Mộng Hồ Đế Hậu gật đầu, nói:
- Thế thì bổn hậu sẽ ra tay. Tiểu Lục Nguyên, chuẩn bị xong chưa?
Lục Nguyên tay ấn trên chuôi kiếm, mặc dù đối thủ văn minh cảnh không tạo
ra áp lực nhưng văn minh cảnh chính là văn minh cảnh, Lục Nguyên cảm
nhận được áp lực cực kỳ to lớn, tay ấn trên chuôi kiễm sẵn sàng tùy thời xuất kiếm.
Mộng Hồ Đế Hậu nhẹ búng móng tay, ngón tay bà thuôn dài, móng tay rất là xinh đẹp.
Lục Nguyên định xuất kiếm thì bỗng phát hiện đang ở trong mộng.
Thoáng như mộng giác mộng, ở trong mộng Lục Nguyên phát hiện mình như mất đi
khả năng suy nghĩ, cũng đánh mất năng lực hành động. Đây chính là mộng
ư? Bùm! Mộng vỡ, Lục Nguyên cũng bị đánh bay. Mộng Hồ Đế Hậu đã thắng
Lục Nguyên. Mộng Hồ Đế Hậu không giống như chủ pháp cổ văn minh, không
thể làm ra chuyện khủng bố như vậy, bà chỉ được mộng tự, tu luyện cùng
loại thần thông, người dưới văn minh cảnh đấu với bà thường rơi vào mộng mị rồi thì bị đánh trúng. Lục Nguyên không phải là văn minh cảnh nên
tất nhiên chỉ có kết cuộc như thế.
Lần bại thứ ba vào tay. Lục
Nguyên cảm giác lại đến gần văn minh cảnh một bước, hắn giật mình phát
hiện Bách Bại Chân Kinh này mỗi lần thua thì dường như sẽ tích luy đến
một phần ba mươi phần ba. Tức là nói được mấy bại thì tính thành tích
bao nhiêu bại, không cần thiết phải gom đủ ba mươi ba bại, đây là tin
tốt, có giúp ích rất lớn cho trùng kích văn minh cảnh.
Đối thủ
cuộc chiến thứ bốn là một nhân vật viễn cổ trong pháp cổ văn minh, được
gọi là Pháp Mông phó chủ văn minh. Vị Pháp Mông phó chủ văn minh này tất nhiên không hiểu tại sao phải ra tay với người chưa tới văn minh cảnh.
Pháp Nhất Đế Tử không nói về chuyện 'Bách Bại Chân Kinh' nhưng có bảo
rằng đó là ý chỉ của chủ pháp cổ văn minh, cho nên gã phải nghe theo.
Pháp Mông phó chủ văn minh có uy thế kinh người, mặc dù Lục Nguyên dốc
hết sức ngăn cản nhưng vẫn không chặn lại một chỉ được. Một chỉ của văn
minh cảnh đúng là khủng bố, Lục Nguyên xem như hoàn toàn hiểu điều này
rồi.
- Ngươi không cần chán nản.
Pháp Nhất Đế Tử nói:
- Ngươi liên tục bại rất có lợi cho ngươi trùng kích văn minh cảnh, đây là điều thứ nhất.
- Thứ hai, thực lực của Hoa Pháp Thánh chỉ là mới đến có thể đỡ một chỉ
một kỷ nguyên văn minh cảnh mà thôi. Ta, Mộng Hồ Đế Hậu, Pháp Mông phó
chủ văn minh đánh ra một chỉ này Hoa Pháp Thánh cũng không đỡ được, mà
có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh thì có thể xưng là người
mạnh nhất dưới Năm Mươi Thiên Bảng.
Văn minh cảnh lấy kỷ nguyên phân chia thực lực, văn minh cảnh một kỷ nguyên tức là thực lực yếu nhất trong văn minh cảnh.
- Nếu ngươi có thể đỡ lực lượng một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh thì đã đuổi kịp thực lực của Hoa Pháp Thánh rồi.
Thực lực Hoa Pháp Thánh dĩ nhiên Lục Nguyên có trông thấy, lúc ở văn minh
thánh địa gã thể hiện thực lực gần như ngang bằng Hoang Chi Tử, mãi đến
phút cuối Hoang Chi Tử đột phá mới khiến Hoa Pháp Thánh không đấu lại
được. Cho dù sau chuyến hành trình văn minh thánh địa Lục Nguyên cũng
cảm thấy thực lực mình kém Hoa Pháp Thánh rất là xa, không ngờ mục tiêu
của mình chính là thực lực Hoa Pháp Thánh hiện tại, quyết định mục tiêu
cũng cao thật.
Nhưng mặc kệ nó định cao bao nhiêu, mình rất muốn thực hiện mục tiêu này.
Nhất định phải tiếp được một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh!
Đối thủ cuộc chiến thứ năm, một đến từ viễn cổ Pháp không phó chủ văn minh. Pháp không phó chủ văn minh này pháp thuật là huyền hư khó đoán nhất,
bình thường ngươi không thấy gì cả liền trúng chiêu, Lục Nguyên chính là bị như vậy. Hắn không trông thấy pháp thuật của gã thì đã trúng chiêu,
thua hoàn toàn, chết tiệt, vẫn không đỡ được một chỉ.
