Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 581: Chương 581: Tinh khí của đồng nữ




U Quân hỏi vậy khiến tôi ngạc nhiên. Tuy nhiên, anh ta đã mở miệng hỏi câu này chứng tỏ trong lòng đã có chút nghi ngờ tôi. Tôi cũng biết gần đây mình hơi lạnh nhạt với anh ta. Có lẽ ban đêm Liễu Liệt Vân đối xử với anh ta tốt hơn tôi. Tôi lập tức rúc vào vòng tay của anh ta. Tôi nói: “Em có gì không giống trước đây nào?”

Thấy tôi đột nhiên lại ôm tay như vậy, U Quân liền bật cười rồi giang tay ôm tôi vào lòng. Anh ta nói với tôi: “Chính là ban đêm lúc chúng ta ngủ bên nhau, anh cảm thấy em yêu anh còn hơn cả bản thân em nữa. Thế nhưng trời vừa sáng, anh liền cảm thấy mình không còn chút địa vị nào trong mắt em. Không biết là do anh nhầm lẫn, hay là…”

U Quân nói đến đây thì dừng lại. Thấy U Quân cố ý bỏ lửng câu nói như vậy tôi cũng thấy lòng se thắt. Tôi ngồi hẳn người lên đầu gối của anh ta, còn quàng hai tay quanh cổ. Tôi nói với anh ta hay là gì nào, hay là anh ta chê tôi phiền rồi phải không, hay là anh ta đã thích người phụ nữ khác, không thích tôi nữa rồi?

Bất kể sự ghen tuông này là tình cảm sâu đậm hay chỉ giả vờ giả vịt thì thái độ nhiệt tình của tôi đối với U Quân cũng khiến anh ta vui vẻ tức thì. Anh ta lập tức ôm lấy eo tôi, hôn lên mặt tôi rồi nói: “Ngoại trừ em, trên thế gian này có người phụ nữ nào xứng được với anh. Chỉ là anh cảm thấy khi ở trên giường tiếng yêu của em cũng có thể khiến tim anh tan chảy. Thế nhưng vừa rời giường em liền mặc kệ anh. Anh thật nghi ngờ có phải em chỉ yêu thích anh khi ở trên giường. Còn những lúc khác, em liền không yêu anh nữa không.” Lời này phát ra từ miệng của U Quân khiến tôi không dám tin. Thật không ngờ người bình thường không hề biết yếu đuối là gì lại nói với tôi những lời đầy lo lắng như vậy.

Có điều đàn ông là không thể chiều được. Tôi luôn tin đạo lý này nên nhất quyết không nói thuận theo ý của U Quân. Thay vào đó tôi gõ gõ nhẹ lên chóp mũi của anh ta khẽ nói: “Vậy thì buổi tối anh phải cố gắng hơn, bằng không em không yêu anh nữa đâu.”

Có lẽ U Quân không ngờ tôi lại nói như vậy. Anh ta liền buông đôi tay đang ôm eo tôi sau đó lật người tôi nằm lên gối anh ta rồi đánh một phát thật mạnh vào mông tôi. Tôi đau đến suýt chút nữa thì răng cắn vào lưỡi. Tôi kinh ngạc quay lại nhìn U Quân, hỏi anh ta tại sao lại đánh tôi.

U Quân thấy tôi ăn đau mà nhíu mày như vậy khóe môi liền nhếch lên, lộ ra một nụ cười xấu xa. Anh ta mắng tôi chẳng lẽ không đáng ăn đòn à, lại mắng tôi là người phụ nữ không biết xấu hổ. Tối qua rõ ràng cầu xin anh ta dừng lại, hôm nay lại nói anh ta không thỏa mãn được tôi. Anh ta còn nói lần sau tôi còn ăn nói bậy bạ như vậy sẽ không chỉ bị trừng phạt thế này thôi đâu.

Dứt lời U Quân mới đỡ tôi ngồi lại trên gối anh ấy như cũ. Thấy tôi ra vẻ uất ức, lại hỏi tôi có phải lúc nãy anh ta ra tay nặng quá không?

“Đương nhiên là nặng rồi, tiếng lớn như vậy, tiên nhân chung quanh đều nghe thấy hết rồi.” Tôi bất mãn nói với U Quân.

