Trang Duệ ho khan hai tiếng, nói ra:
- Thuyền trưởng Clyde, không có vấn đề, tấm bản đồ này ngươi cầm đi, nhưng nhất định phải bảo đảm, không được làm hư hao.
- Nhất định, nhất định sẽ không hư hao, lão bản, ngài cứ yên tâm đi!
Nghe được Trang Duệ nói lời này, Clyde kích động không nhẹ, nói ra. Tâm tư cẩn thận gấp tấm da dê trong tay, sau đó bỏ vào trong túi áo, thời
điểm quay người ra ngoài, tay phải một mực vịn cái túi, sợ bị người ta
cướp đi!
- Trang ca, ngài, ngài có bản đồ hảng hải thật sao? Có được từ khi nào? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
Sau khi Clyde rời khỏi, vẻ mặt Bành Phi hồ nghi nhìn Trang Duệ, thời
gian mấy năm này hắn và Trang Duệ ở cùng một chỗ, thậm chí vòn nhiều hon thời gian Tần Huyên Băng và Trang Duệ ở cùng một chỗ, nhưng hắn chưa
bao giờ nhìn thấy Trang Duệ khoe khoang tấm bản đồ hàng hải này với hắn
a?
Trang Duệ khó chịu liếc mắt nhìn Bành Phi, nói ra:
- Nói nhảm, đương nhiên là thật rồi..., tiểu tử ngươi đã nhìn thấy
Trang ca ta cầm đồ giả gạt người chưa? Vật này là từ hang ổ của David có được, tại lúc đó ngươi không chú ý.
- Vậy cũng khó nói, Trang ca, ngài hôm qua hình như không ngủ cả đêm, có phải làm giả ra không?
Trong miệng Bành Phi lẩm bẩm.
- Lăn, dám rình mò ta và chị dâu thân mật à? Mẹ kiếp, tiểu tử ngươi hôm qua nghe lén có phải hay không?
Trang Duệ nghe vậy giận dữ, đứng dậy đạp Bành Phi một cái, kỳ thật hắn
đúng là có tật giật mình, Bành Phi nói đúng vậy, đêm qua Trang Duệ không có ngủ, nhưng hắn không ngủ là vì hắn muốn phỏng chế bản đồ hàng hải
này.
Tấm bản đồ da dê này là thật, là Trang Duệ đoạt được từ
hải đảo, nếu bảo hắn đi vẽ bản đồ hàng hải, chắc phải hai thế kỷ sau mới xong được.
Nhưng bản đồ hàng hải trên tấm da dê này, lại làm Trang Duệ đồng học vất vả cả đêm, vận dụng rất nhiều thủ đoạn hiện đại
để phỏng chế lại, còn phải mượn một ít dược tề hóa học học được trong
trường khảo cổ mà làm ra.
Trang Duệ phỏng chế tấm bản đồ hàng hải này, nhưng cũng không có ý gì khác, hắn muốn đi ra biển trục vớt bảo tàng mà thôi.
Còn một nguyên nhân là, bảo tàng lần này hắn trục vớt được, nhất định
phải tạo thành oanh động thật lớn trong lịch sử, nếu như bảo tàng trồi
lên mặt nước, con mắt từ khắp mọi nơi sẽ nhìn chằm chằm vào chân tướng
việc này.
Lại nói Trang Duệ vô duyên vô cớ chỉ định một vùng
biển lại nói ở dưới đáy có bảo bối, chuyện này vô cùng huyền hoặc, cộng
thêm biểu hiện trước kia của Trang Duệ, sẽ bị người ta nhìn chằm chằm
vào, cho nên Trang Duệ mới tốn hao công phu không nhỏ, suốt đêm chế tạo
ra.
Có bằng hữu nói, nếu như có người nhận ra bản đồ hàng hải này là giả, đây không phải là biến khéo thành vụng sao?
