Hoang Chi Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Vô dụng thôi, khoảng cách gần như vậy, ngươi còn nắm kiếm bị ta rút đi, không kịp thời buông tay thả kiếm, nay ngươi không kịp lùi lại rồi.
Ngươi chỉ có nước bị ta hút sạch pháp lực toàn thân, trở thành phế nhân. Ta sẽ không giết chết ngươi, ta sẽ nhốt ngươi để ngươi thấy ta leo lên
cảnh giới chủ văn minh như thế nào, ha ha ha ha, ha ha ha ha!
Bây giờ Hoang Chi Tử rất là sảng khoái, sao gã không sướng cho được? Vốn là yếu thế nhưng lần này lại hoàn toàn lật ngược, hút đi pháp lực của Lục
Nguyên, đối thủ cũ này phế chắc rồi. Gã thì có thể vượt qua Cổ Thủy, có
khả năng lệp tức leo lên văn minh cảnh.
Lục Nguyên là vô tướng thôn phệ quyết, có thể hấp thu văn tự.
Hoang Chi Tử là thôn thiên phệ địa quyết, có thể hút đi pháp lực. Tương đối
thì công pháp của Hoang Chi Tử bá đạo hơn của Lục Nguyên.
Công pháp hai người rất gần nhau, xem như trời sinh là kẻ thù không đội trời chung.
Lục Nguyên nhìn Hoang Chi Tử ra vẻ cực kỳ đắc ý, nói:
- Ngươi thật sự cho rằng sẽ thắng ư? Vô tướng thôn phệ quyết, lên!
Lục Nguyên quát dài, vận vô tướng thôn phệ quyết. Khi đó tổ long truyền nửa bước cuối vô tướng thôn phệ quyết cho hắn có nói rằng nửa bộ sau có sức hấp dẫn rất lớn với thôn tự.
Bây giờ hãy xem vô tướng thôn phệ quyết của mình có thể đạp trên thôn thiên phệ địa quyết được không.
Vô tướng thôn phệ quyết vạn dụng, chớp mắt vô số ánh sáng chói lòa.
Thôn tự của Hoang Chi Tử muốn di chuyển hướng Lục Nguyên.
Đương nhiên Hoang Chi Tử không thể để thôn tự rơi vào tay Lục Nguyên, gã tràn đầy kinh sợ, Lục Nguyên lại có thể có thần dị như vậy. Gã tạm thời
không lo hấp thu pháp lực của Lục Nguyên mà lo dùng thôn thiên phệ địa
quyết lôi kéo thôn tự, Lục Nguyên cũng sử dụng vô tướng thôn phệ quyết
lôi kéo thôn tự.
Hai người ở trạng thái giằng co.
Sau lưng Lục Nguyên dường như dần hiện ra bóng dáng một con rồng, kéo vô tướng
thôn phệ quyết đến cực hạn. Bóng rồng này không phải văn minh chi long,
chỉ xem hơi thở mặc dù hình dạng mờ ảo nhưng cảm giác như bao tùm trên
văn minh.
Sau lưng Hoang Chi Tử cũng dần hiện hóa ra bóng đạo cổ
văn minh. Mônt thôn thiên phệ địa quyết này không phải từ chủ thái cổ
văn minh mà là Hoang Chi Tử có cơ duyên khác đạt được kỳ công.
Giằng co vẫn đang tiếp tục.
*Bùm!*
Một tiếng nổ vang, thôn tự hoàn toàn bị thu vào vô tướng thôn phệ quyết của Lục Nguyên. Vô tướng thôn phệ quyết hấp thu thôn tự tỏa ra ánh sáng
càng chói lòa, đã đến cảnh giới có thể nuốt càng nhiều văn tự, bây giờ
dù là sơ cấp văn tự cũng sẽ bị vô tướng thôn phệ quyết nuốt sạch.
Hoang Chi Tử biến sắc mặt, gã không ngờ rằng chẳng thể cướp lại ban đầu văn tự với Lục Nguyên, hé miệng hộc ngụm máu.
