Đường đường là hoàng hậu mà lại buôn bán trong cung?
Hành vi này mà truyền ra ngoài thì còn ra thể thống gì nữa? Nàng sở dĩ cũng
theo số đông chạy tới mua vài thứ linh tinh của hoàng hậu cũng chỉ có một
nguyên nhân: Hoàng thượng không phản đối! Phải biết rằng hoàng thượng làm lơ
không phản đối cũng chính là yêu! Hoàng hậu đường hoàng mua bán hàng hóa trong
cung như vậy, làm sao Hoàng thượng lại không biết! Mà hoàng thượng không
lên tiếng, thể hiện rõ sự dung túng! Nếu hoàng thượng đã dung túng, nàng cũng
không bỏ lỡ cơ hội, chạy theo số đông thôi.
Trước đó không lâu, hoàng hậu xông vào cung điện Thục
phi, phá đám chuyện sinh hoạt vợ chồng của hoàng thượng, lại còn đạp hoàng
thượng một cú chí mạng, tới nay vẫn còn phải dưỡng thương. Việc này dựa theo lẽ
thường, không, dựa theo luật pháp Trường Nhạc mà nói, cố ý làm thương tổn
cơ thể hoàng thượng, cho dù thế nào cũng bị phán tội lăng trì.(xẻo thịt) Thế
nhưng, hoàng thượng lại không lên tiếng lấy một câu! Không nói một câu!!! Cứ để
hoàng hậu làm càn như vậy!!! Chuyện này thể hiện cái gì?! Về điểm ấy, chắc hẳn
rất nhiều người minh mẫn trong cung trong bụng đều hiểu rõ. Hoàng hậu tính tình
đột biến. Hoàng đế thái độ dị thường. Tất cả những chuyện này làm nàng hết sức
hoài nghi. Hoài nghi rằng hoàng hậu đã uống lộn thuốc, cũng hoài nghi rằng
hoàng đế đã bị chạm mạch ở đầu!
Trong cung đấu đá với nhau là chuyện đương nhiên nhưng
hoàng hậu lại sử dụng mưu kế này đối với Hoàng quý phi nàng thì đúng là chuyện
kỳ lạ xưa nay mới thấy. Nàng không thể không cẩn thận.Về chuyện này, Hoàng quý
phi hóa ra là một nữ nhân khôn ngoan sắc xảo. Nàng tươi cười vỗ tay gọi một
cung nữ mới.
“Ngươi tên gọi là gì?”
Cung nữ mới tới biết Hoàng quý phi nương nương
mới giết chết hai người cung nữ cách đây không lâu, lúc này trong lòng đang rất
hoảng hốt. Nghe Hoàng quý phi ôn nhu hỏi, nàng nơm nớp lo sợ đáp:
“Hồi bẩm Hoàng quý phi nương nương, nô tỳ tên gọi Bích
Vân.”
Hoàng quý phi cười khẽ, một tay nâng mặt cung nữ Bích
Vân lên, cẩn thận ngắm nhìn. Nàng nói:
“Ta không thích cái tên Bích Vân này, ngươi đổi tên
đi.”
Bích Vân sửng sốt, “Thỉnh nương nương ban thưởng tên.”
Hoàng quý phi trầm ngâm một lát, chỉnh trang lại khuôn
mặt, khóe mắt tươi cười.
“Ngươi từ nay gọi là Hồng Thường đi.”
Bích Vân chết lặng……. Tên này nghe rất quen thuộc?
Nhưng nghi thì nghi, nàng vẫn làm ra vẻ rất vui mừng
sung sướng.
“Tạ ơn Hoàng quý phi nương nương ban thưởng tên, đại
ân đại đức của nương nương, Hồng Thường suốt đời khó quên.”
Hoàng quý phi che miệng cười.
“Tốt lắm. Ngươi mang theo Tiểu Đức cùng Tiểu Mạc
Tử đem theo hai rương hoàng kim cùng châu báu sang Phượng Khôn Cung.” Ngừng lại, Hoàng quý phi tháo chiếc nhẫn Hắc Bảo Thạch
từ trên tay xuống.
“Đem theo cái này nữa. Ngươi đến nói với hoàng hậu……”
Hoàng quý phi trầm tư,cân nhắc xong mới nói: “Những
lời tỷ tỷ nói, muội muội ghi tạc trong lòng. Vàng bạc, châu báu này coi như là
muội muội tạ lễ.”
Hồng Thường nghe lệnh “Vâng” một tiếng rồi vội vàng
rút lui. Hoàng quý phi xé lấy một miếng vải lụa, vỗ về khuôn mặt, ánh mắt bỗng
nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo.
************* Hoàng quý phi hội biến thân đường ranh
giới ************
Sau khi Tô Tiểu Tiểu trở lại Phượng Khôn Cung, nét mặt
Tố Vân cùng Ế Vân có chút kinh hoàng. Tố Vân nói: “Nương nương, nếu Hoàng quý
phi nương nương chạy đến mách với hoàng đế bệ hạ, lúc đó chúng ta nên làm gì
bây giờ?”
Vẻ mặt của Ế Vân cũng rất kinh hoàng, “Đúng vậy ,
nương nương, người quang minh chính đại nói cho Hoàng quý phi nương nương,
chuyện này chẳng phải là tự mình tìm con đường chết sao? Vạn nhất nếu như ngự y tra ra nương nương bán “Phấn trang điểm trắng”
cho Hoàng quý phi, lúc đó chẳng phải nương nương sẽ bị buộc tội đầu độc người
hay sao?”
