Nho Chi phó chủ văn minh chỉ vào Lục Nguyên, nói:
- Thái Sử, ngươi đi theo ta một chút.
Gã dẫn Lục Nguyên vào một thiên điện, xung quanh không có một ai mới nói:
- Lục Nguyên, ngươi làm sao được?
Lục Nguyên ngây ra, hỏi lại:
- Làm được cái gì?
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Chính khí thập tầng và Văn Minh Chi Thư.
- Trước đó ta dùng thời gian thiết tắc làm giảm tốc độ chảy của thời
gian rồi mất năm vạn thiên cấp linh thạch luyện đến chính khí cửu tầng,
mới nãy từ lúc Túc sư tỷ đấu với đối phương thì ta ngay trận đột phá,
không biết tại sao đến chính khí thập tầng nữa. Ta luôn là ở trong trận
đột phá không à.
Hắn nói làm Nho Chi phó chủ văn minh cảm thán vô cùng. Nhân vật cấp
Khí Vận Thất Tử không uổng là cấp Khí Vận Thất Tử, trong trận đột phá
đơn giản giống như uống nước.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Còn Văn Minh Chi Thư thì ta có đi đường tắt nhanh. Ví dụ như tiểu
thiên thế giới tàn phá kiếm quyển chính là kiếm chi văn minh suy vong,
còn có loại kỳ tích, vậy nên thành tựu đa phần Văn Minh Chi Thư.
Chuyện hắn cùng Kiếm Chi Tử tranh đoạt kiếm quyển không phải bí mật,
cho nên Nho Chi phó chủ văn minh cũng là chuyện bình thường.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Thì ra là vậy, quả nhiên là kẻ có đại cơ duyên.
Nho Chi phó chủ văn minh đột nhiên nghiêm túc nói:
- Vậy bây giờ ta bắt đầu truyền ban đầu văn tự chính tự cho ngươi.
Nghe Nho Chi phó chủ văn minh nói vậy thì Lục Nguyên giật mình.
- Kinh ngạc cái gì? Ban đầu văn tự chính tự của ta sớm muộn gì phải
truyền, dù sao mạng sống của ta đã đi tới cuối, truyền trễ không bằng
sớm làm xong. Bình thường sẽ không truyền cho ngươi sớm như vậy, tránh
cho ngươi bị người truy sát. Nhưng nay thân phận của ngươi là Lý Thái
Sử, chỉ cần đổi lại làm Lục Nguyên thì có ai biết ngươi được chính tự
chứ. Tuy nhiên, lúc ở thân phận Lục Nguyên ngươi chỉ có thể dùng chính
tự phòng thủ, không được tấn công, tránh cho có người phát hiện ra chính tự, nghĩđến ngươi và Lý Thái Sử là một người. Có khi phải chia ra hai
thân phận làm việc, không cần việc gì cũng phải dùng một thân phận làm,
tránh cho đầu sóng quá lớn, cây to đón gió sẽ bị quật ngã.
Nho Chi phó chủ văn minh dạy cho Lục Nguyên.
- Chính tự có thể diệt tất cả tà ma ngoại đạo, được ban đầu văn tự
chính tự là ngươi có thể không chịu bất cứ tà ma ngoại đạo quấy nhiễu,
năng lực khắc chế tà ma ngoại đạo cũng tăng lên, khiến ngươi đối mặt tà
ma ngoại đạo thì lực sát thương tăng thêm. Sau này nếu ngươi đối địch
với tà ma ngoại đạo ở di thất địa liền sẽ phát hiện tuyệt đại sát lực
của chính tự.
Nho Chi phó chủ văn minh giơ tay lên, đột nhiên chính tự thu vào tay
gã, rồi gã lại nâng tay, đỉnh Ức Vạn Thư Ốc lại xuất hiện một chính tự.
- Bây giờ chân thân ở trong tay ta, trên Ức Vạn Thư Ốc là giả chính
tự, để người khác không biết chính tựđã rơi vào tay của ngươi.
- Bây giờ thì hấp thu chính tựđi.
Lục Nguyên đột nhiên hút chính tự vào tân kiếm thế giới của mình.
Chính tự vừa vào tân kiếm thế giới liền thấy trên không trung một chữ
chính từ từ dâng lên. Ban đầu văn tự vừa xuất hiện, Lục Nguyên trong
thoáng chốc như thấy văn tự môn vô cùng to lớn.
Hình như mông lung một luồng ấn tích đánh vào tinh thầnm ình, là ấn
tích văn tự môn. Mỗi khi được một ban đầu văn tự liền có được một ấn
tích, nhưng Lục Nguyên không biết ấn tích này có tác dụng gì.
Lại nói Lục Nguyên có được chính tự, phút chốc chữ chính tỏa ánh sáng như mặt trời, che lấp đi cả ánh sáng của đạo tự phân thân.
Chính tự chính đại quang minh, chí cương chí đại.
Ánh sáng này không rực cháy bằng mặt trời, nhiệt độ cố định tỏa khắp
bốn phương. Phút chốc tân kiếm thế giới của Lục Nguyên như xuất hiện hai mặt trời, trong lòng hắn cũng xẹt qua ngộ. Hắn được đến ban đầu văn tự
chính tự có tác dụng to lớn.
