Hoàng Đồng Học

Chương 77: Chương 77




Hoàng đồng học sợ những thứ xa lạ,cậu cho tới bây giờ chưa tới thành thị khác bao giờ, nếu để cho mình cậu đi cậu có thể sẽ ở trong đám người căng thẳng đến cả người đổ đầy mồ hôi.

Thế nhưng lần này, bởi vì có học trưởng cầm tay cậu, cậu cái gì cũng không cần nghĩ nữa, chỉ cần đi theo người kia là được, vì lẽ đó, trong lòng cậu rất an tâm.

Từ nhỏ đến lớn, cậu lần đầu tiên gặp được người khiến cậu an tâm như thế.

Từ trạm xe lửa tới trường học, dọc theo đường đi, Đàm Tử Dực giới thiệu với cậu nơi nào có ăn ngon, nơi nào có chỗ chơi vui, nói đợi lát nữa giới thiệu cậu cho bạn cùng phòng của mình, mặt khác ba người nam sinh kia, cũng rất chờ mong nhìn thấy cậu.

Hoàng đồng học vừa nghe, liền kinh ngạc: “Hả? Bọn họ đều, đều biết rồi ạ?”

Đàm Tử Dực nở nụ cười: “Biết chứ, anh thích em, cũng chả cần phải giấu diếm gì.”

Không biết tại sao, Hoàng đồng học cảm thấy câu nói này rất ấm lòng, làm mũi cậu cay cay.

Bọn họ là đồng tính luyến ái, học trưởng dũng cảm cứ như vậy báo cho mọi người.

“Học trưởng, ” Hoàng đồng học nói, “Bọn họ đều chấp nhận sao?”

“Đồng Đồng, em đã rời khỏi cuộc sống trước đây rồi, ” Đàm Tử Dực nói, “Em nhìn xem, thành phố còn lớn hơn thành phố chúng ta sống trước đây, cũng nhiều người hơn, em biết điều này có nghĩa là gì Không?”

“Là gì ạ?”

” Ý nghĩa rằng nó cũng càng thêm bao dung, ” Đàm Tử Dực nói cho cậu biết, “Ở đây, em không cần cẩn thận từng ly từng tí giống trước đây, em có thể thỏa thích làm chính mình, muốn làm gì thì cố gắng thực hiện, không có ai cười nhạo em cũng không có ai xem thường em, bởi vì mọi người đều giống nhau.”

“Giống nhau?”

“Đều đang cố gắng trở thành người tốt hơn, ” Đàm Tử Dực nắm tay cậu nói, “Em cũng thế, em phải học đi tìm bạn bè thực sự, học tự tin lên, cái gì cũng không cần sợ, bởi vì có anh làm hậu thuẫn cho em rồi, hiểu chưa?”

Đàm Tử Dực lời nói này làm Hoàng đồng học khóc ngay lập tức, cậu dẩu dẩu miệng, cắn cắn môi, kìm lấy nước mắt nói: “Học trưởng, anh thật tốt.”

“Biết thế thì sau này phải luôn bên anh, ” Đàm Tử Dực tiến đến bên tai cậu, cười nói, “Báo đáp anh thật tốt.”

Hoàng đồng học không biết anh nói”Báo đáp” có giống như mình nghĩ hay không, nói chung, lại đỏ mặt.

Đàm Tử Dực cùng Hoàng đồng học đứng ở cổng trường học, Hoàng đồng học lập tức thán phục: “Thật là khí thế ạ!”

“Đợi hai, ba tháng, em cũng sẽ tới nơi này.” Đàm Tử Dực ôm cậu đi vào trong, “Nghĩ kỹ muốn học ngành gì chưa?”

“Chưa ạ, ” Hoàng đồng học nói, “Em muốn theo ngành của anh.”

Đàm Tử Dực bóp bóp mặt cậu: “Em cứ nghĩ mình thích cái gì trước đi, em thích mới là quan trọng nhất.”

Nhưng Hoàng đồng học không biết mình thích gì.

Cậu chỉ thích học trưởng.

Hai người trò chuyện về đề tài này, đi ngang qua mỗi một tòa nhà Đàm Tử Dực đều giới thiệu với cậu một chút, đi mất nửa ngày, cuối cùng cũng tới ký túc xá.

Đứng dưới ký túc xá, Hoàng đồng học ngại không muốn đi vào.

“Không có chuyện gì đâu, ” Đàm Tử Dực cười đem cậu kéo vào, đến chỗ quản lý đăng ký cho cậu, sau đó nói, “Sớm muộn gì đều phải gặp mặt, mấy người bọn họ ở trong phòng chờ em lâu rồi.”

Hoàng đồng học hoang mang rối loạn, thậm chí lúc lên lầu còn bị cùng tay cùng chân, cậu rất sợ bạn bè học trưởng không thích mình.

Đến cửa phòng túc xá, Đàm Tử Dực mở cửa, cửa chưa kịp mở Hoàng đồng học đã nghe thấy bên trong hô một tiếng: “Đệt! Mở cửa mở cửa mau! Dực ca với con dâu nuôi Tiểu Đồng của cậu ấy trở về rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.