Hoàng Hậu Bướng Bỉnh Của Trẫm

Chương 12: Chương 12




- Đây chính là nữ nhân của ta- Lâm tuệ linh , cũng là người trẫm muốn lập làm hoàng hậu

Hạo Minh từ từ nói, nhìn Tuệ Linh sủng nịnh, rồi lại quét mắt đến Thái Hậu đang chau mày , Diêu quí phi bàng hoàng 1 hồi, ánh mắt cay nghiệt cùng đau lòng nhìn nam tử trên cao

Nàng biết cô đã làm nhiều chuyện có lỗi với hắn

Nhưng mà nàng là yêu hắn thật lòng, tại sao nàng cố gắng bao nhiêu cũng chỉ được hắn ban cho cái danh quí phi thất sủng này, nếu không phải có cô, thì nàng ngay cả danh hiệu này còn có thể mơ?

Không sao, 2 năm, nàng chỉ mong được nhận 1 cái nhìn quan tâm từ hắn, giờ thì sao, hắn ôm nữ tử kia sủng nịnh nhìn nàng ta , cái gì mà nữ nhân của ta? con người lạnh lùng băng giá như vậy từ bao giờ lại ấm áp đến thế kia ? nhu tình đến thế kia?

Thái hậu đương nhiên biết cháu gái đang nghĩ gái gì

- Làm sao chứ, có cô ngươi ở đây, ngươi lo cái gì?

Rồi bà nhìn cô gái kia, đúng  là quốc sắc  thiên hương! Nhưng giống một ai đó? Ai chứ? Đúng rồi, khuôn mặt này giống  tứ quốc đệ nhất mỹ nhân Dạ Bảo Hương năm ấy, cũng là đại phu nhân Lâm thừa tướng.

- Lâm Tuệ Linh?

Tuệ Linh cuối cùng cũng bị điểm danh, nhưng sao bà ta lại biết mình chứ?

Nàng nhìn Hạo Minh thấy hắn ta từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh ngồi đó, nhưng vòng tay ôm chặt hơn, như thay lời muốn nói: BẢO BỐI NGỒI YÊN ĐÓ!

Thấy Tuệ Linh không nói gì, bà ta càng khẳng định đó chính là con của nam nhân nàng yêu, tim  nàng 1 hồi đau đớn, càng thêm chán ghét nữ tử ngồi trên cao

- Lâm tiểu thư từ nãy giờ vẫn chưa có thỉnh an ai gia?

Thỉnh an ? đùa sao? 

- Thứ lỗi cho ta nha! Hoàng thượng ta còn chưa cúi chào nói đến  chuyện thỉnh an độc phụ như bà nằm mơ!

Loạn ! quần thần run sợ, hôm nay hoàng cung chắc chắn náo nhiệt!

- To gan, dù được sủng đến đâu cũng...

Bà ta còn chưa kịp phát tiết Hạo Minh đã giơ ta ra hiệu bà im lặng

- Tuệ Linh không cần thỉnh an ngươi, thái hậu! 

- Hoàng thượng mặc dù ta và người bất đồng quan điểm trong 1 số truyện, nhưng dù gì ngươi có được quyền vị như ngày hôm nay cũng là ít công sức của ta, hôm nay nếu hoàng thượng làm như vậy thì qui củ ai để vào trong mắt, còn nữa ả dám nói ai gia là độc phụ , là xúc phạm đến hoàng thất, mong hoàng tường cho ai gia 1 công đạo!

Tuệ Linh nghe vậy cũng rất ngứa tai rồi ạ

- Đúng nha Hạo minh có được ngày hôm nay cũng phải cảm ơn sự rắn rết độc ác của bà, độc phụ còn nhẹ với ngươi- Cái câu bánh đúc có xương nàng nghe đầy,  không phải nàng cổ hủ, nhưng Hạo Minh hận bà ta đến như vậy, thì đúng như nàng nghĩ nha!

Thái hậu định nói gì đó nhưng tiếng thái giam truyền vào khiến bà bất động lúc lâu

- Lâm thừa tướng đến!!!!!!!!!!Bà ngoảnh đầu nhìn lại, bên cạnh là 1 thiếu nữ trẻ, lòng bà sao đau đến vậy... Hắn lại nạp thêm thiếp...