Từ nay về sau mình có thể tiêu trừ hết tất cả tâm ma ngoại ma.
Trong đó, bao gồm trùng kích văn minh cảnh thiên kiếp, cửa tâm ma ngoại ma.
Không sai, ngay cả trùng kích văn minh cảnh thiên kiếp cửa tâm ma
ngoại ma đáng sợ nhất đều bị tiêu trừ, đây chính là tác dụng to lớn của
chính tự.
Nhiều ban đầu văn tự có được tác dụng này chỉ duy nhất chính tự.
Ban đầu văn tự khác có lẽ về lực công kích thì vượt qua chính tự nhưng tuyệt đối không có tác dụng như thế.
Lục Nguyên thở ra một hơi, được đến chính tự ban đầu văn tự thứ nhất
có tác dụng to lớn, lại nhìn văn tự khác. Ban đầu văn tự phong tự còn
kém tam cái nhị cấp văn tự, tiềm, linh, cùng với hùng tự là chưa thu gom đủ. Đạo tự phân thân thì là một phần đạo tự phân thân, khắc tự phân
thân cũng là một phần.
Lục Nguyên phát hiện ban đầu văn tự chính tự giáng xuống, tân kiếm
thế giới của mình bắt đầu biến rồi. Ánh nắng ôn hòa mà chính khí chiếu
rọi, mặt đất mọc ra cỏ xanh hoang vắng, xuất hiện đủ các loại sinh mệnh
thực vật, từng mảng sinh cơ hiện ra.
Lục Nguyên cảm giác rõ ràng ban đầu văn tự chính tựđang tăng nhanh tân kiếm thế giới diễn hóa.
Phải rồi, không biết tân kiếm thế giới của mình sẽ diễn hóa ra hình
dạng gì nữa, chỉ cần diễn hóa xong là có thểđến thế giới cảnh bát tầng
chân giới cảnh. Mình chờ trùng kích thế giới cảnh bát tầng chân giới
cảnh đã lâu lắm rồi.
Lục Nguyên mở mắt ra. Nho Chi phó chủ văn minh cười khẽ, dường như gã già hơn chút.
- Lý sư đệ, nghe sư phụ khen năng lực cách đấu chiêu thức của ngươi giỏi lắm không bằng chúng ta so mấy chiêu đi?
Lục Nguyên vừa đi ra khỏi đại điện thì đụng phải nhị sư huynh Mạnh Vi. Nhị sư huynh Mạnh Vi lên tiếng khiêu chiến.
Khi Mạnh Vi nghe Nho Chi phó chủ văn minh nói chiêu thức của Lý Thái
Sửđã đến đỉnh không cần dạy nữa thì rất kinh ngạc, mới rồi thấy Lý sư đệ ở chính khí và thư tịch đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng, chính
khí thập tầng, Văn Minh Chi Thư trong lòng vừa kinh vừa sợ, nên muốn
cùng Lý Thái Sử thử một lần năng lực chiêu thức cách đấu.
Lục Nguyên nghe thế thấy cũng được, tùy tiện so chiêu đi.
Khổng Ni, Túc Nguyệt Miên ở bên cạnh quan sát.
- Mạnh Vi, ngươi và Lý sư đệ giao đấu không ngại chúng ta đứng xem chứ?
Bỗng vang lên một thanh âm. Lục Nguyên nhìn qua, thấy người lên tiếng là một người đàn ông mặt ngọc tuấn tú, cao ráo phong lưu, tay cầm một
cây quạt, giống lãng tử lưu luyến bụi hoa.
Thư sinh có rất nhiều loại, có một sách cứng nhắc đọc sách.
Có quân tử có đức có độ.
Có phong lưu tào tử lưu luyến bụi hoa.
Người này rõ ràng là loại hình phong lưu tài tử.
Lục Nguyên truyền âm hỏi Túc Nguyệt Miên.
"Người đó là?"
Túc Nguyệt Miên nói.
"Đại đệ tử của Tam Thư phó chủ văn minh, Khổng Minh Đức, nửa bước văn minh cảnh, cũng rất xuất sắc năng lực chiêu thức cách đấu."
Thì ra là đại đệ tử của Tam Thư phó chủ văn minh, Khổng Minh Đức, nửa bước văn minh cảnh. Đến không chỉ một mình Khổng Minh Đức mà còn mấy
người khác, hoặc là đệ tử của Tam Thư phó chủ văn minh, hoặc là đệ tử
của Khí Tiết phó chủ văn minh. Bọn họ đến xem náo nhiệt, mới rồi Thiên
Lý phó chủ văn minh xuất hiện quá đột ngột nên Tam Thư phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ văn minh bỗng tới. Khi Thiên Lý phó chủ văn minh đến
thì Chu Nhân Dục và Lý Thái Sử giao đấu, Lý Thái Sử ở chính khí và thư
tịch có năng lực kiệt xuất khiến hai phó chủ văn minh khen không dứt,
hai người quay về rồi khen Lý Thái Sử rất nhiều.