Đánh giá: 6.5/10 từ 3 lượt
Thời thanh xuân luôn lưu lại vô số tiếc nuối.
Có tình cảm không kịp bày tỏ, có tình cảm mãi chưa thể cất tiếng, yêu thích lẫn nhau nhưng không thể đi đến cuối, còn có đơn phương rồi để nó dần lụi tàn…
Lâm Nhiễm, thiếu niên nổi bật, vô tư, tuỳ ý, là thanh xuân của Chu Mộ.
Sau này, cô gặp lại anh, anh đã thành một người đàn ông chín chắn, bình tĩnh, trầm ổn giao tiếp với đám đông, không khí hài hoà.
Hoá ra không hẳn là tiếc nuối, vì khi gặp lại lần nữa, anh vẫn khiến lòng cô rung độngLâm Nhiễm, cảm ơn anh đã xuất hiện ở thời thanh xuân của em, lấp đầy những thiếu sót.
Câu chuyện ngắn đã kết thúc, rất ngắn, chỉ là một câu chuyện xưa chôn sâu dưới đáy lòng.
Lập ý: Trưởng thành
Bình luận truyện