Đả tự: Đau Đầu - Thủy Hỏa Thần - Kiếm Giới
Đám đông thấy tri phủ đại nhân ngạc nhiên lại còn nói “ có rồi” rồi lại “aida”, nên ai nấy đều sợ hãi không dám động đậy. Lưu Toàn vội chạy đến trước mặt Hòa Thân hỏi: “ Lão gia, ngài không khỏe chỗ nào. có cần đi nghỉ ngơi tí không?”
“Không cần không cần” Hòa Thân đột nhiên cảm giác thấy mình hơi thất thần, nên vội ổn định tâm trạng, hỏi Lục Quý Chiêu: “ Thảo luận chuyện sửa đường thánh tổ gồm có những tiền trang nào? Ngoài các ngươi ra còn có ai có hiếu tâm với vạn tuế gia không?”
Tên Lục Quỷ Chiêu thấy tri phủ đại nhân tất cả đều bình thường, không có vấn đề gì. xem ra rất có nhã hửng với hắn dường như được cổ vũ bèn lấy lại tinh thần, lúc này không sợ hãi nữa. hai mắt sáng lên nói “..ngoài mấy tiền trang chúng tiểu nhân ra. tiểu nhân nghe nói Vương gia xưởng nhuộm sẽ trực tiếp quyên 1 vạn lạng bạc. Nói là tỏ lòng hiếu kính với Càn Long Gia đi Nam tuần . Nghe nói còn có thề cùng bách quan nghênh giá, có người còn nói không chừng hoàng thượng sẽ đích thân tiếp kiến. Hòa đại nhân ngài nói xem chuyện vinh dự thế có nên tranh một chỗ không?”
Hòa Thân thầm cười: “ Bỏ ra 1 vạn lạng bạc có thể xem Càn Long đúng là biến Càn Long thành quốc bảo đại gấu trúc rồi” Tuy nhiên hắn không coi chuyện này là đùa. Lúc này trong lòng hắn đã có kế hoạch lớn.
Hòa Thân sau khi hỏi thêm mấy câu nhìn thấy Lưu Toàn dẫn pháp y từ Tô gia về, nên lệnh cho nha dịch hai bên coi giữ Đồ Tử Kiệt và Lục Quý Chiêu cùng mấy tên còn lại. Đợi hắn hỏi rõ tình hình rồi xét xử.
Pháp y theo Hòa Thân vào phòng khách. Lưu Toàn bưng trà qua. Thấy Hòa Thân uống hai ngụm, rồi mới bẩm: “ Bẩm tri phủ đại nhân, qua tại hạ cần thận khám xét. thì Tô Cảnh Thiện vốn có bệnh tức ngực, lúc nghiêm trọng thậm chí đã từng xuất hiện qua việc tim ngừng đập và trung đoạn hít thở. chuyện này đã được Tô Kì Nhi xác nhận, ngoài ra theo sự kiểm tra của tại hạ. cơ thể ông ta sớm đã xuất hiện “dịch lựu” với số lượng lớn. hơn nữa xương hàm ông ta đã hư hết. điều này nói lên rằng ông ta sớm đã vô tri vô giác rơi vào chúng bệnh không trị, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng”
Hòa Thân nghe thế. thấy Tô Cảnh Thiện chốc lát đã chỉ còn là cái xác. nên hắn xua tay cho pháp y lui ra. Hỏi Lưu Toàn: “ Thế Tô gia không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Lão gia không hỏi, tiểu nhân cũng phải bẩm báo. Khi tiểu nhân đến nhà Tô gia, con gái ông ta đã khóc đủ rồi. Đang ra lệnh cho người nhà lo lắng chuyện hậu sự. Bọn tiểu nhân đi kiểm tra xác, sau khi cồ ta biết được nguyên nhân thực tế cái chết của phụ thân, không ngờ cô ta lại kiên định xuất kị, lập tức trờ thành người đương gia của Tô gia, một mặt cử người đi thông báo cho công nhân trong xưởng dệt ngày mai vẫn đi làm đúng giờ, một mặt sai người thông đêm đi thông báo cho bạn bè thân hữu. dự kiến ngày mai sẽ phát tang cho phụ thân. Tiểu nhân thấy ông Tô Cảnh Thiện kia lúc sống cũng không ngờ con gái lại nhanh nhẹn thế. Tô Kì Nhi đúng là có chút “con hơn cha” rồi”
Hòa Thân nghe Lưu Toàn dùng câu thành ngữ này. đột nhiên cười ha ha rồi ra lệnh: “ Truyền lời ta. thăng đường ngay”
“Thăng đường lúc này là canh ba nửa đêm” Lưu Toàn ngạc nhiên hỏi.
“Đúng thế. sao không được à. ta phải thăng đường kết án” Hòa Thân nói đầy dứt khoát
Đây chắc là lần đầu tiên kể từ khi có tri phủ Nam Kinh, tri phủ đại nhân lần đầu tiên gọi tất cả người thăng đường vấn án vào lúc nửa đêm. Lúc này ai nấy đang ngủ rất ngon, khi nghe tri phủ đại nhân nói thăng đường, ban đầu còn không bằng lòng, nhưng khi tỉnh dậy rồi bắt đầu thấy hưng phấn kì lạ. Ai mà không muốn trải qua chuyện vạn sự khó thấy, ai mà không muốn biết canh ba nửa đêm rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Thế nên không lâu sau. những người cần đến đều đã đến đông đủ. nha dịch hai bên. Truyền sự quan trước cửa, ba hình danh sư gia hai bên tri phủ đại nhân, hai văn thư bên góc đại đường, không thiếu một ai.
