Ế vân cũng kinh ngạc nói: “Đúng vậy, nương nương trước
kia khi ngài không mất trí nhớ công phu thêu thùa còn là nhất đẳng nha.”
Nhưng là nàng liền trợn trắng mắt nhìn các nàng liếc
mắt một cái.
“Hiện tại là sau khi mất trí nhớ. Tố Vân Ế Vân, hai
người các ngươi mau nhận rõ sự thực.”
Nàng có chút không yên nhìn nhìn ý trung nhân công tử.
Sau khi ý trung nhân công tử nhận lấy, nhìn nhìn trên
khăn tay thêu gì đó, tựa hồ có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.
Hồi lâu, hắn mới cười nói: “Này khăn tay thêu chữ
“Tiểu” trông thật ra thêu rất khác biệt.”
Ách …
Tô Tiểu Tiểu cũng xem xem kia khăn tay.
Quả nhiên, mặt trên thật sự tú chữ “Tiểu”.
Lúc trước sau khi nàng tú hoa đào xong, vẫn chưa hết
hứng thú, vì thế đành đem chữ cuối cùng trong tên của mình tú lên.
Tú tên cùng tú đồ án, đây là hai cái cấp bậc khác
nhau.
Tô Tiểu Tiểu không khỏi cảm thấy vị công tử Bạch Nhất
này rất biết cách nói chuyện không đúng trọng điểm …
Bất quá nếu người ta đã nể tình nàng như thế, nàng nên
theo bậc thang đó mà đi xuống mới đúng.
“Đây là sản phẩm lần đầu tiên ta thêu, mong rằng A
Bạch không ghét bỏ.”
Ý trung nhân công tử đạm cười: “Dĩ nhiên là sẽ không.
Khăn tay này … Thêu hoa cũng có một phen ý tứ khác.”
Tô Tiểu Tiểu cười hắc hắc.
Trong lòng cũng là khóc không ra nước mắt.
Nàng thề, lần sau nàng nhất định phải hảo hảo học tập
thêu hoa!
Sau đó tú ra hoa vô cùng xinh đẹp, làm cho người ta
vừa thấy đã biết là hoa gì!
A Nô lúc này lại mở miệng.
“Vị Tô cô nương này, ngươi là đem khăn tay hoàn lễ
sao?”
Tô Tiểu Tiểu nhíu mi.
Như thế nào mà gã sai vặt lại cứ bức người ta khó xử
vậy.
Rất chán ghét.
“Không có.” Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân
so đo … Không thể cùng gã sai vặt của ý trung nhân so đo …
Tô Tiểu Tiểu trong lòng mặc niệm.
Lúc này, tựa hồ nhìn ra được ý nghĩ trong lòng Tô Tiểu
Tiểu, Bạch Nhất thản nhiên ra tiếng: “A Nô, ngươi đi ra ngoài trước đi.”
A Nô mân mím môi, sắc mặt hình như có chút không cam
lòng, cuối cùng vẫn là ứng thanh “Nga”, bỏ chạy đi ra ngoài.
Bạch Nhất nhìn Tô Tiểu Tiểu nói: “A Nô bị ta làm hư,
Tiểu Tiểu cô nương đừng quá chú ý. Này khăn tay, ta liền nhận.”
Nói xong, Bạch Nhất cầm một túi bạc đưa cho Tô Tiểu
Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười tiếp nhận.
Nàng suy nghĩ túi bạc này nặng trịch, cũng không ít
hơn túi bạc mà nàng mang ra cung kia.