Hỏa Thải Thái Tử Gia

Chương 2: Chương 2




Trải qua mấy ngày ở cùng nhau, Vân Phi Yên cảm thấy Long Ngự Phong tuy rằng hay xấu miệng, vả lại hắn còn là một người thích bám dình người khác, mấy ngày nay Vân Phi Yên ở thái tử cung sống tự do tự tại, dều quên nay tịch hà tịch rồi! (quên tối nay là tối nào rồi, ỳ muốn nói quên hết cả ngày tháng)

” Yên nhi, đang nghĩ gì thế! ” Long Ngự Phong vừa hạ triều liền thấy Vân Phi Yên đang ngẩn người

” Chàng hạ triều rồi? sao không thay hạ triều phục đã đên rôi? “

” Đến xem nàng có nhớ ta hay không “

” Thấy được chưa? vậy chàng nói xem ta có nhớ chàng hay không? ” Vân Phi Yên buồn cười nhìn hắn

” có nhớ, hay là đang nghĩ làm cách nào đem ta ăn a! “

” Đúng a! ăn không hết thì đem làm thịt muối được không? “

Long Ngự Phong nghịch ngợm giả làm mặt quỷ ” nàng a! “

Long Ngự Phong nàng vừa yêu vừa không biết phải làm sao ” đừng nắn tóc người ta nữa, đều bị chàng làm rối hết rồi a! “

” A a tiểu Yên nhi giận à? ” mỗi lần thấy Vân Phi Yên vì bị trêu chọc mà hai má nhiễm hồng, lúc thì bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn lên thì đều nhịn không đựoc mà hôn lên, vậy mà mỗi lần hôn nàng đều làm hắn lún sâu vào trong nhu tình. Đôi mắt vốn to sáng nghịch ngợm, bởi vì nụ hôn của hắn mà trở nên say đắm. Môi anh đào đáng yêu cũng bị hôn mà trở nên kiều diễm mê người

” A….Tiểu Yên nhi của ta, ta ngày càng không thể rời xa nàng rồi “

” Điện hạ, Tần tiểu thư bái kiến “

” Mời nàng ta vào đi ” chỉ thấy một vị mỹ nhân thướt tha kiều diễm đi tới,

” Như Mộng bái kiến thái tử biểu ca “

” Đứng lên đi! Như Mộng sao lại rảnh rỗi mà đến thái tử cung vậy? ” Long Ngự Phong kì quái hỏi nàng ta

” Biểu ca, huynh xem huynh đây là lời gì vậy? muội là biểu muội của huynh còn không thẻ đến sao? muội nghe nói huynh từ bên ngoài đem về một dã nha đầu, muội là quan tâm đến huynh a. Chúng ta còn chưa thành thân, huynh đã bị ả mê hoặc rồi, sau khi thành thân, muội phải làm sao a? “

Long Ngự Phong nhướng mày sắc mặt nghiêm túc nhìn nàng ta ” nói chuyện chú ý một chút, còn có là ai nói chúng ta sẽ thành thân? “

” Là cô cô a! biểu ca muội cuối cùng cũng có thể làm thái tử phi của huynh rồi, huynh có vui không? ” Như Mộng từ nhỏ vẫn luôn mộng tưởng chính mình có một ngày có thể trở thành thái tử phi, trở thành hoàng hậu giống như cô cô.

” Như Mộng, mẫu hậu vốn không có nói qua với ta. Với lại ta cũng chỉ xem muội là muội muội ” thật đau đầu, mẫu hậu không có chuyện gì làm hay sao mà quản nhiều chuyện như thế làm gì? chỉ cần tiếp thu tình yêu của phụ hoàng là được rồi.

” Có phải tại vì con hồ ly tinh mà huynh đem về kia nên huynh mới không thích muội hay không? “

” Như Mộng! đừng để ta nghe thấy câu nói xấu nào về Yên nhi lần nữa ” nghe thấy Tần Như Mộng mắng Vân Phi Yên như thế nào nghe thật chói tai.