Không cam tâm!
Nhất định phải đỡ được một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh!
Đối thủ trận thứ sáu, một người có tên gọi Pháp Diệu phó chủ văn minh. Phó
chủ văn minh này không ngờ là phụ nữ, hơn nữa bộ dạng ni cô tuyệt sắc,
cực kỳ hiếm thấy.
Pháp Diệu phó chủ văn minh một cô gái còn trẻ nhìn Lục Nguyên, nói:
- A di đà phật, muốn giao đấu với bần ni ư?
Pháp Diệu phó chủ văn minh đánh ra một chỉ bên trong có pháp thuật hùng hòn như sóng cuộn biển gầm.
Lục Nguyên lập tức thua.
Lần bại thứ sáu vào tay.
Đối thủ cuộc chiến thứ bảy vẫn là phó chủ văn minh, vẫn thất bại, đây là lần thua thứ bảy. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Đối thủ cuộc chiến thứ tám vẫn là phó chủ văn minh, vẫn thất bại, đây là lần thua thứ tám.
Đối thủ cuộc chiến thứ chín là một người tên gọi Lưu Ly phó chủ văn minh, thiếu nữ đẹp tuyệt trần.
Thiếu nữ phó chủ văn minh xinh đẹp cười cười nhìn Lục Nguyên, nói:
- A, ngươi chính là Lục Nguyên ư? Nghe phó chủ thiên mẫu văn minh nói
định khiến ngươi làm chủng mã kỷ nguyên, nghe nói làm chủng mã kỷ nguyên rất là hưởng thụ nhé.
Thiếu nữ xinh đẹp ngón tay chuyển, một
luồng khí kình màu lưu ly ập đến, Lục Nguyên vẫn không đỡ được, thua,
đây là lần thua thứ chín.
Chín khí thể huyền diệu mà quái dị nhập vào người Lục Nguyên, có thêm chút nắm chắc trùng kích văn minh cảnh.
Theo lý thì đây là việc rất vui nhưng sao mà Lục Nguyên thấy hơi khó
chịu. Không sai, thế giới cảnh đối mặt văn minh cảnh không khả năng đánh thắng, từ xưa tới giờ, vô số kỷ nguyên đến nay thiên tài có mạnh hơn
nữa cũng không làm được điều này, đây là vô số kỷ nguyên thừa nhận.
Nhưng một chỉ cũng không đón được thì thật khiến người ta bực mình.
Lục Nguyên mở mắt thở ra một hơi, ngụm khí bị đẩy ra đánh vào sơn mạch pháp cổ văn minh. Bùm một tiếng, ngọn núi sụp xuống.
Pháp Nhất Đế Tử chắp tay sau lưng, nói:
- Rất khó chấp nhận phải không? Nhưng là đây chính là sự thực, Hoa Pháp
Thánh là người đứng đầu dưới Năm Mươi Thiên Bảng chỉ miễn cưỡng đỡ được
một chỉ thôi, ngươi không đón được cũng là bình thường. Nhưng xem bộ
dạng của ngươi rất là muốn biến đổi cái gì đúng không?
Lục Nguyên không giả dối, trực tiếp thừa nhận:
- Đúng vậy.
- Xem ra là lúc giao cho ngươi vài thứ.
Pháp Nhất Đế Tử nói:
- Có lẽ được đến thứ này rồi ngươi có thể đến thực lực như Hoa Pháp Thánh, đỡ được một chỉ của kỷ nguyên phó chủ văn minh.
- Cái gì?
Lục Nguyên ngây ra. Pháp Nhất Đế Tử muốn đưa cho mình thứ gì? Mà cái đó có thể tăng thực lực của mình mảng lớn?
Pháp Nhất Đế Tử nhàn nhạt nói:
- Kỷ nguyên trước kiếm cổ văn minh đấu với trời, trong đó có mấy người
quan hệ khá tốt với ta, cho nên để lại vài thứ bảo ta giúp đỡ lưu trữ,
nếu phát hiện đối tượng thích hợp thì giao cho người ấy.
Đây là lần đầu tiên Lục Nguyên nghe có chuyện như vậy, lập tức hỏi:
- Cái gì gọi là đấu trời?
- Đợi đến lúc cần biết thì ngươi chắc chắn sẽ biết.
Pháp Nhất Đế Tử nói:
- Thứ này ta luôn đi tìm truyền nhân, cần phải qua cửa phẩm đức. Cứ thế
chọn tới chọn lui, qua đã lâu cũng rốt cuộc tuyển định truyền nhân,
người đó chính là ngươi.
Lục Nguyên nổi lên tò mò, rốt cuộc là thứ gì vậy.
- Cái thứ đó là một công pháp.
Pháp Nhất Đế Tử nói:
- Một công pháp có thể cùng tồn tại với công pháp kiếm đạo chí cao.
Công pháp kiếm đạo chí cao! Có thể so sánh với công pháp đó tức là nói ngang bằng với vô tướng thôn phệ quyết, lần này thì Lục Nguyên rất tò mò, rốt cuộc là thứ công pháp gì đây?
- Công pháp đó chính là, Vạn Kiếm Quy Tông.
Pháp Nhất znạo chí cao.
Vạn Kiếm Quy Tông! Nghe quen quen.