U Quân nhướng mày, xoay đầu nhìn những tiên nhân đi theo bên cạnh. Đám tiên nhân này vừa nãy khi U Quân đánh tôi tất cả đều nhìn thấy nên lúc U Quân nhìn họ lần nữa, đám tiên nhân sợ quá nhanh chóng quay mặt đi giả vờ như không biết gì cả.

Bây giờ kể ra chúng tôi cũng đã là những vị thần có địa vị không nhỏ, nếu lại làm ra mấy hành động như vậy cũng có hơi khiếm nhã. U Quân cũng ngại mấy lời tôi nói lúc này bị những tiên nhân chung quanh nghe rồi lại đi đồn thổi linh tinh. Anh ta liền phất tay một cái, tất cả rèm cửa thần liễn đều được kéo xuống, che đi hầu hết ánh sáng bên ngoài. Sau đó bên trong thần liễn mờ ảo, U Quân ghé vào tai tôi khẽ hỏi tôi rằng buổi tối tôi có phải thực sự không được thỏa mãn không?

Suy cho cùng đàn ông nào cũng để ý chuyện này kể cả người đàn ông lợi hại hơn nữa cũng sợ nhất là không thể làm hài lòng người đàn bà của mình. U Quân cho rằng tôi chưa được thỏa mãn nên bắt đầu tự nghi ngờ bản thân. Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của U Quân, tôi tủm tỉm cười rồi đưa tay vuốt lên mặt anh ta. Tôi nói với anh ta: “Sao lại có thể như vậy được, mỗi lần anh muốn em, toàn thân em như mềm nhũn ra. Anh cứ muốn em như vậy, khiến em bình thường chỉ nghĩ đến chân của anh thôi cũng đã thấy mệt rồi.”

Lời của tôi hơi phóng đại, nhưng dù có phóng đại hơn nữa thì U Quân cũng thấy sung sướng. Tôi vừa nói xong anh ta liền ôm lấy đầu tôi, đặt một nụ hôn thật sâu lên trán tôi. Sau đó anh ta ôm tôi vào lòng, hỏi tôi sau này nếu sinh con muốn đặt tên con là gì?

U Quân hỏi câu này hơi vội. Tôi nói với U Quân vẫn còn chưa biết có mang thai được không, thôi thì cứ đợi có được đi đã. Lúc đó mới tính vẫn chưa muộn. Bây giờ chưa có gì, ngộ nhỡ không thể sinh được lại thành ngượng ngùng.

U Quân vốn cũng không để tâm tôi có sinh được hay không. Nghe tôi nói vậy, anh ta liền áp mặt vào tóc tôi. Anh nắm chặt tay tôi trong lòng bàn tay rồi nói: “Vậy chúng ta phải siêng năng hơn nữa, cố gắng thêm mấy lần nữa sẽ có thôi.”

“A, anh thật đáng ghét.” Tôi giả vờ ngượng ngùng mắng yêu U Quân. U Quân xem đây là cách thể hiện tình yêu nên anh ta càng vui vẻ bội phần.

Vì tôi biết hôm nay U Quân sẽ đến, tôi cũng muốn biết rốt cuộc là vì sao anh ta lại sai phái nhiều tà yêu xuống hạ giới như vậy, nên đã dặn dò Lạc Thần bảo anh ta lựa lúc U Quân ở đây thì đến báo cáo chuyện này với tôi. Tôi muốn moi được tin từ chính miệng của U Quân, xem ý của anh là rốt cuộc là thế nào.

Trải qua bao nhiêu chuyện, cả tôi và Lạc Thần đều đã trưởng thành và vững vàng hơn trước. Lúc này chúng tôi đã ở trên chiến trường thực sự chứ không phải chơi trò chơi nữa. Khi tôi đưa U Quân vào cung, Lạc Thần đã đợi sẵn ở bên ngoài cổng cung điện. Thấy tôi trở lại, liền bái kiến tôi, sau đó vờ như không biết gì cả, nhìn thấy U Quân từ thần liễn bước xuống cũng lập tức hành đại lễ.

