- Địa bàn của ta do ta làm chủ, cho nên tại đây chỉ có thể cùng nó
đấu vị, phải thắng năm vị chua, ngọt, đắng, cay, mặn thắng nó, và phải
thắng về năm vị hợp nhất nữa.
- Nhưng muốn thắng nó về năm vị thì nói dễ hơn làm.
Lục Nguyên nghe Phong Minh Ý nói vậy trầm ngâm, suy nghĩ một chút hắn hỏi:
- Ngươi có cách gì không?
- Phong chi văn minh chúng ta từng có một vị tiền bối tên gọi Phong
Thiên Âm năm đó từng xông Văn Minh Thánh Địa, kết quả ở khoang miệng
đụng phải Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, cũng bị kéo xuống dưới. Nhưng vị tiền
bối này lúc ấy thực lực khá mạnh, có pháp bảo trong tay nên cực kỳ nguy
hiểm trong quá trình kéo xuống trốn khỏi móng vuốt của Hỗn Độn Ma Thiệt
Chủ. Nhưng sau khi trở lại mỗi lần nghĩ đến điều này tiền bối đều thầm
sợ hãi, cảm thấy Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ rất đáng sợ, nên tập trung nghiên
cứu cách đối phó với Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, sáng tạo ra toan chi phong
luân, điềm chi phong luân, khổ chi phong luân, lạt chi phong luân, cùng
với hàm chi phong luân. Nhưng tiền bối Phong Thiên Âm vẫn không thể hợp
nhất năm phong luân lại, chiêu thức ngũ vị hợp nhất, không thể nào đối
kháng cùng Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Phong Minh Ý nói:
- Lúc đó ta có thử học, nhưng chỉ học toan chi phong luân mà đã mất
một trăm năm. Toan chi phong luân cần hiểu về chua, không phải chiêu
thức bình thường, mặt sau muốn hợp nhất năm vì là không thể. Đối mặt Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ vẫn vô dụng, và xác suất đụng phải nó rất thấp nên ta
không học tiếp.
- Vậy ngươi dạy toan chi phong luân cho ta đi.
.............
Trong lúc Phong Minh Ý, Lục Nguyên, Hoành Trảm nói chuyện thì ngũ vị
không ngừng xâm nhập ba người, họ cảm giác mình không ngừng bị Hỗn Độn
Ma Thiệt Chủ luyện hóa.
Phong Minh Ý cảm giác cái chết không ngừng tới gần, cho nên không hề
giữ lại. Mặc dù gã không tin vào Lục Nguyên nhưng coi như ngựa chết chữa thành ngựa sống vậy.
- Toan chi phong luân!
Tay gã chuyển, không trung xuất hiện một phong luân, phong luân không ngừng xoay chuyển hóa thành chiêu toan chi phong luân.
Lục Nguyên nói:
- Làm lại một lần.
Phong Minh Ý nghĩ ra dù có một trăm lần cũng vô dụng thôi, mình học
chiêu toan chi phong luân mất một trăm năm, nhưng nhìn biểu tình nghiêm
túc của Lục Nguyên gã đành lại dùng một lần. Gã dùng xong Lục Nguyên vẫn nghiêm túc nói.
- Làm lần nữa đi.
Phong Minh Ý cảm thấy rất là quái dị, làm một ngàn lần hữu dụng
không? Làm một vạn lần hữu dụng không? Năm đó mình học chiêu này mất một trăm năm vì nó quái quái lạ, không phải chiêu thức bình thường có thể
so sánh, gã thật sự không tin Lục Nguyên nhanh như vậy học được.
- Chiêu thức thật là quái, lại một lần nữa, cảm giác thiếu chút.
Lục Nguyên liên tục quát mấy lần, Phong Minh Ý nghe Lục Nguyên cứ nói chỉ kém một chút thì thấy không thể nào, nhưng chẳng biết tại sao ma
xui quỷ khiến gã liên tục thi triển chiêu thức này đến mười hai lần.
Đương nhiên cuối cùng có lẽ vì trong hoàn cảnh chết chắc cộng thêm bị
ngũ vị không ngừng trùng kích.
Không sai, là mười hai lần.
Phong Minh Ý dùng xong lần thứ mười hai thì Lục Nguyên ngồi xếp bằng suy tư.
Hắn bỗng mở mắt ra, nói:
- Thành!
Lục Nguyên xoay tay, Dưỡng Ngô tiên kiếm rút ra ở không trung đâm một kiếm. Một kiếm này đâm ra, dường như là toan nhất kiếm, loại cảm giác
vô cùng quen thuộc dâng lên trong lòng Phong Minh Ý.
Phong Minh Ý trợn tròn mặt hỏi:
- Ngươi luyện thành chiêu này?