Nhưng mà loại chuyện này trên căn bản là không
có khả năng phát sinh qua, phải biết rằng, đồ cổ khó khăn nhất chính là
khảo chứng, thật cũng được, giả cũng được, giống như có một ít đồ sứ
trên thực tế là thật, nhưng có một ngày nào đó, bị người trong nghề nói
là giả gạt đi.
Trang Duệ dùng loại thủ pháp này, ở trên một
tấm da cừu thật vẽ một cái bản đồ hàng hải, hơn nữa vận dụng thủ đoạn
hóa học, cho dù có dùng thủ pháp kiểm tra các bon, cũng không cách nào
nói là giả.
Nếu đã làm giả một cái bản đồ, bản đồ là tự tay
hắn làm ra, nhưng bản đồ chưa giấu diếm được chuyên gia, lúc này Bành
Phi nho nhỏ, đã nhìn ra, Trang Duệ có thể không tức giận được sao?
Lần đầu tiên làm giả là lúc nào? Đương nhiên là lúc lừa gạt bọn Nhật
Bản rồi, nói đến đây, cũng thuận miệng nói một chút, Trang Duệ đầu tư
nghiên cứu gốm sứ ở Hà Bắc.
Có tài lực Trang Duệ ủng hộ, Từ
Quốc Thanh trong hơn hai năm qua, thành công phỏng chế ra ba loại đồ sứ
danh tác của đời Tống, tuy ban đầu tiêu tốn không ít tiền, nhưng sau khi kỹ thuật đốt luyện thuần thục, giá thành đã hạ xuống.
Bởi vì Từ Quốc Thanh hoàn toàn có thể nắm giữ công nghệ đốt chế đồ sứ nhà
Tống, đồ sứ của hắn làm ra, có giá trị nghệ thuật và giá trị cứu giữ cực cao, làm cho thanh danh của hắn trong giới đồ sứ vang xa, rất nhiều bảo tàng trong nước, đều cất chứa tác phẩm của hắn.
Kể từ đó,
chỉ cần Từ Quốc Thanh làm ra sản phẩm gốm sứ mỹ nghệ hiện đại, đều có
giá bán vượt qua cả đồ sứ của thời nhà Thanh, điều này làm cho tiền đầu
tư của Trang Duệ từ từ thu trở lại, bây giờ đang bảo trì cân đối thu
chi, đã bắt đầu có lợi nhuận.
Nhưng Từ Quốc Thanh phỏng chế
đồ sứ cổ đại, đã phục hồi công nghệ đốt chế đồ sứ nhà Tống, mà Trang Duệ làm ra bản đồ hàng hải này, chính là muốn thỏa mãn tư tâm của mình, đạt được đám bảo tàng kia mà thôi.
Đương nhiên, mặc cho Bành Phi có nói thế nào, Trang Duệ cũng không thừa nhận đồ chơi này là do hắn
phỏng chế và làm giả ra, nếu không hắn không cách nào giải thích được vì sao vị trí thuyền đắm lại chuẩn xác như thế.
- Trang, lão bản, ta tìm ra rồi... Ta tìm được vị trí đối ứng của vùng biển trên bản đồ hàng hải rồi.
Thời điểm Trang Duệ và Bành Phi đang ngồi trên bong thuyền uống chút
rượu chờ gió biển thổi vào người, đột nhiên bên tai truyền đến tiếng hô
nhỏ của Clyde, quay đầu nhìn lại, Trang Duệ nhịn không được cười lên,
cũng không biết là nửa giờ qua Clyde làm gì? Lúc này xuất hiện trên bong thuyền, cái mũ trên đầu đã lệch đi, ngay cả chòm râu dài được vuốt ngay ngắn, cũng bị nhếch đi, nhìn vô cùng buồn cười.
- Thuyền
trưởng Clyde, ta cho rằng ngươi là thuyền trưởng hợp cách, hẳn là hân
sĩ, tại sao bộ dáng của ngài lại biến thành thế này?