” Biểu ca, muội muốn ở lại chỗ này của huynh được không? ” Tần Như Mộng nghĩ muốn ‘cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt’ , thuận tiện lợi dụng thân phận của mình đánh lui Vân Phi Yên.

Dĩ nhiên là Long Ngự Phong không biết tâm tư của nàng ta ” muốn ở thì ở đi, đừng rước phiền phức cho la là đựoc “

” Ân. muội biết là biểu ca tốt với muội nhất ” a a, không ngờ lại dẽ dàng như vậy là có thể ở lại rồi

” Người đâu, mau an bài cho Tần tiểu thư, được rồi, muội theo bọn họ đi nghỉ ngơi một chút trước đi! vãn thiện (bữa tối) chuẩn bị xong ta sẽ kêu muội sau! ” Tần Như Mộng vữa rời khỏi, Vân Phi Yên liền xuất hiện

” thật không tệ! thân càng thêm thân ” đáng ghét, chính mình đã có biểu muội đàm hôn luận gả lại còn đi trêu chọc nàng? hại nàng trong lòng khó chịu chết đi được.

” Yên nhi, sao nàng lại ở đây ” Long Ngự Phong lấy làm lạ nhìn nàng

” Ô, ta không nên xuất hiện ở đây quấy rối chuyện tốt của các ngươi đúng không? ” Vân Phi Yên trong lòng đầy bất mãn

” Yên nhi, nàng biết rõ là ta không có ý đó mà, ngoan nào, đừng giận, ta đem nàng đến ngự hoa viên chơi được không? ” haizz, vừa mới thích Yên nhi, mẫu hậu lại an bài Như Mộng, với tính tình của Yên nhi tuyệt đối sẽ không chịu ủy khuất, chuyện này nên làm như thế nào mới tốt đây…..

**************

” Điện hạ, Vân cô nương nói thân thể nàng không khỏe nên không dùng thiện nữa ” thiếp thân tì nữ của Vân Phi Yên đến bẩm báo

” Yên nhi sinh bệnh? có tìm thái y đến xem chưa? ” lúc trưa Yên nhi có nói thân thể khong thoải mái, lúc đó vốn không hề để ý, xem ra bệnh không nhẹ a!

” Vân tiểu thư nói nàng chỉ là khẩu vị không tốt, nghỉ ngơi một lát là được “

” Ân, ngươi lui xuống đi, đem bữa tối đến phòng của Vân tiểu thư ” Long Ngự Phong nghĩ một hồi, hay là hắn đích thân đến mới được.

” Biểu ca, người ta không dễ dàng mới đến chơi, huynh không thể vui một chút sao! ” Tần Như Mộng thấy Long Ngự Phong quan tâm đến bệnh tình của Vân Phi Yên liền lôi kéo sự chú ý của Long Ngự Phong.

” Như Mộng, muội ăn trước đi, ta đi xem xem ” nói xong không để ý đến Tần Như Mộng, hướng đến nơi ở của Vân Phi Yên mà đi

Vân Phi Yên một mình trốn trong phòng hờn dỗi, vốn dĩ nàng cùng với Long Ngự Phong ở ngự hoa viên chơi vui vẻ, ai biết Tần Như Mộng cứ cố đi vào, một miệng thái tử biểu ca, hoàng hậu cô cô. Chính mình thủy chung là người ngoài, nếu như đi như thế, tâm cũng không thể đem đi được! như thế nào mới có thể không tiếc nuối mà rời đi a?

” Vân tiểu thư, thái tử đến rồi ” hắn đến làm gì? không phải bồi biểu muội dùng thiện sao?

” Yên nhi, nàng sao vậy? ta nghe Thúy nhi nói nàng không có khẩu vị không chịu ăn gì cả? ” Long Ngự Phong đau lòng nhìn nàng

” Không, không có chuyện gì, sao chàng lại đến đây? ” Vân Phi Yên nhè nhẹ dựa lên người hắn, tham luyến sự ấm áp của hắn, có lẽ sẽ có cách rời khỏi hắn mà không cảm thấy tiếc nuối….