Gã cảm giác rõ ràng lần này tuy không phải toan chi phong luân mà là
toan chi phong kiếm, nói đơn giản là chiêu thức bị sửa luân hóa thành
kiếm.
Không, không chỉ là như vậy, thức này rõ ràng mạnh hơn toan chi phong luân ban đầu, dường như bị cải tạo lại đem chiêu thức ban đầu biến càng cường.
Đây là sao!
Chiêu toan chi phong luân mình luyện một trăm năm mà Lục Nguyên chỉ nhìn mình dùng mười hai lần đã làm được.
Điều này sao có thể!
- Thức này của ngươi thật là chiêu thức cực kỳ quái dị.
Lục Nguyên nói:
- Không ngờ phải xem mười hai lần mới biết, kiếm khí bình thường ta chỉ cần nhìn, ba, bốn lần là học được.
Nghe lời Lục Nguyên nói làm Phong Minh Ý, Hoành Trảm đều trợn mắt há hốc mồm. Lục Nguyên nói cái gì đó?
Nhìn chiêu thức bình thường ba, bốn lần là học được?
Sao có thể? Trước giờ chưa từng nghe nói điều này.
Nhưng cố tình mới nãy Lục Nguyên cứng rắn làm được. Cường chiêu toan
chi phong luân mà chỉ nhìn mười hai lần đã học được, có nó làm nền móng
thì không ai dám nói Lục Nguyên thổi phồng nữa, chuyện này thật sự xảy
ra. Phong Minh Ý thầm nhủ. Thiên phú thật mạnh, nó là sao vậy? Nếu hắn
có thể sống tiếp thì phong chi văn minh nhất định phải dùng hết sức lôi
kéo Lục Nguyên, có ích lợi rất lớn cho phong chi văn minh.
Chuyện này nói thẳng ra cũng đơn giản, Lục Nguyên có sáng tạo ra Vạn
Vật Sâm La Kiếm Đạo thôi, chỉ cần là chiêu thức thì không trốn khỏi tác
dụng của kiếm đạo này. Chiêu thức kiếm hệ nhìn một lần là biết, chiêu
thức khác thì phải nhìn ba, bốn lần. Chiêu thức quái lạ giống toan chi
phong luân thì xem mười hai lần mới học được đúng là làm Lục Nguyên giật ma khíinhf.
Học toan chi phong luân hóa thành phong chi toan kiếm, Lục Nguyên đã nghĩ ra cách đối phó Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
Cách này không khó, mình luyện thành phong chi toan kiếm lại luyện
bốn kiếm khác, đem bốn kiếm hợp nhất, hóa thành ngũ kiếm ngũ vị, thắng
Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ là được. Đây không phải cách gì khó khăn, vài kỷ
nguyên chưa từng có ai đánh bại Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì hãy để mình
thực hiện điều này.
Báu vật vô giá Hỗn Độn Thiệt Tinh cũng để mình lấy đi.
Lục Nguyên đã luyện phong chi toan kiếm.
Chỉ nhìn Phong Minh Ý dùng mười hai lần là học xong chiêu thức, tóc độ khiến người kinh sợ.
Phong Minh Ý cười khổ nói:
- Ngươi luyện phong chi toan kiếm nhanh như vậy cũng vô dụng, mấy cái khác như phong chi điềm luân, phong chi khổ luân, phong chi lạt luân,
phong chi hàm luân ta không học được, cũng không thể cho ngươi học.
- Vậy sao?
Lục Nguyên chìm trong suy tư, nói:
- Cái này cũng không có gì.
Lục Nguyên lấy ra Dưỡng Ngô tiên kiếm, phi kiếm xoay chuyển, mặc dù
hắn bị Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ giam cầm nhưng phi kiếm có thể di chuyển.
Hắn khống chế Dưỡng Ngô tiên kiếm dán sát một điềm chi ma thiệt, cảm
nhận hơi thở của nó. Hắn dựa theo hơi thở điềm chi ma thiệt và phong chi toan kiếm muôn sáng tạo ra phong chi điềm kiếm.
Lục Nguyên khống chế, Phong Minh Ý và Hoành Trảm không biết hắn định làm cái gì.
Lục Nguyên không giải thích, thân thể cảm nhận ngũ vị xâm nhập, cực kỳ khó chịu.
Thật ra nếu là độc hay tà khí đều có thể dùng dụng thanh thánh kiếm
đạo và ban đầu văn tự chính tự phá giải. Nhưng ngũ vị một là không phải
độc, hai là chẳng phải hơi thở tà ma. Ngũ vị là vị mà bản thân thiên địa có được, là chính thống thật sự, một không tính là độc, hai không tính
là hơi thở tà ma, cho nên Lục Nguyên mới chịu bó tay, phải nhẫn nhịn ngũ vị xâm nhập. Nhưng khi Lục Nguyên luyện kiếm thì hắn sẽ chìm đắm vào
đó.