Trong mắt của hắn có chút lo lắng.
Hắn hỏi: “Tiểu Tiểu, làm sao vậy? Vẫn còn đau sao? Ta
kêu người mang nước nóng tới cho nàng tắm rửa.”
Tô Tiểu Tiểu lắc lắc đầu.
Nàng cắn cắn môi dưới, đưa mắt liếc nhìn Thượng Quan
Thanh, muốn nói lại thôi.
Thượng Quan Thanh vội vàng hỏi: ” Tiểu Tiểu, làm sao
vậy? Là không thoải mái sao?”
Tô Tiểu Tiểu lại lắc đầu.
Thượng Quan Thanh sắc mặt lúc này có chút ngưng trọng,
hắn nói: “Tiểu Tiểu, chúng ta bây giờ đã là phu thê. Chúng ta đã bái đường,
uống rượu giao bôi, chuyện của nàng liền là chuyện của ta… Nàng có chuyện gì
khó nói sao?”
Tô Tiểu Tiểu nghe được hai chữ “phu thê”, trong lòng
không khỏi thả lỏng một chút.
Nàng hít sâu một hơi.
Sau đó nói: “Thanh, ta hỏi chàng một vấn đề.”
Thượng Quan Thanh trong mắt như cũ là tràn đầy lo
lắng.
“Tiểu Tiểu, nàng nói đi.”
Tô Tiểu Tiểu lại hít sâu một hơi, nàng nói: “Thanh,
nếu như sau này chàng gặp được một cô nương khác chàng có thể chạm vào… Chàng
vẫn còn thích ta sao?”
Thượng Quan Thanh sửng sốt, sau đó trầm mặc.
Bầu không khí đột nhiên trở nên thập phần yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức Tô Tiểu Tiểu cảm thấy ngột ngạt.
Nàng nhìn sắc mặt Thanh, thấy hắn trầm mặc, trong lòng
có chút khó chịu.
Những lời nói của Trân phi lại hiện ra càng lúc càng
rõ ràng.
Những chuyện ngày đó nàng nói ra…
“Thanh mỗi ngày trước khi ngủ nhất định phải uống một
chén Bích Loa Xuân, bằng không nhất định sẽ không ngủ được.”
Tô Tiểu Tiểu bắt đầu ra sức nhớ lại.
Có điều…
Mọi chuyện thực tàn khốc.
Dường như Thanh buổi tối trước khi đi ngủ quả thực sẽ
uống một chén Bích Loa Xuân…
Như vậy, những lời Trân phi nói đều là sự thực sao?
Tô Tiểu Tiểu cảm giác mình trong nháy mắt rơi xuống
địa ngục.
Từ trên thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.
Cảm giác này khó chịu đến mức khiến cho Tô Tiểu Tiểu
nước mắt bắt đầu rơi.
Mà lúc này Thượng Quan Thanh nặng nề buông ra một
tiếng thở dài.
Hắn nhẹ nhàng lau đi nước mắt của Tô Tiểu Tiểu, rồi
sau đó cúi đầu muốn hôn lên đôi mắt của nàng thì Tô Tiểu Tiểu lui về phía sau,
tránh khỏi cái hôn của hắn.
Thượng Quan Thanh thân mình cứng đờ.
Hắn buông một tiếng thở dài, lúc này, hắn ôm chặt lấy
Tô Tiểu Tiểu, không cho nàng lui về phía sau nữa.