Thượng Quan Thanh mặt càng ngày càng đỏ.
Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy mà tâm thực vui mừng.
Chậc chậc.
Nam nhân này trên giường dũng mãnh, dưới giường ngây
thơ, thật sự là ngàn dặm mới tìm được một nha.
Tô Tiểu Tiểu nàng quả nhiên nhặt được bảo bối!
Thấy Thượng Quan Thanh mặt càng ngày càng hồng, Tô
Tiểu Tiểu tiếp tục trêu chọc.
“Phu quân đại nhân, ngươi nhìn thấy người thật hay là
đông cung đây?”
Thượng Quan Thanh nghe được “Phu quân” hai chữ thì
trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ ấm áp, nhưng ở nghe được người thực hay
đông cung thì sắc mặt lại đỏ lên.
Hắn nói: “Cô nương trong thanh lâu rất đồi phong bại
tục! Tiểu quan trong Tướng công quán lại càng đồi phong bại tục! ! ! !” (thỏ:
Này phải chăng là anh xem người thực diễn a???)
Nói đến chỗ này thì Thượng Quan Thanh có chút nghiến
răng nghiến lợi.
Hắn nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu, “Tiểu Tiểu, nàng nếu là
dám vào Tướng công quán, ta sẽ phạt nàng ba ngày ba đêm không xuống giường
được.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, nhất thời hai mắt tỏa sáng.
Nàng cười hì hì nói: “Không bằng hiện tại liền phạt ta
đi.”
Thượng Quan Thanh bất đắc dĩ cười cười.
“Nàng nha, cũng không biết như thế nào đã khỏe.”
Tô Tiểu Tiểu hôn lên hai má Thượng Quan Thanh.
“Có phu quân, ta mới không thèm đi Tướng công quán.
Tiểu quan tốt, cũng không bằng nổi một phần ngàn của phu quân.” Dừng một chút,
Tô Tiểu Tiểu hí hí mắt, “Bất quá đâu, nếu phu quân một ngày nào đó đi Thanh
lâu, ta nhất định cũng sẽ tới Tướng công quán mà hảo hảo hưởng thụ một phen.”
Thượng Quan Thanh trừng hai mắt.
“Tiểu Tiểu, không được phép!”
Tô Tiểu Tiểu cười dài.
“Chỉ cần chàng không đi Thanh lâu, ta sẽ tự nhiên
không đi Tướng công quán.”
Thượng Quan Thanh cười khổ một tiếng.
“Tiểu Tiểu, ta đi thế nào được đây? Nàng không phải
biết ta trừ nàng ra, nữ nhân nào cũng không chạm vào được sao? Từ lão thái thái
tám mươi, cho tới bé gái mới sinh ra đời, các cô nương có đến hàng ngàn hàng
vạn, nhưng ta chỉ có thể chạm vào một mình nàng.”
Tô Tiểu Tiểu không biết tại sao, lại đột nhiên nhớ tới
những lời của Trân phi lúc trước.
“Nếu sau này Thanh gặp được một cô nương hắn có thể
đụng chạm mà không bị mẫn cảm, ngươi cho là hắn sẽ còn thích ngươi sao? Hừ,
ngươi quá ngây thơ rồi. Ngươi bất quá chỉ là cho hắn dùng tạm lúc này thôi.”
Biết rõ lời này của Trân phi phần lớn là nói nhảm,
nhưng là Tô Tiểu Tiểu sắc mặt vẫn ủ rũ xuống.
Thượng Quan Thanh rất nhanh liền đã nhận ra.