Chuyện cưới xin, vì bệnh của Tề Hiên mà lùi lại, tuy hoàng thượng nói tạm hoãn 3 tháng, nhưng tôi biết, khả năng Vân Dung gả được đi chỉ có
tính bằng số âm. Tính cách của Tề Hiên khá cương liệt, hắn đã dám giả
bệnh gạt tôi, gạt hoàng thượng, còn gì không dám nữa. (vì Vân Dung tiếc
thương ba phần)
Nhận được tin hôn sự bị lùi lại, lại còn nghe đồn 'bệnh' của Tề Hiên
có liên quan đến tôi, hai mẹ con Vân Dung đến hận tôi thấu xương, nhưng
cũng rất bất ngờ, các nàng không ai tới tìm tôi gây sự. Phỏng chừng, đó
là nhờ công lao của cha.
Khắp nơi trong kinh thành đều lưu truyền cố sự của tôi-Tề Hiên-Vân
Dung, là chuyện để bàn tán khi rỗi rãi thôi, bị nói thành rất nhiều
phiên bản.
Bản Hoành đao đoạt ái (1): Ai, nghe nói rằng, hôn sự của Mạc gia Nhị tiểu thư và Thành vương bị dẹp rồi.
(1) hoành đao đoạt ái: tạm dịch bừa – cưỡng ép đoạt tình :B
Mỗ Y: Vì sao?
Ngươi không biết sao? Nghe nói Thành vương bị bệnh, hôn mê bất tỉnh,
cứ mãi gọi tên Mạc Tam tiểu thư. Nghe nói tiếp a, Mạc Tam tiểu thư và
Thành vương là thanh mai trúc mã, lưỡng tiểu vô sai (2). Vậy mà Nhị tiểu thư kia ỷ thế chính thất, điều tra rồi hoành đao đoạt ái. Nhị tiểu thư
này a, ái mộ hư vinh, cuối cùng hại nhân hại mình.
(2) lưỡng tiểu vô sai: tình bạn trong sáng giữa hai đứa trẻ 1 nam 1 nữ (QT).
Bản Vũ mị đãng phụ (3): Mạc gia Nhị tiểu thư thông minh tuyệt đỉnh,
xinh đẹp bất phàm, thái hậu khâm điểm thành vương phi. Chưa kể, Mạc gia
Tam tiểu thư lại càng như vật báu thế gian, mê hoặc Thành vương thần hồn điên đảo. Rồi, trước ngày thành hôn một ngày, Thành vương ngã bệnh,
trong cơn mê man vẫn luôn nhớ đến tiện nhân Mạc Liễm Dung ấy. Ta xem Nhị tiểu thư này, e không xuất giá được. Một cô nương tốt như vậy, danh
tiết xem như bị hủy.
(3) vũ mị đãng phụ: tạm dịch – người phụ nữ quyến rũ đi mồi chài.
Bản Quan phương bản (chính bản, có sách lậu): Đứa con gái thứ ba nhà
lão Mạc rất xuất chúng, tương lai tiền đồ không chỉ dừng lại ở đó, cần
nịnh nọt lão.
Mỗ Y: Ta nhớ mấy hôm trước ngươi còn nói đứa con gái thứ hai xuất chúng, sao bây giờ lại đổi thành đứa thứ ba?
Đứa thứ hai cũng vô đối, nhưng Nhị cô nương kém hơn một chút. Những
tưởng Tam cô nương chỉ có tài hoa tuyệt vời, không ngờ câu dẫn nam nhân
cũng là đệ nhất thủ đoạn. Thành vương với nàng khăng khăng một lòng, nếu tương lại vào cung, không khéo hoàng thượng cũng phải ngoan ngoãn vâng
lời. Sau này hoàng thượng còn lập nàng làm hậu không biết chừng...
...
Tưởng Dung đến gặp tôi, mang những chuyện nàng nghe được kể lại, tôi
chỉ cười. Nhiều phiên bản vậy mà chẳng có bản nào đúng, đám người này
chỉ nói bậy là giỏi. Nếu biết trong đó còn có một Diêu Diêu nữa, không
hiểu sẽ nói thành thế nào.
Từ buổi tối hôm đó, tôi cảm thấy Tưởng Dung đã thay đổi. Nàng và tôi
khá gần gũi, cũng bất hòa rõ rệt với mẹ con Đại phu nhân. Tuy tôi làm bộ mặc kệ, chấp nhận nàng, nhưng vẫn cảnh giác. Lần đầu tiên gặp nàng ở
đầu phố, tâm kế của nàng cũng khiến tôi dè chừng, nữ nhân này e rằng
không đơn giản. Không biết nàng có thật tâm ăn năn không, hay còn có mưu đồ khác. Tôi chưa từng làm tổn thương ai, nhưng phòng ngự vẫn không thể không có. Tôi còn trẻ, không muốn anh niên tảo thệ (4), lại càng không
muốn nghe Diêm vương hỏi tôi chết thế nào, tôi bảo không biết.
(4) anh niên tảo thệ: nôm na là còn trẻ mà chết sớm.