Tô Tiểu Tiểu cười thần bí, khoát tay áo mà nói: “Yên
tâm, ta chưa ngu ngốc như vậy. Cho dù thật sự ngự y có đi thăm dò được ta bán
bình “Phấn trang điểm trắng” kia cho Hoàng quý phi thì cũng không tra ra được
gì.”
Tố Vân cùng Ế Vân sửng sốt, “A? Tại sao?!”
Tô Tiểu Tiểu chỉ cười không nói. Nàng đương nhiên
không lưu lại chứng cứ cho người ta phát hiện. Nàng tuy là người hiện đại nhưng
lại có trí tuệ của cổ nhân, từ trước cho đến nay, nàng chưa bao giờ xem thường
kẻ tiểu nhân. Kỳ thật về mặt trí tuệ, người hiện đại so với người cổ đại không
chắc có bao nhiêu tiến hóa. Về lĩnh vực mưu trí, người cổ đại trí tuệ thâm sâu
hơn người hiện đại rất nhiều. Có lẽ về mặt khoa học kỹ thuật, thời hiện đại
thực rất phát triển nhưng theo suy nghĩ của nàng cho rằng người hiện đại đang từ từ thoái hóa. Nói đến
việc sử dụng độc, nàng có thể thua kém so với các phi tử trong hậu cung. Dù sao
phi tử trong hậu cung sử dụng độc tới mức không nghe không thấy…… Nhà ngươi cho
đến chết cũng không biết được mình đã trúng độc. Nàng đưa cho Hoàng quý phi
bình “Phấn trang điểm trắng” kia so với “Phấn trang điểm trắng” của người khác
giống nhau như đúc. Lý do mà chỉ mỗi mình Hoàng quý phi bị trúng độc thì nguyên
nhân là do bản thân nàng ta.
Nàng Tô Tiểu Tiểu làm “Phấn trang điểm trắng” có chứa một loại chất hóa học mà sau khi dùng tuyệt
đối phải tránh dùng thịt cua. Ở thời đại này mà nói, cua là một loại động vật
vô cùng quý báu được dâng cống từ quốc gia XX xa xôi đến. Trong hậu cung cũng
chỉ có mỗi một mình Hoàng quý phi là thích ăn cua. Hoàng quý phi thực rất thích
ăn thịt cua, ngay đến chính hoàng thượng cũng biết. Vì thế, mỗi lần quốc gia XX
tiến cống cua, hoàng thượng liền lệnh mang toàn bộ sang cho Hoàng quý phi. Hằng
năm Hoàng quý phi đều thu được một lượng cua lớn. Nàng bắt bọn nô tài nuôi
chúng trong ao, cách bảy ngày lại thịt ăn một lần, cứ như thế, ăn cho đến con
cua cuối cùng thì cũng vừa vặn đến lúc quốc gia XX có đợt tiến cống cua mới. Vì
thế, có khả năng bị trúng độc, không, có tư cách được trúng độc chỉ có mỗi một
người, đó chính là Hoàng quý phi.
Cho nên, mặc kệ cho đám ngự y kia có tra thế nào, có
khảo thế nào, thì cũng không thể nào tra được đến Tô Tiểu Tiểu. Tố Vân cùng Ế
Vân nghe xong lời giải thích của Tô Tiểu Tiểu, hai người lập tức bừng tỉnh, mắt
tràn đầy khâm phục.
“Nương nương, người thật thông minh.”
“Đúng vậy , nương nương, người quá thông minh. Đoan
Mộc đại nhân biết nương nương trở nên như vậy, nhất định sẽ rất cao hứng.”
Tô Tiểu Tiểu nghe đến đó, mày bỗng nhiên nhíu lại.
Nàng giương mắt nhìn về phía Tố Vân:
“Không, Tố Vân, Ế Vân, các ngươi không thể đem việc
này nói cho phụ thân.”
Tố Vân cùng Ế Vân đều ngẩn ra, “Vì lý do gì?”
Tô Tiểu Tiểu cúi mắt xuống vẻ ngượng ngùng, “Các ngươi
không hiểu. Ở trong lòng phụ thân, ta vẫn chỉ là một đứa bé đơn thuần không
tranh giành. Nếu phụ thân biết ta dùng kế hãm hại người như vậy, tuy ngoài mặt
sẽ nói rằng Lang Hoàn ta đã trưởng thành. Thế nhưng trong lòng nhất định sẽ cảm
thán rằng năm tháng sống trong cung thật sự quá vô tình, muốn ta làm một đóa
hoa cúc tinh khiết Lang Hoàn mãi tươi trẻ, luôn hướng một góc bốn mươi lăm độ
nhìn lên phía bầu trời. Thế mà hiện nay lại phải dùng bốn mươi lăm độ còn lại
để cúi xuống nhìn vùng hắc ám nơi thế giới này……”
Thượng đế ơi……Ông trời ơi……xx trời ơi……
Vì cái gì nàng lại lặp lại lời nói của Tứ cô nương……
Tố Vân cùng Ế Vân tuy rằng không hiểu về cái bốn mươi
lăm độ…… nửa nắng sáng……nửa âm u……nhưng lại thông hiểu được dụng ý của nương
nương. Hai người các nàng nước mắt lưng tròng:
“Nương nương, người thật sự là người hiếu thảo.”