Lâm thừa tướng cũng nhìn bà, nhìn thấy người mình yêu, hắn thật sự vui mừng, nhưng mà... nhưng mà giờ đây, hắn lại là thần tử, còn bà là thái  hậu...

Tuệ Linh nhìn 1 cảnh như vậy tất nhiên hiểu được 1 phần, oa, gian tình nha!

- Thái hậu không lẽ phải lòng tên háo sắc đó sao?

Nàng ngoảnh lại nhìn Hạo Minh

- Chỉ là vỏ bọc thôi, phụ thân nàng có vẻ vẫn 1 lòng vì thái hậu, nhưng mà lại cố gắng diễn vai háo sắc, để  quên đi  bà ta , như vậy càng tốt! Tuệ Linh bọn họ đã giết đi mẫu thân ta...

Gịong hắn ngày càng băng lãnh, nàng từ nhỏ luôn được ba mẹ yêu thương, anh hai nuông chiều, bạn bè yêu quí, có tuổi thơ đẹp đẽ êm đềm, nhưng nàng cũng không ít lần thấy những đứa trẻ  mồ côi, cô đơn, không ai nương tựa, nàng hiểu được phần nào nỗi thống khổ ấy, huống chi, lời đồn tiên đế cuồng dâm , ham mê nữ sắc , có 1 người cha như vậy thì thà không có... nam nhân nàng yêu thì ra có 1 tuổi thơ như vậy sao? Vậy nàng cũng sẽ khiến những kẻ kia chịu khổ gấp trăm lần hạo minh

- Hạo minh, ngươi nhìn xem, ta thấy thái hậu cùng phụ thân như có gian tình vậy, cũng rất đẹp đôi, không lẽ là gian tình- nàng cố tình nói to kèm theo vẻ mặt ngây thơ, tựa vào lòng hắn.

Tiểu quỉ nàng bá đạo không kém hắn là bao!

Lời nói này khiến mọi người thật muốn bật cười, nhưng ai dám chứ!

 Thái hậu đỏ mặt quay lại nhìn nàng

- Ngươi ăn nói hàm hồ, Lâm thừa tướng , ngươi biết nữ tử quí báu của ngươi chưa thỉnh an ai gia, còn dám nói ai gia là độc phụ không hả! 

Lâm thừa tướng tất nhiên tức giận liền muốn dạy bảo nàng, nhưng còn hoàng thượng bao che , hắn cũng phải dè chừng

- Thái hậu thứ tội

Đối với tình cảm bao năm, nhất định Thái hậu sẽ không trách phạt hắn

- Độc phụ với độc phụ lại càng hợp nhau!

Giọng nói mỉa mai của nàng vang lên, Hạo minh chỉ có thể sủng nịnh nhìn nàng

Thái hậu nghe vậy, cố gắng giả vờ nhân từ

- Ngươi không nên nói cha ngươi như vậy, đó là cha ngươi !

Tất nhiên bà ta  nói ra câu đạo đức này sẽ chiếm được rất nhiều sự đồng tình

- Hạo Minh ta có nói qua cha  ta la độc phụ sao?

-Không có nha! Ta chưa từng nghe Linh nhi nói qua!

Hây , hoàng đế nói với thì quần thần cũng muốn bênh cũng chẳng được

Thái hậu cũng bị nghẹn lời, nhất thời không biết nói gì

Lâm thừa tướng tiến đến, quì gối xuống

- Bẩm hoàng thượng , giữa đường xe ngựa bị hỏng bánh xe, đến có chút trậm trễ xin hoàng thượng thứ tội!Chà chà đây là kế đánh trống lảng sao?

- Xe hỏng? Hình như lí do này không thích hợp đi, ai lại dám làm hỏng lốp xe của tể tướng, trẫm thật là hiếu kì- Hắn không biết là nàng làm sao, bất qua, làm rất hay nha, hắn thích!

Nhị tiểu thư của thừa tướng phủ vốn là người nóng nảy tất nhiên là không nhịn được, Hét lên, tay chỉ thẳng mặt Tuệ Linh

- Tiện nhân! là ngươi chứ còn ai vào đây

Mặc dù là tức giận nhưng vẫn nên có đầu óc nha! Tuệ Linh hiện giờ đang được hoàng thượng sủng ái, cô  ta làm như vây là tự tìm đường chết !

