Đivòng quanh cô cũng ra tới ngự hoa viên,đi loanh quanh thìcô tìm thấy một nơi rất thú vị. Có vẻ như nơi nàybị bỏ hoang đã rất lâu nhưng phong cảnh ở đây lạivô cùng đẹp.
Cónước có hoa có cây có cá, một nơi đẹp như vậy màkhông ai biết thật uổng phí.
Chạyvào cô chơi đùa cùng bướm hoa, cô lúc này đẹp nhưtiên nữ hạ phàm, đang chơi thì có tiếng người.Cô tớigần, tò mò cô nhìn thấy, một nam nhân với bộ đồ thịvệ, hắn ta rất cao khuôn mặt cũng rất anh tuấn.Nhưng ởthế kỉ 21 cô làm việc ở công ti người mẫu nên ngườiđẹp nào cô chưa từng gặp qua thế nên cô cũng thấyhắn ta vô cùng bình thường.
Nhưngkhí thế của người này vô cùng bất phàm,hai ngườichạm mặt nhau.
Nhìnnhau với ánh mặt đầy nghi hoặc. Rồi tiếng nói củaĐiệp mị cất lên: “Ngươi là thị vệ, tại sao lại ởđây?”
Ngườinam nhân kia nhìn cô rồi lại bảo: “Còn cô, cô là aisao lại ở đây.”
Điệpmị nhìn chằm chằm rồi nói: “Ngươi còn hỏi sao.Tachính là hoàng hậu đấy còn không mau hành lễ. À màthôi, ta cũng không cần nữa rồi.”
“Ngươimới đến à, hay là ngồi đây nói chuyện phiếm vớita.Thật sự ta đang rất chán.”
“HoàngHậu nương nương, người đừng đùa nếu hoàng thượngbiết được thì sẽ không hay.”
“Hoàngthượng biết sao? Ngươi bị chập mạch hả, cả thiên hạđều biết hoàng thượng chưa từng chạm vào bất cứ nữnhân nào.Hắn ta cũng không hơi đâu để ý ta.”
Ngườinam nhân kia từ lúc nãy tới giờ chưa từng biểu lộ bấtkì cảm xúc gì ,tiếp tục nói “Hoàng hậu nương nương,người vẫn là vợ của hoàng thượng tất nhiên khôngnên gần người nam nhân khác.”
“Uitrời ơi,vậy thôi đi.Ta cũng chỉ muốn nói chuyện thôimà, ngồi đi.”
“HoàngHậu nương nương như vậy....” Giọng nói không chút cảmxúc của hắn vang lên.
“Takhông quan tâm, vậy thì tránh xa ta một chút.Đứng nóichuyện là được rồi.”
“Thôiđổi chủ đề đi,vậy để ta hỏi ngươi ha. Trong hòangcung này hoàng thượng là người bí ẩn nhất. Vậy ngươiđã từng gặp hoàng thương chưa?”
“Hoànghậu ta tất nhiên là chưa.”
“Vậyngươi nghĩ hoàng thượng sẽ có nhan sắc như thế nào?”Hoàng hậu hỏi rất thẳng thắng
“HoàngHậu ta chỉ là thị vệ tất nhiên không thể đoán bừađược”Tên đó đáp.
“Ngươichán quá, ngươi biết ta nghĩ như thế nào không.Ta nghĩmột:nếu là người đã quá 50 thì sẽ có râu tóc có đôichút bạc.Nhìn quốc thái dân an thì ta nghĩ người nàyrất biết cách trị nước,còn nữa nếu là ông già chắcchắn sẽ có con mắt tinh tường vì đã trải qua 50 giôngba bão tát. Còn nếu chỉ tầm 20 thì cũng sẽ rất oainghiêm chỉ là ta thấy người chưa đủ chính chắn.”
“Vậyta hỏi tiếp.Ngươi nghĩ tại sao hoàng thượng không thíchnữ nhân?Ta nghĩ hoàng thượng có thể không hứng thú vớinữ nhân mà là..... hoặc hoàng thượng vẫn chưa thấyngười con gái cần tìm. Đến ngươi”
ĐiệpMĩ tâm trạng bỗng được thả lỏng khi nói chuyện vớihắn.Có vẻ nam nhân kia cũng vậy.