Hoang Chi Tử cũng nghĩ tới điều này, nhìn Pháp Thánh Đế Tử rồi lại liếc Lục Nguyên, nói:
- Không sai, ở trong này dùng pháp lực của ta thì đúng là sẽ dẫn đến
không gian thác loạn, dù sao đằng trước Văn Minh Thánh Địa không gian
không mấy ổn định. Nhưng ta muốn giết ngươi là sẽ giết, không dùng pháp
lực vẫn có thể giết ngươi!
Chớp mắt trên đầu Hoang Chi Tử xuất hiện một hồng hoang đấu lang vô
cùng to lớn. Đấu lang là một loại hồng hoang phẩm, kích cỡ lớn hơn sói
bình thường gấp mười lần. So với quái thụ hồng hoang khác chắc là sẽ rất yếu nhưng sự thật là hồng hoang đấu lang khá mạnh. Hồng hoang đấu lang
không dựa vào cái gì khác, chỉ bằng vào trực giác cực kỳ nhạy bén, tốc
độ nhanh như tia chớp, nanh vuốt sắc bén, có vẻ áp chế hồng hoang sinh
vật khác một bậc.
Không ngờ Hoang Chi Tử lấy ra một hồng hoang đấu lang. Hồng hoang đấu lang chẳng phải cũng cần dùng pháp lực công kích sao? Gã không sợ dẫn
đến không gian bất ổn à? Không đúng, chờ đã! Hồng hoang đấu lang của
Hoang Chi Tử không phải thật thể mà do ý thức biến thành, thần hồn tụ
hội, tức là nói Hoang Chi Tử muốn bằng vào thần hồn giết chết Lục
Nguyên.
Lực lượng thần hồn là loại lực lượng khác với pháp lực.
Pháp lực dễ dàng dẫn đến không gian thác loạn mà lực lượng thần hồn thì không.
Lực lượng thần hồn của người bình thường muốn giết một người thiên tôn cảnh đương nhiên không đủ.
Nhưng Hoang Chi Tử thì khác.
Lực lượng thần hồn của gã ở trên không trung ngưng tụ ra một hồng
hoang đấu lang, đấu lang sinh động như thật, nếu không nhìn kỹ sẽ không
phát hiện ra nó là do ý thứ biến thành. Không ngờ có thể dùng ý thức
ngưng tụ đến mức này, loại hồng hoang đấu lang hung ác, không khí biến
đổi, mọi người cảm giác lực lượng thần hồn có thể đem thần hồn người gần thế giới cảnh thất tầng hoàn toàn xé rách.
Vậy thì cho dù thân thể không bị tổn thương nhưng thần hồn hoàn toàn bị nuốt là triệt để chết.
Hoang Chi Tử có thể đem thần hồn làm đến mức này. Người có mặt đa số
không ai làm được, chỉ có thể nói thần hồn của Hoang Chi Tử độc bộ một
phương.
Đợi đã, mới rồi chỉ là bắt đầu thôi.
Lập tức xung quanh Hoang Chi Tử xuất hiện từng con quái thú hồng
hoang. Quái vật hồng hoang thứ hai là Ác Ma Đại Xà, nó có hình ba đầu,
phun ra khói độc các màu, là độc trong độc, quái trong quái.
Con thứ ba xuất hiện là Atula Xà Cảnh Long, ở trong quái thú hồng
hoang được gọi là xưng hùng về tốc độ, cũng bị thần hồn Hoang Chi Tử
ngưng tụ ra.
Con thứ tư xuất hiện là voi to có lông. Loại voi to này ở trong sinh
vật hồng hoang xem như mạnh nhất, thân thể cứng rắn vô cùng to lớn, so
với sinh linh khác thì lớn hơn rất nhiều, chân nhẹ giẫm là đủ nghiền nát sinh linh khác.
Quái thú thứ năm hiện ra là thủy tổ hồng hoang long hổ. Đây là long
thủy tổ, hổ thủy tổ, cùng với kết hợp uy lực hồng hoang thần long và
hồng hoang thần hổ với nhau.
Quái thú thứ hai mươi mốt xuất hiện tên gọi Thiên Xà, có thân thể vô cùng khổng lồ và có một ngàn cái thân hình.
Quái thú thứ xuất hiện tên gọi Quỷ Long Mã, là hấp thu vô tận hồng
hoang quỷ khí hóa thành long và ma thủy tổ sinh linh hồng hoang.
Quái thú thứ bảy mươi hai xuất hiện, là một con chim khổng lồ tràn
đầy góc cạnh. Con chim khổng lồ này tên gọi Vạn Trảm Điều, tuy thời phát ra trảm khí vô cùng sắc bén.
- Bảy mươi hai con, cái gì, tới bảy mươi hai con!
- Trời ạ, dùng thần hồn ngưng tụ một sinh linh như vậy chúng ta đã
khó làm được, thế mà Hoang Chi Tử có thể ngưng tụ ra bảy mươi hai con.
- Đây chắc là sử dụng pháp bảo thái cổ văn minh Hồng Hoang Thần Hồn
Tụ Linh Tháp. Nhưng dù có pháp bảo này thì một hơi gọi ra bảy mươi hai
con thần hồn hồng hoang sinh linh cũng là việc rất khủng bố.
- Thần hồn của Hoang Chi Tử sao cường đại quá vậy.
- Bảy mươi hai con đấy! Hồng hoang sinh linh như vậy chỉ cần một con đã dễ dàng xé nát thần hồn một thế giới cảnh thất tầng.