Nhưng sao có thể chết dễ như vậy?

- xin hoàng thượng thứ tội, Muội Muội kích động , cũng không cố ý, tiểu nữ xin thay mặt muội muội xin lỗi hoàng thượng

Đại tiểu thư vẫn là người thông minh, hừ nếu trong trường hợp như thế này, thì cô ta đang đóng vai thiếu nữ thiện lương dịu dàng nết na

Phải công nhận ả rất giỏi tính toán, từ khi xuyên không, ả chưa từng nói qua câu nào với nàng, chỉ im lặng mà quan sát, đủ thâm sâu, Nhưng đó là âm hiểm, chứ không gọi là tốt bụng được, nếu tốt bụng thì sao lại bắt nạt Tuệ Linh tiểu thư trước đây...

- Không cố ý , thế nào gọi là không cố ý? Hạo Minh ,ta ghét nhất những ai chỉ tay vào mặt ta!

HiHi Tuệ linh nàng xinh nhưng không hiền đâu!

Nàng như tiểu yêu tinh, đưa tay vuốt ngực nam nhân kia, rồi lại rúc đầu vào ngực cọ quậy , Hây nàng không phải mấy thiếu nữ xuyên không ngượng ngùng các thứ!

Còn nam nhân nào đó đang đỏ mặt

- Được rồi tiểu yêu tinh nàng đừng loạn nữa- Hắn nói nhỏ vào tai nàng, hắn thực không biết trong trí óc nàng còn biết những chuyện gì nữa, nàng đang nghịch với kiến lửa đó

( Sướng thế ca lại còn....) ( iM MIỆNG CHO TRẪM, CÚT!!!!!!!!!!!!) (HÌNH NHƯ TA HƠI HIỀN NHA, CA À, CÓ CẦN TA NGƯỢC CHÚT KHÔNG?) ( ....)

- THừa tướng tốt nhất nên về dạy lại nữ nhân của mình, còn nàng phạt 1 tháng cấm túc, chép 100 bản nữ tắc !

100 bản, nữ tắc 1 quyển 100 chương....

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Dù gì chuyện giữa các nhân vật này sớm muộn cũng phải giải quyết trong buổi tối không giải quyết hết được

Các sứ thần cũng tiến vào nên yêns tiệc cũng bắt đầu

Tuệ Linh vẫn bị nam nhân bá đạo ôm vào trong lòng, muốn dứt ra cũng chẳng được!

Các sứ thần dần tiến vào

Văn Cực Lăng của hạo bắc quốc- Văn vương gia ôn nhu dịu dàng, bạch y nam tử hào hoa, phong  nha, thật sự đốn tim nhiều nữ tử

Hoan tẩm Bảo của vực hương quốc- Tam hoàng tử tài năng, nho nhã lịch sự cũng là ước mơ của nhiều nữ tử

Lưu tuyết niệm công chúa của hoan gia quốc, nữ tử này cũng khá ái xinh đẹp, cử chỉ, bước đi nhẹ nhàng uyển chuyển

Đánh giá chung chung thì 2 nam tử kia thua xa nam nhân của nàng, nam nhân của nàng đẹp trai gấp nghìn lần nha, chàng ấy là soai nhất

Còn vị công chúa kia, hừ tại sao cứ thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình nhìn nam nhân của nàng là sao? may mắn hắn từ đầu đến cuối chỉ nhìn nàng

A còn có Diêu quí phi, hây sao cứ nhìn Hạo Minh làm gì? 

3 vị sứ giả chào hỏi, khách sáo quan tâm về kinh tế, sự phát triển của nhau vài câu rồi cũng an tọa

Hạo Minh cười lạnh,  chẳng qua là thăm dò nhau

- Không biết nữ tử trên kia là ai mà có diễm phúc được ngồi chung long ỷ, lại còn ngồi trong lòng hoàng thượng như vậy

Thanh âm kiêu mị vang lên, còn ai vào đây, là đại công chúa lưu tuyết niệm! nNÀNG TA THỰC CHẤT MẾN MỘ HẮN TỪ LÂU, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt , nam tử như vậy ai mà không thích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.