Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 95: Chương 95: Tử Vân tiên nhưỡng(thượng)




Tiếng kiếm trầm thấp rơi vào tai. Trong phút chốc Lý Nguyên Bạch ngơ ngác nhìn thanh linh kiếm từng cùng mình tung hoành trong trời đất, như đang suy nghĩ cái gì, ngây ra như phỗng.

Thật lâu sâu ông mới tỉnh táo lại.

Lúc này bầu trời ngoài khung cửa đã dần sáng.

Mình đang từ từ già cả, tuổi thọ không còn bao nhiêu, đệ tử có thể giống như bây giờ, giờ dần sáng, sau này sáng tỏ, cuối cùng như mặt trời ban trưa. Nếu có thể như vậy thì mình có thể yên tâm đi. Tuy biết bây giờ đệ tử mình thể hiện ra tài năng, coi như mình qua đời thì Nguyên Nguyên sư huynh sẽ chăm sóc thay, nhưng vẫn rất lo lắng.

Làm trưởng bối không thể không lo âu.

…………

Rốt cuộc sắp uống núi. Ở trên núi đã lâu, xuống núi đi dạo cũng không tệ.

Đây là suy nghĩ của Lục Nguyên.

Nhưng khi xuống núi có vài chuyện cần hoàn thành, việc chủ yếu nhất là đi chỗ Diệp Viên, trộm mấy bình tử vân tiên nhưỡng gần đây gã mới lấy được. Tử vân tiên nhưỡng cao cấp hơn nho linh tửu một chút, chuyên cung cấp cho cửu đại tri danh kiếm tiên. Lúc đó hắn thèm nhỏ dãi, nhưng vì giới hạn thân phận, trong đại thọ năm trăm tuổi của Nguyên Nguyên sư bá hắn không tư cách vào tay.

Kỳ thực dưới tình huống bình thường, từ mấy tửu quỷ kén chọn ra, Hoa Sơn Bắc phong không phải không có rượu. Nhưng lần này đại thọ năm trăm tuổi khác với bình thường, thả lệnh uống rượu một đoạn thời gian, không thấy trước đó không lâu Đức Hưng phạn trang có bán rượu, khiến đệ tử chân truyền khí tông Triệu Nam buồn muốn khóc phải bồi thường tiền đánh vỡ trần niên mỹ tửu à?

Lại nói nghe nói Diệp Viên sau đó có kiếm một ít, này là ăn nhờ sư phụ gã. Sư phụ Diệp Dương Dung của gã phụ trách tình báo, lần này đại thọ năm trăm tuổi không phải bình thường, có nhiều thế lực mạnh ẩn núp bên trong, do Diệp Dương Dung phụ trách. Gã phụ trách khối này, Diệp Viên thừa dịp lấy vài bình tử vân tiên nhưỡng cũng không quá.

Vốn hắn định từ từ uống với Diệp Viên, ở trên núi sợ gì không có cơ hội. Nhưng bây giờ phải xuống núi, đi trước lấy mấy bình tử vân tiên nhưỡng vào tay đã, ít nhất mang đi một nửa.

Nếu không thì sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân lắm.

Lục Nguyên nhe răng cười nói:

- Mập, giao ra đây.

Diệp Viên ngẩn ra, hỏi lại:

- Cái gì?

- Giả bộ giỏi đấy, tử vân tiên nhưỡng.

Diệp Viên ồ một tiếng, lộ ra bộ dạng hiểu rồi, nói:

- Ta tổng cộng chỉ có một bình thôi.

Lục Nguyên cười nhạt, nói:

- Đừng giả bộ, mập, ngoan ngoãn đưa ra đi. Ta muốn ba bình, nếu không thì ta không để ý sư huynh đệ chúng ta bây giờ so kiếm.

Không chút nghi ngờ, đây là dùng vũ lực uy hiếp, tuyệt đối là vũ lực uy hiếp. Diệp Viên rất muốn khóc, gã chỉ được sáu bình thôi, kết quả Lục Nguyên một hơi đòi ba bình, đừng quên không chỉ mình hắn, còn có tên Diệp Phương nữa. Tuy nhiên bây giờ vũ lực uy hiếp đã bày ngay trước mắt.

……….

Kết quả cuối cùng vẫn là vũ lực uy hiếp có hiệu quả.

Diệp Viên nức nở nói:

- Lục Nguyên, ngươi quá quá vô sỉ rồi.

Lục Nguyên cầm tử vân tiên nhưỡng, không thèm để ý, bị gã mắng mấy câu mặc kệ nó, dù sao mình có chỗ tốt là được rồi.

Trên núi.

Dưới núi.

Trên núi có cảm giác trên núi, dưới núi có cảm giác của dưới núi.

Trên núi non xanh nước biếc, mây mù vờn quanh, như là chốn tiên cảnh. Người ở đó ngày ngày rảnh đến xương sắp rỉ ra, không có việc gì thì tĩnh tọa, tu hành một lát, luyện kiếm, ngủ một giấc, vô cùng thoải mái. Chỉ cần ngươi không cuốn vào tranh đấu quyền thế, trên núi so với hoàn cảnh tiên gia trong truyền thuyết không khác nhau quá lớn.

Cảm giác trên núi là tiên, tiên khí nặng.