” Đây không phải quan tâm nàng sao? ngoan, mau ăn cơm, nếu không ta sẽ đau lòng ” Long Ngự Phong cảm thấy hôm nay Yên nhi tựa hồ như có chuyện gì đó

” Ngày mai đưa ta đi chơi một ngày được không? chỉ có hai chúng ta thôi, được không? ” có lẽ là lần ra ngoài chơi đầu tiên cũng là lần cuối cùng của hai người họ

” Được, thế thì mau ăn cơm đi, nghỉ ngơi sớm một chút, ta hạ triều chúng ta sẽ đi ” nếu như có thể làm Yên nhi vui, ra ngoài chơi cũng chẳng sao.

” Chỉ có hai chúng ta thôi nha, không được đem theo người khác, không thì ta sẽ không về nữa ” nàng không muốn thời gian cuối cùng bọn họ ở cùng nhau bị nữ nhân khác chiếm mất.

” Tuân mệnh! chỉ có hai chúng ta, được rồi, nàng đi nghỉ sớm đi! ngày mai vừa hạ triều chúng ta liền đi “

“Ân, chàng cũng đi nghỉ sớm đi! ” sau ngày mai cũng nên rời đi rồi, hảo hảo chân trọng a, đây sẽ là hồi ức cả đời……

Hôm nay thời tiết tốt, thích hợp để ra ngoài chơi, Vân Phi Yên mới sáng sớm đã thức dậy, thay y phục đợi Long Ngự Phong hạ triều

” Như thế nào lại xui xẻo như vậy? đụng phải nữ nhân này? ” vốn tâm tình đang cao hứng, tức thì phủ đầy mây đen

” Vân tiểu thư sớm thế? không biết là đang chuẩn bị đi đâu? ” Tần Như Mộng sáng sớm thì thấy Vân Phi Yên tựa hồ như muốn ra ngoài, có lẽ chính mình còn có thể đi theo phá hoại bọn họ.

” Tần tiểu thư quan tâm rồi, ta đi đâu không cần phiền đến ngươi “

” Đừng tưởng rằng biểu ca thích ngươi thì sẽ sống cùng ngươi, cô cô của ta sẽ không đáp ứng đâu. ” Tần Như Mộng đem hoàng hậu ra áp chế nàng

” Nếu vậy thì sao? ” Vân Phi Yên lơ đễnh nhướng mày

” Biểu ca sớm muộn gì cũng là của ta, ngươi hãy đợi mà xem! “

” Không cần xem, ta dùng qua sẽ tặng cho ngươi, đến lúc đó chỉ sợ ai hắn cũng không cần ! ha ha…. ” đúng thế, sao nàng không nghĩ ra nhỉ, như thế thì sẽ không rời khỏi trong sự nuối tiếc nữa rồi.

” Ngươi…” Tần Như Mộng tức đến nói không nên lời

” Ta làm sao? ” sau khi nghĩ thông, tâm tình tốt lên, Vân Phi Yên nghĩ muốn cùng nàng ta đấu khẩu

” Yên nhi ” sau khi thay hạ triều phục, Long Ngự Phong nhanh chóng đến chỗ của Vân Phi Yên. Vân Phi Yên vừa nhìn thấy Long Ngự Phong liền đi đến, cả người đều nhanh chóng tiến vào trong người của Long Ngự Phong

” Thái tử gia, ngài cuối cùng cũng hạ triều rồi? sáng sớm tỉnh lại không thấy ngài, ngài không biết người ta nhớ ngài nhiều lắm đâu! thượng triều cũng phải nói cho người ta một tiếng, người ta sẽ giúp ngài thay quần áo ! ” nói rồi ôm chặt lấy Long Ngự Phong không buông.