- Bảy mươi hai con xuất hiện, trong một vạn năm ngàn người này có thể chặn được chắc không ai đâu.
- Loại so đấu thần hồn này là nguy hiểm nhất, kém hơn đối phương một chút là thần hồn sẽ bị ăn ngay.
- Pháp Thánh Đế Tử muốn giúp đỡ nhưng bất đắc dĩ giúp không được.
Không ngờ Hoang Chi Tử không dùng pháp lực, chỉ bằng thần hồn đã đủ giết chết Lục Nguyên.
- Nếu Pháp Thánh Đế Tử còn muốn trợ giúp thì e rằng cuốn cả thần hồn bản thân vào, sẽ bị Hoang Chi Tử giết luôn.
- Hoang Chi Tử quá đáng sợ.
Bảy mươi hai con hồng hoang sinh linh thần hồn tụ tập hóa thành từng
đợt thần hồn công kích cực kỳ sắc bén. Bảy mươi hai con hồng hoang sinh
linh thần hồn tụ tập dù là con nào đều có lực lượng đáng sợ khủng khiếp
vô cùng. Dù là ai đều không tin chắc có thể chặn được, bao gồm Pháp
Thánh Đế Tử, Khổng Ni, Khổng Minh Đức toàn là nửa bước văn minh cảnh.
Thậm chí rất nhiều người khi ngờ bị cuốn vào trong thần hồn công kích
bản thân sẽ bị hủy diệt.
- Đây là thần hồn công kích vô tận ngân hà!
Đây là thần hồn công kích hùng dũng thiên hà!
Đây gần như là thần hồn công kích manh mẽ nhất dưới văn minh cảnh!
Dưới văn minh cảnh bất cứ ai muốn lần thứ hai đánh ra thần hồn công kích đẳng cấp cỡ này e rằng không thể. Đối mặt thần hồn công kích như vậy,
mỗi người có mặt chỉ cảm thấy người lạnh như băng. Hoang Chi Tử có thần
hồn công kích thế này, bao nhiêu người chặn được gã đây?
Còn Lục Nguyên thì đương nhiên là chỉ có con đường chết.
Chính lúc thần hồn công kích của Hồng Hoang Thần Hồn Tụ Linh Tháp sắp đsanh vào người Lục Nguyên thì đỉnh đầu hắn hiện ra một luồng sáng
trắng. Ánh sáng trắng tựa như đoàn lửa trắng, ôn hòa mà thuần chính.
Thần hồn phòng thủ thế này mà muốn ngăn thần hồn công kích mãnh liệt như vô tận của Hoang Chi Tử? Thật buồn cười.
Năm thần hồn quái thú hồng hoang mạnh đụng vào màn sáng trắng của Lục Nguyên, thế mà ánh sáng trắng đó không bị đánh tan tác.
Mười lăm thần hồn quái thú hồng hoang thần hồn công kích mạnh đụng
vào màn sáng trắng của Lục Nguyên. A, ánh sáng trắng vẫn không tan tác,
ánh sáng trắng thần hồn của Lục Nguyên không thể xem thường.
Hoang Chi Tử hừ lạnh, ba mươi lăm thần hồn quái thú hồng hoang vọt
tới, nhưng màn sáng trắng vẫn không bị đánh tan. Lúc này thì Hoang Chi
Tử mới ồ lên.
Hiện giờ Hoang Chi Tử không chút khách sáo, khoảnh khắc lấy ra bảy
mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang vọt hướng Lục Nguyên. Đỉnh đầu hắn ánh sáng trắng thần hồn rung lên nhưng chỉ là rung một cái mà thôi.
Chặn được!
Không ngờ chặn được!
Vài thần hồn quái thú hồng hoang công kích có thể khiến một thế giới cảnh thất tầng thần hồn chết đi.
Bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang tập thể tấn công, không ai có tự tin chặn được, đều vì công kích của Hoang Chi Tử mà tim đập
nhanh. Nhưng bây giờ Lục Nguyên chặn lại được. Sao có thể! Lục Nguyên
làm sao làm được vậy! Sao hắn có thể làm được điều này chứ!
Thật ra mới bắt đầu Lục Nguyên đối diện bảy mươi hai con thần hồn
quái thú hồng hoang cũng phát hiện dù thần hồn của mình gấp mấy lần
người khác nhưng không chống đỡ được công kích như vậy.
Rồi hắn chợt nghĩ lại, hắn có ban đầu văn tự chính tự, chính tự có
thể tiêu trừ tà ma, thủ bản tâm, bảo vệ thần hồn của mình, sau này không sợ các loại tâm ma công kích. Tâm ma công kích nói trắng ra là công
kích thần hồn, mà Hoang Chi Tử muốn thần hồn công kích mình thì sao
không lấy ban đầu văn tự chính tự bảo vệ bản tâm? Đương nhiên chính tự
không thể lộ ra ngoài được, vậy nên lấy ra thần hồn và dùng chính tự bảo vệ hóa thành một đoàn sáng trắng. Mặt ngoài đoàn sáng trắng không mạnh
nhưng thần hồn của Lục Nguyên cường đại, thêm vào ban đầu văn tự chính
tự mạnh nhất mặt này, Hoang Chi Tử có thể đánh vỡ phòng ngự thần hồn thế này mới là lạ.
Vậy nên ánh sáng thần hồn trắng mặt ngoài ôn hòa yếu ớt chứ thật là tường đồng vách sắt.
Lục Nguyên vững bụng.