Đồ Tử Kiệt và thuộc hạ. Lục Quý Chiêu, còn có đại diện người nhà Tồ gia. Toàn bộ đều quỳ nghiêm dưới đường. Đợi sau khi mọi thứ sắp xếp xong. Hòa Thân mặc áo quan ngồi dưới bức hoành “ Minh kinh cao huyền”
“Đối với Đỗ Tử Kiệt đêm hôm đến nhà Tô Cảnh Thiện ông chủ Lục Quý Chiêu đòi nợ. qua điều tra thông đêm của bổn quan, đã điều tra ra chân tướng, nay thăng đường tuyên phạt” Hòa Thân nói lớn.
Đám đông nghe thấy tri phủ đại nhân biện án nhanh thế. phạm nhân vừa bị bắt về nay đã kết án. Đúng là chuyện chưa từng có. Hòa Thân nói tiếp.
“Lục Quý Chiêu đòi nợ của Tô Cảnh Thiện là chuyện hợp lý hơn nữa khi bàn phủ lập án. nên về nhà kiên nhẫn chờ đợi.Đợi sau khi bàn án tra xét kí sẽ xử lý nhưng Lục Quý Chiêu lại lôi thôi, thuê người ngoài nửa đêm vào nhà cưỡng ép đòi nợ. Đã phạt hình luật, bản quan theo pháp trị tội. Nhưng niệm tình bình thường đều tuân thủ luật pháp, nên lần này là bất đắc dĩ. nay lệnh cho về nhà đóng cửa suy ngẫm, ba ngày sau đến bản phủ nhận tội.
Đồ Tử Kiệt thay người cưỡng chế đòi nợ là vi phạm luật pháp lại nhân cơ hội vơ vét tống tiền nhà Tô Cảnh Thiện, đúng là hành vi vô lương tâm. May mà bản quan kịp thời đến nên tránh được bi kịch xảy ra. Nay mấy đông phạm của Đỗ Tử Kiệt phạm tội ác đều đã chết tại trận, số còn lại mặc dù là đồng phạm, nhưng tội không đáng chết nay cho giam vào đại lao, chờ sự thẩm vấn sâu hơn của bổn quan.
Còn ông chủ Lục Quỷ Chiêu cung cấp bằng chứng xác thực, ông chủ Tô của xưởng dệt Tô gia nợ tiền không trả. Đây là hành vi vô lại. nhưng niệm tình tuổi cao bệnh nhiều, nay lại chết đột tử. cho nên bản quan không truy cứu”
Hòa Thân phán xong bèn có người đưa chứng cứ cũng như báo cáo khám nghiệm tử thi ra trước công đường, người của Tô gia vốn biết Tô Cành Thiện bạo bệnh mà chết nay lại thấy tri phủ đại nhân phán thế. Hơn nữa lại sẽ thẩm vấn trừng trị mấy tên cường đạo, sẽ tiếp tục truy cứu Lục Quý Chiêu nên không có lời gì để nói thêm.
Đến người của Tồ gia còn thấy tri phủ đại nhân phán xử công bằng, thì Lục Quý Chiêu và Đỗ Tử Kiệt lại càng tạ ơn. Cho nên vụ án hình sự mười mấy mạng người đã kết thúc một cách mơ hồ thế.
Mặc dù Hòa Thân nói trên công đường chính đại thế nhưng hắn xử án lần này hầu như là vì chính hắn: Hắn muốn Lục Quý Chiêu sau khi quay về tiếp tục tu sửa con đường trước hành cung Khang Hy, cũng muốn mượn vụ án này để lung lạc Đỗ Tử Kiệt, sau này còn dùng đến.
Đối với Tô Cảnh Thiện mặc dù chết oan uổng nhưng may mà Hòa Thân đến kịp nếu không người bị thương không chỉ mình Tô Cảnh Thiện mà e rằng con gái như hoa của ông ta cũng khó an toàn, hơn nữa mười mấy tên cường đạo đã chết ở nhà ông ta đó coi như là để báo thù cho ông ta. Chỉ cần con gái ông ta hiểu được điểm này là sẽ cảm ơn Hòa Thân rồi.
Xét xử cả đêm như thế. Đợi đến lúc bãi đường thì trời cũng đã sáng. Lưu Toàn thấy Hòa Thân bận cả tối không chợp mắt nên muốn Hòa Thân quay về đi ngủ. Nên đợi khi Hòa Thân vừa đi xuống bèn chạy đến nói: “ Lão gia. cả đêm ngài vất vả rồi, tiểu nhân đi làm chút đồ ăn. Ngài dùng cho nóng sau đó về phòng nghỉ ngơi”
Hòa Thân thấy bây giờ sao mà ngủ nổi, còn chuyện lớn chưa kịp làm nên ra lệnh: “ Chuẩn bị kiệu ngay, ta muốn đi gặp Doãn đại nhân”
Doăn Kế Thiện lúc này vừa dậy đang luyện kiếm trong vườn hoa thấy Hòa Thân vui vẻ đi vào vội dừng kiếm hỏi: “ Hòa đại nhân, sớm thế. Có chuyện gì sao?”
Hòa Thân cười: “ Doãn đại nhân, đến báo tin vui cho ngài”
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----