Hoàng Kim Đồng

Chương 1105: Chương 1105: Bằng hữu (1)




Căn cứ sử sách nhà Hán ghi lại, hoàng đế có sáu loại ngọc tỷ, Hoàng Đế Lục Tỳ, Hoàng Đế Hành Tỳ, Hoàng Đế Chi Tỳ, Hoàng Đế Tín Tỳ, Thiên Tử Tín Tỳ, Thiên Tử Chi Tỳ, sáu loại ngọc tỷ này có công dụng khác nhau, do Phù Tiết Lệnh Thừa chưởng quản.

Nhưng ngọc tỷ truyền quốc lại không nằm trong liệt kê của sáu loại ngọc tỷ này, bởi vì ngọc tỷ truyền quốc đại biểu cho chính thống, cái gọi là "Chân Mệnh Thiên Tử" phải có được ngọc tỷ truyền quốc, chứ không phải gà mái đẻ ra gà cũng có thể gọi là Chân Long Thiên Tử.

Cái gọi là ngọc tỷ truyền quốc, ở trong lịch sử có đại danh là Hòa Thị Bích, sau khi nhà Tần diệt nhà Triệu đạt được Hòa Thị Bích, Tần Thủy Hoàng lệnh cho Lý Tư khắc chữ lên Hòa Thị Bích mấy chữ triện"Thụ Mệnh Vu Thiên, Ký Thọ Vĩnh Xương", thời điểm đó cho Hàm Dương Ngọc Công Vương Tôn Thọ đem Hòa Thị Bích mài nhỏ, tạo hình thành ngọc tỷ, chính là ngọc tỷ truyền quốc.

Mà ngọc tỷ truyền quốc trải qua ĐôngTây Hán, Tống, Tề, Lương, Trần bốn đời thay đổi, cuối cùng bị Dương Kiên thu vào trong nội cung nhà Tùy, nhưng sau khi Tùy diệt vong, Tiêu Hậu dẫn theo hoàng tôn chính thống chạy vào trong Mạc Bắc Đột Quyết.

Về sau Lý Tĩnh thảo phạt Đột Quyết, Tiêu hoàng hậu trở về Trung Nguyên, sau đó dâng ngọc tỷ truyền quốc cho Lý Thế Dân, thời điểm Đường mạt, thiên hạ đại loạn, quần hùng nổi lên bốn phía, Đường triều mạt đế Lý Tòng Kha ôm ngọc tỷ truyền quốc trốn vào Huyền Vũ Lâu, ngọc tỷ truyền quốc cũng mất tích từ đó.

- Ngọc tỷ?

Trang Duệ nói ra lời này làm cho lực chú ý của đám đông tập trung lên người của hắn, hơn mười cánh tay đưa về phía Trang Duệ, dọa Trang Duệ lui về phía sau, nếu thứ này mà nát vụn, thì người nào chịu trách nhiệm đây?

- Đưa cho ta!

Giờ phút này Mạnh giáo sư cũng mất đi trấn định, tiếp nhận ngọc tỷ trong tay của Trang Duệ, cũng không thèm để ý nó có chất độc hại hay không, trực tiếp cởi bao tay ra, ấn lên mu bàn tay của mình một cái.

Mạnh giáo sư nhìn thấy chữ triện trên mu bàn tay, đột nhiên sắc mặt biến thành không thể tưởng tượng nổi, lắp bắp nói ra:

- Lưu... Lưu Tú, ngọc tỷ của hoàng đế Lưu Tú?

- Lưu Tú? Không phải mộ của Lưu Tú sớm có phán xét rồi sao?

- Đúng vậy a, điều này sao có thể? Mộ của Lưu Tú cũng phải cách đây hơn mười dặm mà!

- Mạnh giáo sư, ngài có nhìn lầm hay không?

Mạnh giáo sư vừa nói ra lời này, trong mộ thất giống như nổ tung, trăm ngàn năm trôi qua, mộ của Lưu Tú sớm đã bị người ta nhận định nằm bên cạnh bờ Hoàng Hà, hơn nữa tu kiến lâm viên, làm sao có thể có một tòa mộ thất của Lưu Tú ở đây?

- Là thật, lão Lý, lão Tống, các ngươi tới nhìn mấy chữ này, không thể nào là giả được!

Mạnh giáo sư cũng không tin nổi vào mắt của mình, nhưng mấy chữ triện trên bàn tay, xác thực chứng minh đây là ngọc tỷ hoàng đế của Lưu Tú.

Mạnh giáo sư đem ngọc tỷ đưa cho mấy vị đồng nhiệm, trong miệng thì thào lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ truyền thuyết kia là thật?

- Lão sư, truyền thuyết gì?

Trang Duệ có thính lực rất tốt, nghe được Mạnh giáo sư nói ra lời này, lập tức hỏi lại.