Lúc này tâm trạng U Quân rất tốt, anh ta bảo Lạc Thần đứng dậy mà không hề ngước mắt lên. Tôi liền hỏi Lạc Thần sao sớm vậy đã vào cung, có chuyện gì cần báo cáo sớm với tôi sao?

Lạc Thần gật đầu đáp lời tôi: “Thần tuân mệnh của Hi Hoàng, phái thần linh đến nhân gian trảm yêu trừ ma, để nâng cao uy danh của thiên đình ta và sự trung thành với Cửu trùng U Đế. Kế hoạch vốn đang tiến hành thuận lợi thì gần đây lại đột nhiên xuất hiện rất nhiều tà yêu ghê gớm. Bọn tà yêu này lại vô cùng hung ác, chúng chỉ ăn thịt đồng nữ chưa đến 10 tuổi của nhân gian. Chúng tôi đã cố hết sức vây bắt đám tà yêu này, nhưng sau khi bị bắt bọn chúng đều tự sát mà chết, làm chúng tôi không thể lần theo manh mối. Tuy nhiên căn cứ theo những gì chúng tôi được biết về cách gây án, bọn chúng chắc chắn là một tổ chức. Chỉ là trong nhất thời chúng tôi không thể tra ra tổ chức này đang ở đâu. Cho nên tôi vội về báo cáo với Hi Hoàng thỉnh cầu Hi Hoàng đưa ra cách xử lý. Hiện giờ nhân gian chỉ vừa lập lại hòa bình, không thể lại vì chuyện này mà làm họ mất đi niềm tin vào thần linh.”

Khi Lạc Thần nói về vấn đề này, tôi nhận thấy vẻ mặt của U Quân trở nên hơi mất kiên nhẫn. Anh ta nói với Lạc Thần chẳng qua cũng chỉ là ăn mất vài người. Loại chuyện nhỏ nhặt này sau này đừng đến phiền tôi nữa. Anh ta vừa nói vừa ôm tôi đi vào trong cung.

Lúc trước tôi đã nhận lời nhờ cậy của Nữ Oa sẽ giúp cô ta chăm sóc tốt cho nhân gian. Nhìn thái độ của U Quân như vậy, tôi chắc không mười thì cũng tám chín phần là chuyện này có liên quan đến anh ta. Lúc trước khi tôi quen anh ta ở nhân gian cũng chính là vì anh ta ăn thịt trẻ con. Thật không ngờ hiện giờ đã trở thành chủ của tam giới lại bắt đầu giở chứng trước kia. Bây giờ anh ta chẳng thiếu thốn gì, tôi thật không hiểu nổi rốt cuộc anh ta cần mạng của những đồng nữ ấy để làm gì?

Khi U Quân ôm tôi đi, tôi không nhúc nhích. Tôi quay đầu lại nhìn U Quân và nói với anh ta chuyện này đã không còn là chuyện nhỏ nữa. Tôi muốn đích thân lo liệu. Lúc tôi được U Quân đưa về trời tôi cũng là con người. Bây giờ tôi không thể vì đã nhận được phúc lớn của U Quân mà quên đi đồng loại của mình ở nhân gian.

Lời tôi nói vô cùng nghiêm túc. U Quân nghe xong vẫn không muốn tôi đi quản chuyện này. Tuy nhiên anh ta thấy tôi quyết tâm sắt đá như vậy cuối cùng đành nói: “Có gì mà phải điều tra đâu, nhân gian thuộc dương, địa ngục thuộc âm. Đàn ông là dương, đàn bà là âm. Đồng nữ vốn mới đầu thai đến dương gian chưa lâu, dây gọi là lưỡng âm tương điệp. Những đứa bé này nếu yêu tà ăn vào có thể nhanh chóng nâng cao sức mạnh và tu vi. Mấy tên yêu quái đó chắc chắn vì muốn tu luyện mới bắt chúng ăn thịt.”

“Nhưng theo những gì tôi điều tra thì bọn quỷ yêu này là từ thiên giới xuống. Thiên giới của chúng ta đều là thần linh, cần gì phải dùng tinh khí đồng nữ để nâng cao tu vi?” Lạc Thần sắc mặt không đổi mà nói thêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.