Đả tự: Đau Đầu - Thủy Hỏa Thần - Kiếm Giới
Mấy tên cường đạo dù bị Hòa Thân giải đến nha môn tri phủ mặc dù ờ nhà Tồ gia bị dọa sợ mất mật. Nhưng không có nghĩa chúng đều là trứng mềm. vừa vào phòng giam, tên nào tên đó cứng cổ trợn mắt. ý là: Lão tử không sợ trời không sợ đất.
Hòa Thân vừa nhìn điệu bộ mấy tên này đột nhiên tức đến trào máu. trong lòng nghĩ: “Ta không tin các ngươi mình đồng da sắt. nay lão tử sợ gì chứ? Nay ta đã là trưởng phòng công an trong thành Nam Kinh, cũng chính là viện trường pháp viện, ngoài ra ta còn là kiểm soát trưởng của viện kiểm soát, ta thứ nhất không sợ đại biểu đại hội nhân dân, và giám sát của hiệp ủy viên, hai không sợ ủy ban kỉ luật kiểm soát, nếu đến mấy tên các ngươi cũng trị không nồi thì ta cmn sống uổng rồi sao?”
Hòa Thân nghĩ đến đây liền quay sang nói với Lưu Toàn vừa đi bắt Lục Quý Chiêu về: “ Không thành khẩn, không thành khẩn thì đánh mạnh cho ta. Đánh chết cũng coi như mệnh chúng ngắn” Nói xong quay lưng về phòng khách uống trà. Hắn nghĩ dù thế nào cũng phải đánh cho một trận nhừ tử thì mấy tên này mới chịu mở mồm. Nào biết Lưu Toàn gọi người, chưa đến thời gian một bữa cơm đã cạy được miệng hai tên.
Hòa Thân vừa nghe đúng là khóc dở cười dở, trong lòng thầm mắng mẹ bọn mày là cái phường cường đạo gì. Chỉ đánh trận đã phọt ra hết đúng là gấu chó, bèn hỏi Lưu Toàn: “ Tên cầm đầu mở mồm chưa?”
“Lão gia. mồm tên đó quả là cứng, côn lớn đánh ba hồi. mà tên đó vẫn không phát ra một tiếng chứ đừng nói đến khai cung.
“Vậy để ta đi xem xem” Hòa Thân nói rồi cầm theo chén trà đi vào nhà giam.
Vào nhà giam xem đúng là khá lắm, mặc dù chỉ mấy phút nhưng 4. 5 tên kia đều bị đánh đến tróc da trầy thịt, nói không chừng hai tên còn bị gãy xương, phòng giam đột nhiên bao trùm lên mùi máu tanh tàn nhẫn.
“Bồn quan hỏi ngươi, ngươi tên là gì. sao lại canh ba nửa đêm đến nhà Tô gia” Hòa Thân hỏi tên cầm đầu.
“Đại nhân, hai tên kia không phải đã nói rồi sao. chúng tôi thay Lục Quý Chiêu của “nạp tài tiền trang” đến đòi nợ. Khi thấy con gái của Tô lão đầu bèn dậy lòng hiếu sắc. thế nên mới nghĩ đến việc móc được một món tiền chính là thế hết rồi” Tên cầm đầu nói.
“Các ngươi còn có bao nhiêu ngươi? Trước đây đã từng gây ra vụ án thế này chưa?” Hòa Thân hỏi tiếp.
“Đại nhân ngài đừng hỏi nữa” Tên đó vừa lau máu tươi bên mồm. vừa nói “ chúng tôi ngoài đinh núi còn có mười mấy huynh đệ. đều là do bị quan phủ ép mà thôi mấy năm nay chúng tồi thường xuyên thay người khác đòi nợ. Có cơ hội liền tống tiền, vơ vét tài sản, có lúc chặn đường cướp bóc. đại nhân, phải chăng nói hay không nói đều chết, ngài hãy dứt khoát “Kacha” chúng tôi là được rồi” tên kia nói tiếp.
“Thế bây giờ ngươi dù chết cũng khồng nói ra tên đồng phạm của ngươi phải không?”