Bây giờ Hoang Chi Tử chịu hai kiếm của Lục Nguyên cộng thêm mới đầu bị đòn
phản kích sắp chết của Côn Bằng Vương, gã bị ba vết thương cực kỳ nặng,
khiến sức chiến đấu vốn không kém gì Lục Nguyên nhưng bây giờ tuyệt đối
không là địch thủ của hắn.
Ngay cả thôn tự cũng bị hấp thu, Hoang Chi Tử biến sắc mặt.
Gã quát to:
- Lục Nguyên, ta liều mạng với ngươi!
Chỉ thấy gã rống lên, tay lấy ra một báu vật quý giá.
Hiện tại pháp lực của gã không còn nhiều, chịu trọng thương thêm vào thiên
mệnh thần kích không đánh lại Lục Nguyên, Hoang Chi Tử bình thường chiến đấu chưa bao giờ dùng pháp bảo nhưng điều đó không có nghĩa là gã không có. Ví dụ bây giờ gã lấy ra là một pháp bảo, còn không phải vật bình
thường mà là tiên thiên linh bảo.
Cái gọi là tiên thiên linh bảo!
Không phải vật bình thường.
Trong cõi trời đất pháp bảo nhất cấp mạnh nhất tức là tiên thiên linh bảo.
Cái gọi là tiên thiên linh bảo chính là tự nhiên ín hra, mỗi kỷ nguyên mởi lập thì hóa ra một ít tiên thiên linh bảo. Nguồn: http://truyenyy.com
Trong tiên thiên linh bảo có chia ra mạnh yếu.
Cường giả như kỷ nguyên tiên thiên linh bảo mỗi một cái đầu có uy lực vô
cùng, bất giác trời long đất lở. Lấy tiên cổ văn minh làm đại biểu,
trong tiên cổ văn minh kỷ nguyên tiên thiên linh bảo chỉ có một cái đó
là tạo hóa ngọc điệp.
Cấp giữa thì như Bàn Cổ Phiên, Thái Cực Đồ vân vân của tiên cổ văn minh, đây là cấp bậc tiên thiên linh bảo này.
Còn có một số tiên thiên linh bảo hạ cấp, ví dụ như cái Hoang Chi Tử phóng
ra là tiên thiên linh bảo hạ cấp, không bằng Bàn Cổ Phiên, Thái Cực Đồ
nhưng uy lực cũng khá lớn.
- Tiên thiên linh bảo!
Từ xa
cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng hạng ba Mặc Sĩ Tịch Mịch đứng xem miệng lưỡi khô khốc. Gã không ngờ Hoang Chi Tử có tiên thiên linh bảo, là tiên
thiên linh bảo đấy nhé! Cấp bậc cao nhất trong tất cả pháp bảo. Mặc Sĩ
Tịch Mịch làm hạng ba Thiên Bảng lâu như vậy coi như là cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng siêu cấp, nhưng không có một cái tiên thiên linh bảo nào,
chỉ Cổ Thủy xếp hạng nhất mới có. Cổ Thủy và những người trong Thiên
Bảng khác hoàn toàn không giống nhau, thế nên mới có một tiên thiên linh bảo.
Không bao giờ ngờ nổi Hoang Chi Tử lại lấy ra một tiên thiên linh bảo.
Rốt cuộc là tiên thiên linh bảo như thế nào?
Xếp hạng năm Vô Ảnh Nhân Phương Truy Thủ cũng nuốt nước bọt khan, không ngờ Hoang Chi Tử có tiên thiên linh bảo!
Cái này!
Mới bắt đầu thì Mặc Sĩ Tịch Mịch, Phương Truy Thủ tới thấy thực lực của Lục Nguyên và Hoang Chi Tử đã bao trùm trên Côn Bằng Vương thì giật mình,
rồi phát hiện Lục Nguyên đấu với Hoang Chi Tử thế mà Lục Nguyên chiếm ưu thế, Hoang Chi Tử yếu thế thì càng giật mình hơn.
