Sao Lục Nguyên có thể không quen tai được? Hắn có ở trong vạn kiếm luân
hồi, sáng tạo một kiếm tên gọi khiếu vạn kiếm quy nhất nên mới thấy Vạn
Kiếm Quy Tông rất là quen tai.
Nhưng được gọi là công pháp kiếm
đạo chí cao thì chắc chắn không tầm thường, tuyệt đối không phải vạn
kiếm luân hồi và vạn kiếm quy nhất có thể sánh bằng được.
Vạn Kiếm Quy Tông!
Đây rốt cuộc là công pháp gì vậy? Có thể xưng là công pháp kiếm đạo chí cao.
Trong lòng Lục Nguyên tràn đầy thắc mắc.
Tay Pháp Nhất Đế Tử hư không phẩy lấy ra một cuộn giấy, mặt trên có vị tang thương mà cổ kính, dường như qua vô số năm tháng. Lục Nguyên đón lấy,
cuộn giấy vào tay rất nặng, từ từ mở ra.
[Kiếm đạo vô chủ mà ta là chủ của nó.]
Đây là câu nói đầu tiên trong bản 'Vạn Kiếm Quy Tông'. Thật là một câu hùng hồn, kiếm đạo vô chủ mà ta là chủ của nó.
Lục Nguyên thuận miệng hỏi một câu:
- Là ai đã sáng tạo ra bản 'Vạn Kiếm Quy Tông' vậy?
- Kiếm Đỉnh chủ văn minh.
Pháp Nhất Đế Tử đáp:
- Năm đó kiếm cổ văn minh có tổng cộng hai vị chủ văn minh, một là có thể tiến vào ba hàng đầu hơn mười kỷ nguyên, chủ kiếm cổ văn minh, một vị
có thể vào hai mươi hàng đầu hơn mười kỷ nguyên, Kiếm Đỉnh chủ văn minh. Vị Kiếm Đỉnh chủ văn minh này mặc dù không bằng chủ kiếm cổ văn minh
nhưng cũng không đơn giản, đứng ở đỉnh kiếm đạo, bên trên y chỉ có một
mình chủ kiếm cổ văn minh mà thôi.
Pháp Nhất Đế Tử nói đến Kiếm
Đỉnh chủ văn minh năm đó với giọng điệu vô cùng sùng kính. Đó thật sự là một nhân vật có một không hai, dù là Pháp Nhất Đế Tử cũng phải thán
phục.
Lục Nguyên nghe nói vậy thì tiếp tục xem quyển 'Vạn Kiếm
Quy Tông' do Kiếm Đỉnh chủ văn minh sáng tạ ra, nhìn xuống dưới thì thấy Vạn Kiếm Quy Tông đúng là không uổng với cái tên công pháp kiếm đạo chí cao.
Vạn kiếm luân hồi đại trận, là lấy kiếm khí kích thích các nơi mấu chốt trên thân thể để lấy đó tăng thực lực.
Vạn kiếm quy nhất kiếm chiêu, là đem trong tiểu thiên thế giới nhiều người
dùng tuyệt chiêu đều hòa hợp thành một phóng thích ra, một chiêu thức
cực kỳ khó.
Nhưng hai vạn kiếm này đều kém xa Vạn Kiếm Quy Tông.
Vạn kiếm quy tông, là ở trong người chế tạo ra một hố đen kiếm đạo.
Không sai.
Hố đen kiếm đạo có thể nuốt pháp thuật trong kiếm của người khác để tăng pháp lực cho bản thân.
Cái này thật là biến thái.
Hấp thu pháp lực của kiếm giả khác cho bản thân dùng, đây là chiêu thức khá nghịch thiên.
Hố đen kiếm đạo thì như là lò luyện vậy, mặc kệ bao nhiêu pháp lực rót vào trong đều bị nó hoàn toàn luyện hóa, không khiến xảy ra chân khí phản
phệ.
Như vậy là đương nhiên tăng mạnh pháp lực, cùng một cảnh
giới, luyện Vạn Kiếm Quy Tông có thể tăng rất nhiều pháp lực. Vạn Kiếm
Quy Tông này dù có tu trước hay tu sau đều đem đến tác dụng to lớn.
Tu hành trước có thể hấp thu pháp lực trong kiếm kẻ địch tăng cường pháp lực bản thân khiến đột phá càng nhanh.
Tu hành sau đột phá cảnh giới khó như lên trời, ví dụ bây giờ Lục Nguyên
bị kẹt ở dưới văn minh cảnh không thể tăng cường sức chiến đấu. Nhưng
mà, Vạn Kiếm Quy Tông có thể giúp pháp lực lần thứ hai đột phá, cái này
rất mạnh.
Môn công pháp này thật ra là mạnh nhất trong kiếm chi
kỷ nguyên, tới kỷ nguyên thì uy lực bị giảm sút rất là nhiều. Dù sao
trong kỷ nguyên này rất ít có người dùng kiếm, cố tình Vạn Kiếm Quy Tông chỉ hấp thu được pháp lực người dùng kiếm mà thôi. Tuy nhiên, Lục
Nguyên nhớ tới Kiếm Chi Tử và giản chi văn minh, một người và một văn
minh, bản chất của họ là người dùng kiếm, có thể lấy 'Vạn Kiếm Quy Tông' hấp thu pháp lực của họ.