“Đại nhân ngài nghĩ xem. tôi vừa nói ra thì không phải ngài sẽ cho quân đến bắt họ sao. họ đều là huynh đệ sống chết của tồi. Ngài có dày vò tôi đến chết tôi cũng không nói. không tin ngài cử thử xem đừng nhìn hai tên da thịt mỏng mềm kia vừa nói với ngài chúng tồi lần này thay người ta đến đòi nợ. Nhưng nếu ngài hỏi họ chuyện khác, ngài xem họ có nói không” tên kia tiếp lời.
Hòa Thân thấy tên tiểu tử này nói năng rất đâu ra đấy. Nhìn ban ngày tên này đầy xảo quyệt, nhưng nay Hòa Thân lại thấy hắn có chút phong độ coi nhẹ cái chết, nên mỉm cười: “ Sao ngươi biết ta sẽ giết các ngươi”
“Đại nhân, đây không phải chuyện đã bày ra trước mắt hay sao? Tên Tô lão đầu bị chúng tôi ép chết, ngài không bắt chúng tôi đền mạng hay sao?” Tên kia hòi.
Hòa Thân biết, nếu tên này đã nói thế. thì hắn đã hiểu chuyện. Hắn cũng nghe nói quy tắc trong giới xã hội đen. nếu người nào dám khai tên đồng phạm, thì cả nhà sẽ bị mưu sát. cho nên Hòa Thân cũng không truy hỏi nữa. Mà đầu khẽ cúi xuống suy nghĩ.
Hòa Thân nghĩ: Lần này ta hạ quyết tâm phải làm cho ra hồn. nói thẳng ra là bản thân cần pk Càn Long. PK Đại Thanh. Thường Tín nói “ thương can tử lí diện xuất chính quyền” nhưng mình hai tay trống không thì lấy gì đấu với Càn Long? Nay tên này dù rằng là cường đạo nhưng còn là người coi trọng nghĩa khí. dưới tay hắn còn có mấy chục người, mặc dù nói chỉ là một đám nhỏ. nhưng có thể thu về tay mình thì sau này không sợ không thể phát triển được, chuyện gì cũng phải chừa cho mình còn đường lùi.
Nghĩ đến đây. Hòa Thân đã có chủ ý cho mình bèn nói: “ Tô Cảnh Thiện vì sao mà chết, bổn quan còn phải tiến hành điều tra thêm”
Tên kia nghe thế lấy làm lạ sao tri phủ đại nhân lại không giống mấy vị quan khác, rõ ràng Tô Cảnh Thiện chết tại hiện trường, sao ông ta lại nói phải điều tra?
Hòa Thân thấy câu nói vừa rồi khiến cho những người có mặt đều ngạc nhiên nên cười nói: “ Mặc dù các ngươi đêm khuya thâm nhập nhà dân. Đã gây ra chuyện xấu xa. nhưng bổn quan không thể coi nhẹ mạng người, phán án tùy tiện, nghĩ Tô Cảnh Thiện đã hơn 60 tuổi, lại thêm thường xuyên lao lực mệt mỏi. trước đây ông ta vốn có bệnh gì? Có phải vào lúc các ngươi cùng ông ta nói chuyện, bệnh của ông ta cũng phát tác nên chết, cái này cũng rất có khả năng. Thường Tín nói “ nhân mạng quan thiên” một khi ta đã nhận án này. thì phải điều tra cho rõ chân tướng, bất cứ chi tiết nhỏ nào cũng không được có sơ suất”
Tên kia nghe Hòa Thân nói những lời trước đây chưa từng nghe như thế. Nghĩ kĩ đều có lý đột nhiến khâm phục Hòa Thân, bèn kính cản nói với Hòa Thân: “ Hòa đại nhân đúng là thanh thiên đại lão gia. Tại hạ Đồ Tử Kiệt thay mặt anh em huynh đệ đa tạ đại nhân” nói xong bèn dập đầu.