- Truyền thuyết con của Lưu Tú, là người thập phần phản nghịch, Lưu Tú bảo hắn đi đông hắn sẽ đi tây, bảo hắn đuổi chó nhất định hắn sẽ đuổi gà! Tương truyền thời điểm Lưu Tú sắp chết, bảo con của hắn an táng hắn bên cạnh bờ Hoàng Hà, nhưng thật ra là muốn cho đưa con không nghe lời của mình làm ngược lại, an táng ở trên Đặng Sơn, hiện tại xem ra, cái truyền thuyết này chính là sự thật!

Chân tướng lịch sử không cách nào khảo cứu, Mạnh giáo sư cũng chỉ có thể dùng những lời đồn đãi này giải thích cho việc khai quật được ngọc tỷ của Lưu Tú.

Bản thân Lưu Tú, tuy trên sách vở và TV không miêu tả nhiều lắm, nhưng là một nhân vật cực kỳ trọng yếu của nhà Hán, tuy là hoàng tộc Hán thất, thân phận thời điểm lập nghiệp là áo vải, cùng với Lưu Bang trong lịch sử là hai áo vải, là một vị vị có tài trí và mưu lược kiệt xuất.

Lưu Tú cả đời nam chinh bắc chiến, trong dân gian lưu truyền rất nhiều chuyện bịa, nhưng do thời gian đã lâu, rất nhiều chuyện đã không cách nào khảo chứng, nếu như mộ táng này thật sự là của Lưu Tú, như vậy trong lịch sử sẽ có nhiều chuyện phải sửa lại.

Phát hiện khảo cổ trọng yếu như vậy, chỉ bằng vào một cái ngọc tỷ không cách nào kết luận thân phận của chủ nhân mộ táng, sau khi thanh lý hết quan tài, lập tức tiến hành khai quật mộ thất, ở trong đó phát hiện một gian phòng khác, phát hiện rất nhiều thẻ tre.

Trình độ trân quý của những thẻ tre này, thậm chí vượt qua mặt nạ vàng và Kim Lũ Ngọc Y, bởi vì văn tự có tính chân thật, khai quật cược ít trong các mộ thất, đối với hình thái phát triển xã hội lúc ấy, đều có giá trị nghiên cứu cực kỳ trọng yếu.

Bởi vì biện pháp bảo tồn thỏa đáng, những thẻ tre này không bị phá hư, được phi cơ vận chuyển suốt đêm về ngành bảo tồn để nguyên cứu.

Khai quật những thẻ tre này, cũng làm đội khảo cổ nhảy tung tăng như chim sẻ, thông qua nghiên cứu văn tự trên thẻ trúc, tin tưởng nhất định có thể xác nhận được thân phận chủ nhân của mộ táng.

Nhưng thời điểm thành viên của đội khảo cổ đang hưng phấn vì phát hiện trọng đại này, Trang Duệ cùng Hách Long, đã lặng lẽ rời khỏi nơi công tác, trở lại nhà của Trương lão đầu, suốt đêm đi ô-tô, trở về Bắc Kinh.

- Hách ca, vất vả ngươi rồi, tìm địa phương ăn ít đồ, sau đó đưa ta về trang viên, ngươi đi về nhà ngủ một chút đi!

Trang Duệ từ trong xe đứng dậy, bên ngoài sắc trời đã sáng rõ, liếc nhìn qua cửa sổ, thấy đã tiến vào trong Bắc Kinh, nhìn thấy Hách Long lái xe mắt đầy tơ máu, Trang Duệ cũng có chút ngượng ngùng.

Không riêng gì Bành Phi đã kết hôn sinh con, Hách Long cũng cưới vợ, Trang Duệ cố tình tìm một người thiếp thân lần nữa, nhưng người tìm được không nhiều, thứ hai đối với Bành Phi cùng Hách Long dùng rất thuận tay, cho nên thời điểm đi ra ngoài hắn sẽ dẫn hai người theo.

- Lão bản, không có việc gì, một đêm có là gì chứ!

Hách Long biết rõ Trang Duệ không có chú ý ăn uống cho lắm, nhìn thấy sạp hàng ăn uống sáng sớm, đem xe rẽ ngang, ngừng phía trước.

Thời điểm Trang Duệ mới tới Bắc Kinh này, đúng là không quen uống nước đậu xanh, nhưng thời gian dài, một chén nước đậu xanh và hai cái bánh quẩy, lại biến thành thứ Trang Duệ thích nhất, bình thường ở trong nhà, buổi sáng Lý tẩu cũng chuẩn bị cho Trang Duệ những thứ này.

Cái gọi là yêu rau cải trắng thì tất cả cũng yêu, trong kinh thành kẻ có tiền ưa thích vào tiệm cơm uống rượu tiêu xái, nhưng hắn thích như thế này hơn.

Sau khi ăn bữa sáng, Hách Long đưa Trang Duệ vào trang viên, sau đó lái xe trở về nhà cấp bốn, tuy Trang Duệ mua cho hắn một phòng nhỏ ở cư xá Âu Dương Quân, nhưng cảm giác chức trách, Hách Long vẫn ở tại nhà cấp bốn.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.