Dưới núi có hương vị dưới núi. Dưới núi cũng là non xanh nước biển, nhưng dưới núi có thành trì, từng thành trì, huyện thành mấy ngàn thậm chí mấy vạn người cư ngụ trong một huyện thành. Châu phủ có mấy vạn thậm chí mấy chục vạn người ở trong một thành trì. Tỉnh thành thì số người càng nhiều, mấy chục vạn người. Đến Đại Tấn quốc danh thành như Đại Tấn quốc Đô vậy thì trong một thành trì có trên ngàn vạn người, danh thành khác cũng là vài trăm vạn người một thành trì.

Trong thành thì người đông đúc, thiếu vài phần tiên khí nhưng có hương vị nhân gian. Tiệm gạo, tiệm cầm đồ, con khỉ làm xiếc chạy nhảy đều có hương vị nhân gian.

Tiên vị có tiên vị tốt, nhân vị có nhân vị diệu.

Lục Nguyên là loại người có thể ở trên núi hưởng thụ tiên vụ quanh quẩn, tiên khí mờ mịt, cũng có thể hưởng thụ hương vị nhân gian. Nói đơn giản là hăn hưởng thụ các loại hoàn cảnh, lực thích ứng siêu cường.

Sáng sớm ánh nắng ấm áp rơi trên người vô cùng thoải mái.

Đây là con đường lớn đi thông bốn hướng.

Dù sáng sớm nhưng đã có người đi ngược xuôi.

Một thiếu niên mặt treo nụ cười bất cần đời, lưng cõng một thanh trường kiếm, tay cầm một hồ lô rượu đang chạy đi.

Nói là chạy kỳ thực thiếu niên đi không nhanh, thỉnh thoảng còn hớp ngụm rượu, rảnh thì thấy ven đường có quán liền ngồi xuống, dùng mấy tiền đồng mua ăn vặt.

Rốt cuộc xuống núi.

Chuyến này ở trên núi hơn một năm.

Nên xuống núi hít thở không khí mới đi, Lục Nguyên lười nhác nghĩ.

Còn nhiệm vụ sư phụ giao thì nhớ rõ nhưng việc gì nên làm từng bước một, không gấp được.

Bên này chậm rãi đi, nhìn bản đồ trong tay, là bản đồ nội bộ tu tiên giới, vẽ kỹ càng hơn Đại Tấn bản đồ rất nhiều, rất nhiều chỗ không thấy trong Đại Tấn bản đồ đều ghi rõ tại đây. Ở đây chỉ cần đi bên phải chừng năm mươi dặm là có chợ tu tiên giả. Trong Đại Tấn quốc có dựng rất nhiều chợ tu tiên giả. Chợ tu tiên giả có lớn có nhỏ, cơ bản xây ở chỗ giao thông tiện lợi.

Đương nhiên chợ tu tiên giả lớn nhất vẫn là bên cạnh Đại Tấn quốc đế kinh Ngũ Môn chợ tu tiên giả.

Ngũ Môn chợ tu tiên giả, thực rõ ràng, là do ngũ đại tiên môn cùng quản lý chợ tu tiên giả, cho nên đặt gần đế kinh là kết quả ngũ đại tiên môn điều đình. Nghe nói Ngũ Môn chợ tu tiên giả đó vô cùng phồn hoa, náo nhiệt cực kỳ. Tại đó chỉ cần ngươi có đủ linh thạch, mua phi kiếm là dễ như trở bàn tay, đừng nói là phi kiếm, thậm chí linh kiếm cũng mua được.

Đồn rằng Ngũ Môn chợ tu tiên giả từng bán cả tiên kiếm,

Nhưng đây chỉ là tin đồn.

Tiên kiếm, đó là khái niệm gì?

Chủ một phong đều không có tiên kiếm.

Tiên kiếm thần diệu khó thể hình dung, tiên kiếm cường đại khó mà suy xét.

Cho nên nói ở trong chợ lớn nhất Đại Tấn quốc Ngũ Môn chợ tu tiên giả từng bán tiên kiếm chỉ có thể là tin đồn.

Đương nhiên nói là chợ tu tiên giả lớn nhất, chứ chợ tu tiên giả bình thường nào có lớn như vậy. Chợ tu tiên giả bình thường không khả năng lớn đến vậy. Theo phương hướng bản đồ chỉ, hắn đi tới chợ tu tiên giả trước mắt. Đến chợ tu tiên giả, phát hiện đúng là chợ tu tiên giả loại nhỏ. Đứng chỗ cao nhìn xin chợ tu tiên giả này giống Đông Lâm trấn hắn sinh ra, nhỏ đến đáng thương.

Bước nhanh đi vào, không phải nói chứ tuy chợ tu tiên giả nhỏ nhưng chim sẻ bé mà đủ ngũ tạng.

Tùy ý lướt qua, cơ bản chợ tu tiên giả mở cửa hàng có bốn loại.

Loại thứ nhất tức là dược liệu, đan dược. Dược liệu, đan dược có thể tăng pháp lực cho người. Tu tiên lấy pháp lực đi đầu, dược liệu, đan dược tất nhiên tiêu thụ vô cùng tốt, kỳ thực hiệu quả không mạnh hơn linh thạch bao nhiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.