” Nha đầu này…” Long Ngự Phong cười sủng nịch, ” Như Mộng, hôm nay ta cùng Yên nhi xuất cung làm chút chuyện, muội đến chỗ mẫu hậu trước đi! “

” Biểu ca, muội cũng muốn đi! biểu ca…” Tần Như Mộng không chịu, cũng muốn đi theo để phá hoại hai người họ

” Không được, muội vẫn là đợi bọn ta về, bọn ta là đi làm việc ” đáp ứng qua Yên nhi, làm sao có thể làm Yên nhi thất vọng

” Ô, vậy huynh phải đi sớm về sớm nha.”

” Yên nhi, chúng ta đi thôi! “

Mặt Tần Như Mộng tức đến biến hình luôn rồi, Haizz! sự ghen tị của nữ nhân quả nhiên đáng sợ….

” Yên nhi muốn đi đâu chơi? “

” Chàng nói đi đâu thì đi đó “

” Yên nhi từ lúc nào trở nên ngoan ngoãn như vậy sao ta không biết? ” Long Ngự Phong cười hỏi nàng

” Đáng ghét! lại cười ta, ta đi đâu cũng đáp ứng? ” nếu như nói muốn đến kĩ viện có đáp ứng hay không? ” chàng đáp ứng trước đi ta mới nói “

” Được, ta đồng ý ” thật hiếu kì nàng sẽ chọn nơi nào ” nơi nào? “

” Không được đổi ý nha! ta muốn đến kĩ viện! “

” Không được, đổi nơi khác “

” Chỉ một lần này thôi! được không Ngự Phong! ” chỉ cần Yên nhi làm nũng một chút, hắn liền không có cách nào cự tuyệt, ” Ngự Phong, chỉ một lần thôi được không? “

” Chậc chậc… miệng thật ngọt, có thể không được sao? “

” Ta biết Ngự Phong là tốt nhất ” nói xong liền dâng lên một nụ hôn làm tạ lễ

” Lúc trước cầu xin ta đều là gọi thái tử gia, thái tử gia, Hôn nay sao lại chịu gọi tên của ta rồi? ” Long Ngự Phong kì lạ nhìn nàng

” Đây không phải ngoài cung sao? chàng không sợ người ta biết chàng là thái tử? trong cung mà kêu tên chàng thì sẽ gặp họa sát thân nha ” nghênh cái mặt lên nhìn hắn, trên cái mặt nhỏ nhắn có viết ” ngươi thật ngốc “

” Nàng đó! ” Long Ngự Phong vô nại lắc đầu, chỉ có quỷ nha đàu này biết nói. Vân Phi Yên quay lại làm mặt quỷ đáng yêu.

Màn đêm lặng lẽ buông xuống, hai mỹ nam 18 19 tuổi cùng nhau đi đến hoa lâu lớn nhất kinh thành.

” Woa! đây chính là kĩ viện trong truyền thuyết à? nữ nhân câu dẫn nam nhân như thế này sao? Chậc châc….cũng không có gì là khó? không biết Long Ngự Phong có dễ câu dẫn không đây ” cái miệng nhỏ nhắn nhìn các cô nương ở đây mà lẩm bẩm.

” Nàng nói cái gì? “

” Ặc, không có gì, chúng ta đi thôi “

Long Ngự Phong cười cười lắc đầu nhìn nàng, á à…. học cách câu dẫn hắn? thật không biết nha đầu này nghĩ cái gì, nhưng hắn chờ mong biểu hiện của nàng.

” Không muốn chơi nữa? “

” Ừ, không muốn chơi nữa, mệt rồi, muốn về tắm rửa, nơi này khó nghe chết đi được “

” Vậy được rồi, chúng ta đi về ” đi sớm cũng tốt, dù sao nơi này cũng không phải là nơi nữ nhân nên đến, đi là hợp ý hắn.

Buổi tối trăng mờ gió lớn thích hợp làm gì? đương nhiên là làm chuyện xấu rồi…. Vân Phi Yên mới tắm rửa xong, một thân màu đỏ tươi cầm bình dược đã được chuẩn bị sẵn, đi đến tẩm cung của Long Ngự Phong. Bây giờ toàn bộ người trong thái tử cung đều đang hôn mê, tiếp theo đó chỉ chờ Long Ngự Phong uồng trà mà nàng chuẩn bị.