“Đừng đừng ta chi nói cần điều tra rõ vì sao Tô Cảnh Thiện chết chứ không nói sẽ thả các ngươi ra. Ngươi dập đầu e hơi sớm rồi, nếu tra ra Tô Cảnh Thiện vô bệnh vô tật mà chết do bị các ngươi hù dọa. Thì lười đao của ta đương nhiên là vô tình rồi” Hòa Thân nói.
“Tôi không phải tạ ân không giết của đại nhân mà là tạ ơn sự anh minh của đại nhân” Đỗ Tử Kiệt đứng dậy nói.
Hòa Thân không quan tâm đến bọn chúng nữa mà quay đầu nói với Lưu Toàn: “ Ngươi ngay lập tức dẫn người của bốn phủ liên đêm đến nhà Tô gia nhất định phải điều tra rõ ràng nguyên nhân thực sự cái chết của ông ta”
“Vâng” Lưu Toàn đáp rồi nhận lệnh đi ngay.
“Dẫn ông chủ “nạp tài tiền trang” Lục Quý Chiêu ra đây”. Hòa Thân ra lệnh cho bên ngoài.
Tên Lục Quỷ Chiêu vừa vào nhìn thấy cảnh máu me, lúc này đã sợ tới hồn xiêu phách lạc. Khi nhìn thấy ... liền quỳ xuống trước mặt Hòa Thân, khóc mà nói: “ Xin...xin đại nhân minh xét. Tiểu nhân đúng là thuê bọn họ đến Tô gia đòi nợ thay nhưng.... Tiểu nhân không bắt chúng nhân cơ hội vơ vét tiền... càng không cho chúng cướp con gái của Tô Cảnh Thiện.... đại lão gia minh xét... đại lão gia minh xét”
Thực tế Hòa Thân không hỏi thì tên này cũng biết là chuyện gì. Chỉ là hắn có chút không hiểu , chính là chỉ là tên chủ của một tiền trang nhỏ. Sao lại chỉ vì 8 vạn lạng bạc mà không thể chờ đợi được phải đi thuê bọn xã hội đen đi đòi nợ thay? Không lẽ hắn gặp chuyện gì cấp bách sao? Thế nên hắn thấy Lục Quý Chiêu dập đầu cũng nhiều rồi bèn hỏi “ Ồng chủ Lục. ngươi thật sự thiếu tiền đến thế sao? Hay là ngươi gặp chuyện gì gấp. Cần phải đòi ngay số tiền đó về”
Lục Quỷ Chiêu thấy tri phủ đại nhân không hỏi tội mà còn ôn hòa hỏi hắn thế bèn dập đầu rồi đáp: “ Nói thì chỉ tại tiêu nhân nhất thời hồ đồ vốn dĩ nhân duyên của ông chủ Tô không tệ, làm ăn cũng giữ chữ tín. Là người có thể làm ăn được, nhưng gần đây tiểu nhân có thương lượng một việc lớn với mấy bằng hữu cùng ngành, chuyện này không có tiền không được, tiểu nhân không xoay được nên nhất thời phạm hồ đồ. gây ra chuyện này. Xin đại nhân khai ân. Tha cho tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt không dám thế nữa”
Hòa Thân nghe tên này nói có chuyện lớn nên hỏi: “Ngươi rốt cuộc gặp chuyện lớn gì”
“Nói mau. không nói ta sẽ cho ngươi nếm vị trượng lớn” Lưu Toàn đứng bên cạnh nghiến răng nói.
“Nói...nói tiểu nhân nói. hoàng thượng sẽ đi tuần thị Nam Kinh bọn tiền trang chúng thần muốn biểu lộ chút hiếu tâm với vạn tuế gia. nên thảo luận sẽ cho sửa chữa con đường trước hành cung Khanh Hy Gia Thánh Tổ. Không phải cần rất nhiều tiền hay sao?” Lục Quý Chiêu nói.
“Aida” Hòa Thân nghe Lục Quỷ Chiêu nói trong lòng thầm ngạc nhiên kêu thầm một tiếng rồi vỗ đùi đánh đét “có rồi”
Huyết Tu La
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----