này thuộc hạ gã có hơn mười người đi kiếm quán, trong đó có đệ tử chân truyền Tư Mã Bác, có thân phận môn khách như cầm kỳ thư họa, kết quả đụng phải Lục Nguyên đều thua.

Thật vô dụng!

Tiểu bối Lục Nguyên đúng là có chút bản lĩnh, kiếm thuật không tệ, nhưng chỉ vẻn vẹn là thế thôi.

Diệp Dương Dung bỗng cười nói:

- Lục Nguyên, thực lực của ngươi không tệ, một người đấu với cầm kỳ thư họa mà thắng được.

Bình thường Diệp Dương Dung là lão già dễ ở chung, việc không liên quan mình đứng xa nhìn. Nhưng bây giờ chuyện liên quan đến Diệp Viên của gã cũng bị cuốn vào trong, cho nên Diệp Dương Dung chỉ có thể bước chân vào.

Diệp Dương Dung nói xong, Độc Cô Diệp, Phương Nho, Sở Phi chưa biết nội tình bên trong đều kinh ngạc. Họ chưa biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đang muốn nghe kể thì Diệp Dương Dung bỗng nhưng thốt lời, tiểu tử Lục Nguyên lại dám một mình đấu bốn người cầm kỳ thư họa.

Hơn nữa còn đấu thắng.

Thật là một tiểu bối khiến người giật mình. Nếu nói trước đó Lục Nguyên đấu với Tây Châu tam cự kiếm mọi người còn cho rằng Lục Nguyên và đệ thập đại đại đệ tử Vân Dật, nhị đệ tử Vân Bình ai mạnh ai yếu thì bây giờ khẳng định Lục Nguyên tên lười này càng cường chút.

Độc Cô Diệp cười cười nói:

- Kêu chúng ta nói chưa kể gì hết đã trực tiếp nói vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Cũng tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.