Tất nhiên Kiếm Chi Tử và pháp lực đều là nước xa, nước xa không cứu được lửa gần.
Nhưng mà có nước gần ngay đây.
Nước gần chính là Kiếm Giới.
Kiếm Giới có các loại tiên kiếm thật ra đều có mang pháp lực kiếm đạo khác nhau.
Lục Nguyên ngồi khoanh chân ngưng luyện hố đen kiếm đạo mà 'Vạn Kiếm Quy Tông' ghi chép bên trong.
- Huyền diệu khó giải thích, chúng diệu chi môn, hóa chi lại hóa, hố đen kiếm đạo.
Không biết khi nào thì Lục Nguyên phát hiện trong tân kiếm thế giới của mình
xuất hiện một hố đen như mực, chính là hố đen kiếm đạo, rốt cuộc ngưng
luyện thành. Hố đen ở trong tân kiếm thế giới như là một mặt trời đen
thui, thành đối lập hẳn với mặt trời tỏa ánh sáng rực rỡ. Dường như
trong tân kiếm thế giới xuất hiện hai mặt trời một tỏa ánh nắng một đen
thui.
Lục Nguyên đi tới Kiếm Giới.
Cửa Kiếm Giới sớm bị mở ra.
Trong Kiếm Giới có vạn thanh tiên kiếm năm đó nổi tiếng như cồn. Mỗi thanh
tiên kiếm đều là phối kiếm của một vị kiếm tu, trên mỗi phối kiếm đều
chất chứa nhiều pháp lực. Bản thân những tiên kiếm mang theo một ít pháp lực chủ nhân để lại, trong hư không trải qua năm tháng vô tận những
tiên kiếm hấp thu nhiều linh khí, pháp lực ngày càng dày đặc.
Lục Nguyên đang hấp thu pháp lực của thanh tiên kiếm thứ nhất. Lòng hắn máy động, thanh tiên kiếm này hắn chỉ có thể hấp thu năm phần pháp lực, còn năm phần phải giữ lại, nếu không thì chẳng phải là Kiếm Giới bị hắn phá hủy? Nếu chỉ hấp thu năm phần pháp lực, trải qua năm tháng thì những
tiên kiếm không mất bao lâu sau sẽ hồi phục lại trạng thái cũ.
Chính vì vậy nên Lục Nguyên chỉ hấp thu chừng năm phần pháp lực rồi thôi.
Mỗi một thanh tiên kiếm mặt trên phu pháp lực kiếm đạo không nhiều, năm
phần thì càng ít, nhưng vì hoàn chỉnh Kiếm Giới nên Lục Nguyên chỉ đành
làm như vậy.
Đây là nguyên tắc của Lục Nguyên, tuyệt đối không phá hỏng tiểu thiên thế giới cực kỳ vĩ đại của Kiếm Giới.
Hấp thu năm phần pháp lực kiếm đạo của tiên kiếm này xong Lục Nguyên cảm
thấy pháp lực hơi tăng lên một chút, không nhiều lắm, vậy thì tiếp tục
hấp thu năm phần pháp lực kiếm đạo của tiên kiếm khác thôi. Bây giờ đa
số khu vực Kiếm Giới đều mở ra cho hắn, đương nhiên cũng có số ít khu
vực trung tâm là chưa mở ra.
Lục Nguyên hấp thu những pháp lực, pháp lực kiếm đạo đúng là cực kỳ yếu.
Nhưng bây giờ không phải một luồng mà là mấy ngàn.
Hấp thu ba ngàn pháp lực kiếm đạo xong Lục Nguyên phát hiện pháp lực tăng tiến rất lớn.
Hấp thu năm ngàn pháp lực kiếm đạo xong Lục Nguyên phát hiện pháp lực tăng mảng lớn.
Hấp thu chín ngàn pháp lực kiếm đạo xong Lục Nguyên phát hiện pháp lực tiến bộ siêu tốc, so với trước khi luyện 'Vạn Kiếm Quy Tông' thì e rằng pháp lực tăng lên gấp hai rưỡi, đây là tăng phúc to lớn, dù sao mỗi thanh
tiên kiếm phủ không nhiều pháp lực.
Trừ những điều này ra còn có ích lợi khác, đó là tính chất pháp lực bản thân hơi biến đổi.
Thứ nhất, từ xưa đến nay tính cách của Lục Nguyên khá bình hòa, cư xử an nhàn, pháp lực êm dịu chút.
Thứ hai, cộng thêm Lục Nguyên tu hành công pháp là 'vô tướng thôn phệ
quyết', nói thẳng ra vô tướng thôn phệ quyết không phải đơn thuần là tâm pháp pháp lực mà là vì nuốt văn minh văn tự, muốn hóa ra đạo tự trở
thành chủ vĩnh hằng mới sáng tạo ra công pháp này. Nhưng tổ long đã thất bại nên vứt bỏ công pháp. 'vô tướng thôn phệ quyết' đối diện văn minh
văn tự thì hung tàn nhưng tính chất pháp lực thì không hung ác lắm.
Thứ ba, pháp lực của Lục Nguyên là pháp lực vân hệ cũng nghiêng về loại mềm mại.