Cho dù nàng đã chết, vị trí Hoàng hậu vẫn giữ lại cho
nàng!
Cho dù nàng mỗi ngày cố gắng lấy lòng của hắn, hắn vẫn
như trước không muốn đem ngai vàng Hoàng hậu cho nàng! !
Nàng thậm chí ngay cả một người chết cũng đấu không
lại! ! ! !
Nàng hận! !
Mà hiện giờ con của nàng, thế nhưng cũng muốn như thế!
!
Vì một nữ nhân nàng chán ghét, mà giữ lại hậu vị! ! !
Thái hậu hàm răng có chút phát run.
Nàng liên tục nói ba từ “Hảo”, Hoàng đế, ngươi vì tư
tình nhi nữ, ngay cả chuyện quốc gia đại sự cũng không để ý sao?”
Thượng Quan Mặc rất là cố chấp nói: “Lần này tạo phản
Lang Hoàn cũng không có tham dự, trẫm bất quá là nói sự thật thôi. Sao có thể
nói là tư tình nhi nữ? Lại nói, Hoàng hậu nếu là có thể sống sót sau tai nạn,
khắp chốn mừng vui đại xá thiên hạ cũng không đủ.”
“Ngươi…” Thái hậu tức giận đến sắc mặt trắng bệch!
Dừng, Thái hậu hoa hoa lệ lệ té xỉu.
Không, nói chính xác hơn, Thái hậu là bị giận ngất.
Thái hậu vừa ngất, người chung quanh lại bắt đầu loạn
cả lên.
“Mẫu hậu, ngài không có sao chứ…”
“Ai nha, mau truyền ngự y đi…”
Thượng Quan Mặc nhìn thấy Thái hậu hôn mê, trong lòng
cũng có chút không yên tâm, hắn liếc Lộ Do Tử.
“Đỡ mẫu hậu về Từ Ninh cung, gọi ngự y đến xem xem.”
Lộ Do Tử ứng thanh, rồi sau đó gọi một nhuyễn kiệu đưa
Thái hậu quay về Từ Ninh cung.
Còn lại Di quý phi, Hoàng quý phi, Vân quý nhân cùng
Vân chiêu nghi đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này, Thượng Quan Mặc cũng mở miệng nói: “Các ngươi
đều trở về đi.”
Các nàng tự nhiên là không chịu.
Nào có đạo lý Hoàng đế lưu lại, các nàng chạy lấy
người?
Vì thế, ai cũng không chịu rời đi.
Hiện tại rõ ràng là ánh lửa ngập trời, nhưng là sắc
mặt Hoàng quý phi lại trắng bạch chứ không nhiễm ánh hồng của lửa.
Một câu vừa rồi của Thượng Quan Mặc, bọn họ nghe được
nhất thanh nhị sở.
Hắn nói, cho dù là Đoan Mộc Lang Hoàn chết đi, vị trí
Hoàng hậu cũng không có khả năng cho Hoàng quý phi nàng…
Hơn nữa hiện tại lại thêm một Di quý phi…
Hoàng quý phi nhất thời cảm thấy được nhân sinh từ nay
về sau hắc ám, một điểm ánh sáng le lói cũng không thấy được.
Mà Di quý phi lúc này như cũ là ánh mắt phức tạp nhìn
chằm chằm trận đại hỏa, sắc mặt cũng có chút tái nhợt.
Nàng yên lặng không nói.
Tất cả mọi người yên lặng không nói.