Theo chiến đấu tiếp tục, Lục Nguyên sắp lấy được chiến thắng nhưng bây giờ Hoang Chi
Tử lấy ra tiên thiên linh bảo vậy thì chưa chắc.
Bảo khí odds ngày càng thịnh.
Cuối cùng mọi người cũng thấy đó là loại tiên thiên linh bảo gì.
Đó là một chiến xa to cỡ trăm trượng do một trăm bánh xe thúc đẩy. Một
trăm bánh xe, mỗi một cái bánh xe đều có ảo diệu vô cùng, dường như đại
biểu con số thiên đạo. Một trăm bánh xe mỗi bên năm mươi cái ứng đối,
sâu sắc thiên địa âm dương đạo. Trên chiến xa có một mũi thương cực kỳ
sắc bén, mũi thương đó không có bất cứ huyền ảo gì, chỉ có hai chữ thôi, sắc bén!
Mũi thương dường như có thể đâm phá vạn cổ rạch khung
trời, chấn thước thiên thiên vạn vạn năm. Bên cạnh mũi thương còn có đao phong! Kích phong! Vân vân và vân, rồi còn cung tiễn chi phong.
Mỗi một thanh đều vô cùng hung!
Những thứ này có ít nhất mấy chục vạn thanh!
Vô lượng chi hung!
Vô lượng chi tàn!
Vô lượng chi diệt!
Đây là… Hồng hoang chiến xa!
Hồng hoang chiến xa! Không ngờ là hồng hoang chiến xa!
Cái này là hồng hoang chiến xa! Có rất nhiều thần thoại về nó, đồn rằng chủ tái cổ kỷ nguyên khi kỷ nguyên sinh diệt thì sinh ra, y sinh ra liền
vâng chịu khí vận thiên địa, và có một chiếc hồng hoang chiến xa vào
trong tay y, trong hồng hoang chiến xa có một chữ chiến.
Ban đầu văn tự chiến tự.
Ban đầu văn tự có chia mạnh yếu.
Chiến tự ở trong ban đầu văn tự tuyệt đối có thể xếp vào năm hàng đầu.
Mặc dù không bằng đạo tự nhưng cũng là văn tự khá là khủng bố uy chấn thái cổ kỷ nguyên.
Hiển nhiên, chiến tự so với tiên thiên linh bảo hồng hoang chiến xa càng quý giá hơn rất nhiều, chủ thái cổ văn minh cưỡi hồng hoang chiến xa tay
cầm chiến tự giết vào trong văn tự môn được đến càng nhiều ích lợi, khi
đó nổi tiếng một thời, tung hoành kỷ nguyên này. Trừ có mấy chủ văn minh cổ lão ra thì cấp văn minh khác không khiến chủ thái cổ văn minh để vào mắt.
Mọi người không ngờ rằng chủ thái cổ văn minh sẽ đem tiên
thiên linh bảo hồng hoang chiến xa cho Hoang Chi Tử. Đương nhiên sự thật là lấy tu vi hiện nay của chủ thái cổ văn minh có giữ hồng hoang chiến
xa cũng không ba nhiêu tác dụng nên có truyền đi thì cũng dễ hiểu. Nhưng dù là vậy thì khi Hoang Chi Tử lấy ra tiên thiên linh bảo hồng hoang
chiến xa vẫn khiến mọi người giật mình.
Hoang Chi Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, vốn ta chưa bao giờ sử dụng tiên thiên linh bảo, ngươi thật may mắn là đối tượng đầu tiên sau nhiều năm hồng hoang chiến xa ra tay. Ngươi sẽ bị hồng hoang chiến xa đè bẹp, hồng hoang chiến xa là có thể
đè ép vạn cổ. Tác dụng diệu kỳ của tiên thiên linh bảo đâu phải kẻ như
ngươi có thể đối phó chứ, đi chết đi!