” Ngự Phong! đã ngủ chưa? “

” Yên nhi? muộn thế này rồi sao còn chưa ngủ? “

” Ta ngủ không được, thấy chàng chưa ngủ ta liền bưng trà đến cho chàng. Mau uồng đi, đừng lãng phí tâm ý của ta. Như thế nào? không cảm thấy nóng? “

Long Ngự Phong không hiểu nàng nói gì, bất quá thật sự là rất nóng, rất khát, nhịn không được liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mê người kia. Giờ khắc này thái tử cung lan tỏa ra mùi hương hoa nhàn nhạt. Trong tẩm cung của Long Ngự Phong ngập tràn cánh hoa, hai người ở trên giường không bận tâm đến những cái khác. Chúc cho đêm của hai người họ vừa mới bắt đầu…..

Trời dần sáng, một thân ảnh nhỏ nhắn tại thái tử cung bay lên bay xuống, sau lại một lần nữa tăng cường thêm mê dược của nàng, đầu cũng không dám quay lại mà rời khỏi kinh thành. Tiếp đó là mua một con khoái mã, thẳng hướng Lạc Hoa Cốc mà đi….

Thái tử xưa nay chưa từng vắng mặt nay lại vô cớ không thượng triều, nhất thời các vị đại thần triều đình bắt đầu đoán này đoán nọ. Vừa bãi triều, hoàng đế cùng hoàng hậu liền đên thái tử cung, đầu tiên là nghe được từng đợt hương hoa, đại môn đóng kín, như thế nào cũng mở không được cũng không có người đến mở cửa. Một vài thị vệ thân thủ khá tốt nhẹ nhàng thi triển khinh công bay vào, nhất thời ngẩn người. Vừa mở cửa hoàng đế hoàng hậu cũng phi thương kinh ngạc. Tất cả cung nữ thị vệ đều ngã nằm trên mặt đất, trong viện cánh hoa phiêu lạc. Sau khi tiến vào tẩm cung của thái tử, hoàng đế hoàng hậu càng thất kinh đến nói không nên lời, chỉ thấy thái tử vẫn hôn mê chưa tỉnh, rõ ràng là dấu vết đã từng hoan ái. Trên giường dưới giường đều là cánh hoa cứ như là đã có một trận mưa hoa vậy.

” Hoàng nhi, mau tỉnh dậy “

” Phụ hoàng mẫu hậu, sao hai người lại đến đây? “

” Hoàng nhi đây là chuyện gì vậy? “

” Chuyện gì? ” Long Ngự Phong nhìn số cánh hoa đó cùng với thân thể của chính mình, nhớ đến những lời Vân Phi Yên nói lúc sắp ngủ, nhất thời thanh tỉnh. Tiếp đó là một tiếng gầm phẫn nộ ” Dạ Tu La! chân trời góc biển ta cũng phải tìm được nàng! ” Vân Phi Yên đang đi trên đường liền cảm thấy một trận rét run….

Triều đình đã hạ một mật chỉ, bất luận như thế nào cũng phải tìm được Dạ Tu La, người nào biết được tung tích sẽ được trọng thưởng…..

Không lâu sau giang hồ đồn đãi: Dạ Tu La đổi nghề làm hái hoa đạo tặc. Đêm trộm đông cung thái tử….theo tin tức nghe được đêm đó tại thái tử cung hạ một đêm hoa biện vũ. Từ đó về sau, trên giang hồ không còn nhìn thấy Dạ Tu La nữa, có người nói nàng đã bị triều đình ám sát. Có người nói nàng đã mai danh ẩn tánh. Trong giang hồ cũng có mấy người mới nổi từng bị hoài nghi là Dạ Tu La. Rốt cục Dạ Tu La đã đi đâu? không có người nào biết…..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.